Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 621 - Lần này đi Cửu Thiên, không biết ngày về, hứa hẹn thành Tiên trở về

Một thiếu niên tóc vàng giống làm bằng vàng, toàn thân đều đang phát sáng, nhìn cảnh này thì cũng lặng lẽ siết chặt nắm tay.
Biểu cảm của hắn hơi chân chất, thoạt trông tỏ ra rất là kiên nghị.
"Kim Dương, nghe nói phụ thân của ngươi năm xưa cũng là nhân vật thiên kiêu từng cùng Trường Sinh Đại Đế tranh phong, về sau cũng từng bước lên Đế lộ, có đúng vậy không?”
Thiếu nữ tinh nghịch kia bỗng nhiên hỏi thăm hắn, nàng chắp tay sau lưng, nhảy lò cò đến gần, rất là ngây thơ đáng yêu.
Thiếu nữ rất kính nể Trường Sinh Đại Đế, muốn biết nhiều về chuyện xưa của hắn.
Trong ba nghìn Đạo Vực, Trường Sinh Đại Đế bây giờ đã trở thành nhân vật như thần thoại, ức vạn vạn sinh linh kính ngưỡng.
Thiếu niên tên Kim Dương đúng là truyền nhân của Kim Sí Đại Bằng Tộc hiện nay, hắn nghe vậy hé môi muốn nói cái gì, cuối cùng chỉ gật đầu:
“Đúng.”
Đó là đối thủ mà phụ thân cả đời đuổi theo, nhưng mặc kệ cố gắng cỡ nào cũng không thấy được bóng dáng.
Mặc dù đối phương không để phụ thân của hắn vào mắt, đặt ở cùng độ cao.
Vị kia bây giờ cũng thành mục tiêu mà hắn cố gắng đuổi theo.
“Kim Dương, phụ thân của ngươi quá lợi hại, từng cùng Trường Sinh Đại Đế tranh phong.”
“Phụ thân của Kim Dương dù sao là một vị Chuẩn Đế, trấn giữ Kim Sí Đại Bằng Tộc!"
"Nếu là ta thì nhất định sẽ hưng phấn muốn chết, sinh ra cùng thời đại với người như vậy, tận mắt nhìn thấy thần thoại nổi lên... "
Nghe lời này, một đám thiếu nữ đều líu ríu thảo luận, trong mắt toàn là kính ngưỡng cùng hướng tới.
Trong ghi chép, Trường Sinh Đại Đế là một nam nhân cực kỳ tuấn tú, phong thần như ngọc, tựa như tiên giáng trần.
Cõi đời không có người thứ hai.
Các nàng ước gì được thấy tận mắt.
Kim Dương nghe lời này, cay đắng cười nói:
“Thế hệ của nhóm phụ thân đều hối hận sinh cùng thời đại với hắn, các ngươi...”
Cảm giác vô lực cùng tuyệt vọng đến tột độ, nếu không phải là người ở thời đại đó thì không thể hiểu được.
"Công tử, năm đó người cùng một thời đại với công tử đều có hài tử rồi.”
Trong một tòa cung điện hùng vĩ, Liên Tinh vẫn mãi xinh đẹp tuyệt trần thấy cảnh tượng như vậy không kiềm được nhỏ giọng nói, có chút hâm mộ.
Bây giờ tu vi của nàng cũng sắp đến Chuẩn Đế cảnh.
Tuy chưa bước lên Đế lộ, nhưng có Cố Trường Sinh ở bên người chỉ đạo, không đến mức chậm chạp.
"Ta cũng không ngờ rằng."
Cố Trường Sinh gật đầu, ánh mắt quét qua thiếu niên tóc vàng, có chút cảm khái.
Trong nháy mắt, Kim Bằng ngày xưa kiệt ngạo bất thuần, tự cho mình vô địch đã có hậu đại.
Tính cách của thiếu niên kiên nghị trầm mặc, khác với phụ thân.
Chỉ có thể nói tạo hóa trêu người.
“Vạn năm bình thường chỉ trong chớp mắt, có gì phải nhớ nhung.”
Tô Huyên mặc váy dài màu đen đứng một bên khẽ hừ một tiếng, tỏ ra khinh thường.
Đối với nàng thì vạn năm bọt sóng nhỏ nhoi đến mức không thể tạo ra sóng gợn trong vô tận thọ nguyên.
Cố Trường Sinh lắc đầu, nói:
“Trong vạn năm thật ra vẫn có thể phát sinh rất nhiều sự tình."
Tuy vạn năm nay hắn luôn làm bạn bên phụ mẫu người thân, nhưng rất nhiều chuyện dần thay đổi.
Những người cùng thế hệ đi giới khác để thành đạo, có người chết, cũng có người sống trở về, nhưng không ai có thể thành đạo.
Hỗn Độn Thể thành đạo trong truyền thuyết không chỉ ảnh hưởng Tiên Vực, đại giới bốn phía cũng bị ảnh hưởng đến.
Lời đồn từ xưa đến nay cuối cùng bị chứng thực.
Cố Trường Sinh cũng không muốn vì một mình bản thân cuối cùng dẫn đến phụ mẫu tộc nhân, hồng nhan bên người khó mà tăng tiến tu vi.
"Ta muốn đi trên Cửu Thiên, sau khi thành Tiên sẽ trở về.”
Ba ngày sau, Cố Trường Sinh bỗng nói với người Cố gia, khiến mọi người đều giật mình không thôi.
Bao gồm rất nhiều tộc lão đều cực kỳ khiếp sợ, không ngờ rằng Cố Trường Sinh làm ra quyết định này.
Trong số bọn họ có tồn tại từng đi lên Tiên lộ, hiểu rõ con đường bước lên Cửu Thiên nguy hiểm cỡ nào.
Tiên Môn chưa mở, kiếp nạn sẽ chỉ càng thêm khủng bố, không cho bất cứ sinh linh đường sống.
Cắt đứt mơ mộng đi vào trong đó của các sinh linh.
Một vị lão tổ Chân Tiên cảnh của Cố gia mở miệng nói, rất là thận trọng:
“Trường Sinh, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Hiện giờ không có dấu hiệu Tiên Môn hiện, cho dù ngươi xông qua Cửu Thiên cũng khó mà mở ra Tiên Môn.”
“Với chút thời gian này, thật ra ngươi có thể chờ thêm chút nữa."
"Chúng ta không muốn ngươi đi mạo hiểm như vậy, thời gian tu hành của ngươi còn quá ngắn, cho dù tương lai bùng nổ đại chiến với Dị Vực thì cũng do đám già chúng ta lên trước, ngươi sốt ruột làm gì?”
Mọi người khuyên nhủ Cố Trường Sinh, không muốn hắn mạo hiểm như vậy.
"Trường Sinh, chuyện này không tầm thường, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng." Phụ mẫu thân, gia gia nãi nãi cũng khuyển nhủ, quá lo lắng.
Cố Trường Sinh mỉm cười nói:
"Ta tự có nắm chắc, mọi người không cần lo lắng, hơn nữa tu vi của ta đã đến cực hạn, không cách nào tiến bộ thêm nữa.”
“Cần phải xông vào Tiên Môn một lần.”
Mọi người đều thở dài, nếu Cố Trường Sinh đều nói như vậy, bọn họ cố khuyên cỡ nào cũng vô dụng.
Cuối cùng ở ngoài sơn môn, Cố Trường Sinh chuẩn bị rời đi, chuyến này đi Cửu Thiên không biết ngày về.
"Công tử... " Liên Tinh đến đưa tiễn mắt rưng rưng nhìn về hướng Cố Trường Sinh.
"Như thế nào? Nàng cũng muốn khuyên ta sao?"
Cố Trường Sinh cười hỏi.
"Công tử, ta đợi ngươi trở về." Liên Tinh nhỏ giọng nói, lỗ tai ửng đỏ.
“Nàng thì sao?”
Cố Trường Sinh nhìn về hướng Tô Huyên.
Những năm gần đây, Tô Huyên ở trong Cố gia, tu thân dưỡng tính, ít khi ra ngoài, tâm tính sắp trở nên bình thản.
Thân là Chuẩn Tiên Đế, nàng không còn sự tàn nhẫn như trước, hung uy hở chút diệt sát sinh linh.
Tô Huyên lạnh lùng hỏi:
"Ta khuyên ngươi không đi thì ngươi sẽ không đi sao?
Cố Trường Sinh cười nói:
“Đương nhiên không thể.”
Tô Huyên hừ lạnh một tiếng, sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy.
"Chờ ta thành Tiên trở về, cũng nên cho các nàng một danh phận."
Liên Tinh và Tô Huyên ngẩn ra.
Đặc biệt là Liên Tinh.
Nàng chờ câu nói này đã bao lâu?
Khóe mắt Liên Tinh ướt nước, gật mạnh đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận