Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 774 - Tiên Đế cũng thuận theo, Thiên Đế chưa bao giờ rời đi (2)

Cố Trường Sinh cảm thấy mảnh đất này rất thần dị, cho nên hắn hết sức thận trọng, nhưng rất nhanh hắn cảm thấy chính mình dường như lo xa, một vầng sáng rực rỡ theo bàn tay hắn tìm kiếm, thiên địa nơi này thoáng chốc bị trùm lên.
Mặc cho Cố Trường Sinh nói kiểu gì thì Thái Thượng Đạo Quân đều ở trong trạng thái kỳ lạ, không sống không chết, bất tử bất diệt, nhưng khó thể nhìn rõ ràng thứ trước mắt.
Trong đôi mắt kia phản chiếu hình ảnh là chiến đấu phương xa, chiến trường cấp bậc Tiên Đế, giơ tay vỡ nát vạn cổ, sông dài thời gian cuồn cuộn, rời ra vỡ nát, vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ.
"Tỉnh lại!"
Giây sau, tùy theo Cố Trường Sinh hét lớn, nhiều đạo âm phức tạp, những âm thanh tụng niệm, cầu nguyện, tế tự kỳ dị quanh quẩn trong đại dương đen ngòm.
Oong! !!
Lúc này nhiều bóng người mơ hồ hiện ra, muốn từ chỗ đặc biệt nào đó tiến đến tiếp dẫn Thái Thượng Đạo Quân ở đây.
Mỗi thời đại, nhân vật được chúng sinh đại khí vận hội tụ, có công tích lớn với thiên địa chúng sinh đều có thể được tiếp dẫn như vậy.
Có thể bảo đảm vạn kiếp mà bất diệt, thiên địa sụp đổ, Càn Khôn hủy diệt cũng có thể vĩnh tồn bất hủ.
Dù rơi vào hắc ám sâu nhất cũng có thể bị tiếp dẫn trở lại.
Giờ phút này, Cố Trường Sinh định dùng thủ đoạn đó thức tỉnh Thái Thượng Đạo Quân.
Thái Thượng Đạo Quân bị nhốt ở đây quá lâu, dù là mở mắt ra cũng khó nhìn thấy cái gì, có lẽ ý thức của hắn đang bị giam cầm trong lồng giam nào đó, hoặc đang ở trong vùng đất hắc ám nào đó.
Oong! !
Long trời lở đất, Càn Khôn tan vỡ, giống như có hơi thở Tiên Đế vô cùng vô tận hiện ra tại đây, khiến biển đen tĩnh mịch này dâng lên hơi thở mênh mông.
Người Thái Thượng Đạo Quân nhúc nhích.
Một vị Tiên Đế vô cùng mạnh mẽ sắp thức tỉnh, sắp trở về, bất cứ một lũ hơi thở đều đủ phủ lên chư thiên, khiến ức vạn vạn sinh linh run rẩy, không kiềm được muốn vái lạy.
Nhưng vẫn không thành công.
Cố Trường Sinh lại trầm giọng quát:
“Tỉnh lại!"
Cố Trường Sinh chộp về phía Thái Thượng Đạo Quân, trong tiếng nổ lớn, toàn bộ thiên hạ xao động, chiến trường Tiên Đế ở phương hướng khác dường như bị lan đến.
Cố Trường Sinh định đánh thức Thái Thượng Đạo Quân khỏi biển đen, nhưng mặc cho động tác của hắn kinh thế đến đâu, dù cho khiến sông dài thời gian xuất hiện ở thời không khác, nói chuyện với Thái Thượng Đạo Quân trong kỷ nguyên đó thì vẫn không thể làm Thái Thượng Đạo Quân nhúc nhích hoặc đứng lên.
Cuối cùng, Cố Trường Sinh thở dài, hắn nghĩ đến cách duy nhất là nâng bàn tay Tiên Đế từ mảnh không gian này rơi xuống, khổng lồ vô biên, vắt ngang qua vô số vũ trụ cùng thế giới, mặt trời, mặt trăng, vì sao nhỏ bé như hạt bụi trong lòng bàn tay.
Tay hắn xuyên qua các vũ trụ, thò vào, tìm được chỗ của Thanh Ngưu, thoáng chốc hơi thở làm bạn thật lâu truyền đến nơi này.
Thanh Ngưu không thể vào chiến trường cấp bậc Tiên Đế, nhưng Cố Trường Sinh dùng thủ đoạn vô thượng khiến nó cách vô tận cự ly cùng không gian gặp chủ nhân một lần.
"Chủ nhân... "
Giây phút này, Thanh Ngưu đang ở một góc vũ trụ cổ xưa nào đó, định tìm truyền nhân, nó vô cùng kích động, âm thanh khàn khàn, run rẩy, giọt nước mắt nóng bỏng ứa ra, nó nhìn thấy người muốn gặp nhất.
Bên cạnh nó có một đứa bé nhỏ xíu vào giây phút này cũng khiếp sợ, ngơ ngẩn xoe tròn mắt, nó giống như Thanh Ngưu, thấy tận mắt cảnh tượng như vậy, kinh người biết bao?
Bàn tay màu vàng quả thực giống như đẩy ra tất cả vũ trụ, tất cả thời không, ngay cả sông dài thời gian cũng run rẩy chìm nổi, giống như khe suối chảy trong rừng.
Đây là thần uy khiến người hoảng sợ cỡ nào? Tiên tích? Dù là tiên tích cũng còn lâu mới giải đáp rõ ràng tất cả điều này.
Thời không vạn cổ cùng chấn động, khung trời dường như không chịu nổi hơi thở của bàn tay kia, vũ trụ run rẩy, vạn linh cùng quỳ.
“Hơi thở của Thiên Đế! Người mạnh nhất trước vạn cổ, thậm chí là sau vạn cổ, hắn đang đấu với địch thủ trong bóng tối sao? Thiên Đế vẫn luôn ở, hắn luôn nhìn chăm chú Tiên Vực!"
“Đúng rồi! Đây là hơi thở của Thiên Đế, hắn rời khỏi Tiên Vực, nhưng hơi thở của hắn truyền đến đây, chẳng lẽ đang biểu thị cái gì?"
Giây phút này, toàn bộ chư thiên vạn vực đều kinh động, vô số chí cường giả, Chân Tiên, Tiên Vương, thậm chí Chuẩn Tiên Đế đều đang run rẩy, kính sợ và sùng bái từ tận linh hồn, suýt mềm nhũn ngã xuống đất, muốn quỳ xuống.
Không ngờ rằng ngày này, hơi thở của Thiên Đế từ nơi xa xôi truyền đến.
Tiên Đình sôi trào!
Đám người Cố gia đều nhìn phương xa.
"Ca ca, đây là hơi thở của phụ thân!”
Trong một nơi tiên vụ lượn lờ, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần nói chuyện với một thiếu niên tuấn tú, thần thanh cốt tú, tiên tư đạo cốt đứng bên cạnh, nàng rất là nhảy nhót vui vẻ.
"Phụ thân chưa bao giờ rời xa chúng ta!”
Thiếu niên tuấn tú nhìn khung trời xa, mở miệng nói, trầm ổn mà thản nhiên, phía sau lưng là rầm rộ người đi theo.
Hiện giờ thiên hạ thiên kiêu cộng tôn cái tên Vô Tiên.
Hắn không thua kém phụ thân chút nào!
Giây phút này, Thiên Đế hiển hóa hơi thở, uy hiếp thiên địa thiên hạ, không có người biết Tiên Đế có dụng ý gì.
Nhưng mọi người đều rõ ràng, Thiên Đế luôn ở, dù cho Tiên Vực vỡ nát, vạn vực sụp xuống, hắn cũng từ xưa trường tồn, bất hủ bất diệt!
"Đa tạ Thiên Đế!"
“Ơn lớn của Thiên Đế suốt đời không quên!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận