Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 674 - Thiết lập cục săn Tiên Vương, kết cuộc, tất cả mọi người cùng tiến lên (2)

Từ trên người Cố Trường Sinh, hắn cảm giác được hơi thở quen thuộc, trước đây đệ đệ của hắn đã bỏ mạng ở trong tay đối phương.
Cừu hận này, hắn vẫn luôn nhớ kỹ.
Đáng tiếc qua nhiều năm như vậy, hắn không gặp lại Cố Trường Sinh nữa.
Không nghĩ tới hôm nay lại gặp ở chỗ này, khiến hắn vẻ mặt lạnh lẽo, sát ý không ngừng lấp lóe.
"Nhân Tộc kia lúc trước ở Vạn Tiên Sâm Lâm..."
Lời giải thích của hắn trong nháy mắt đưa tới không ít sóng lớn ở Dị Vực.
Dù sao lúc đó Kỳ Lân Chân hiện thế trong sông thời gian, đưa tới không ít sinh linh Vương Tộc bỏ mạng ở nơi đó!
Trong đó bao gồm đệ đệ của Gia Mạc Địch!
Chuyện này khi đó đã tạo thành chấn động rất lớn ở Dị Vực.
"Ngươi tên gì? Ta tên Huyết Đồ, ngươi có tư cách biết tên của ta, nhớ kỹ ngày hôm nay người giết ngươi là ai!"
Sinh linh Dị Vực trước mặt Cố Trường Sinh bị thần hoàn màu máu bao phủ, nghe thấy lời nói ở sau lưng, không nhịn được lớn tiếng quát hỏi.
"Không có hứng thú nhớ kỹ ngươi là ai, ta chỉ là tới giết ngươi."
Âm thanh của Cố Trường Sinh vô cùng bình tĩnh, sau đó liếc nhìn qua vực thẳm.
Hắn đã nhìn thấu cảnh tượng trong đó, ngoại trừ ba mươi người đến đây tham chiến, còn có ba vị Tiên Vương Dị Vực!
Những lời này, trong nháy mắt khiến không ít người bên Dị Vực phẫn nộ, thái độ này quá khinh bỉ tùy ý, dữ dội còn hơn bọn họ.
"Cuồng vọng!"
Sinh linh bị thần hoàn màu máu bao phủ ra tay, vừa lên đã dùng thủ đoạn mạnh nhất, huyết hải mênh mông, trong đó có rất nhiều ngôi sao chìm nổi, trăm vạn quy tắc thần quang đan xen, khủng bố đến cực hạn, dường như có thể phá hủy vũ trụ.
So với trận đấu đánh với mấy vị đại thống lĩnh ở Tiên Vực, hắn hiển nhiên vận dụng toàn lực, bị Cố Trường Sinh chọc tức.
"Mạnh mẽ quá, làm sao có thể địch lại, trừ phi Tiên Vương ra tay, người nào có thể chống đỡ đây? Thì ra đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?"
Rất nhiều người Tiên Vực trong lòng run lên, nỗi sợ phát ra từ linh hồn, có chút phát lạnh, bị cảnh tượng này trấn trụ, vô cùng hoảng sợ.
"Thần Tử Cố gia hắn sẽ ứng đối như thế nào đây?"
Rất nhiều người nguyên thần run rẩy, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh.
Nhưng đối mặt tất cả điều này, thủ đoạn của Cố Trường Sinh rất đơn giản, chỉ vỗ ra một chưởng, đơn giản tự nhiên, không chút hoa mỹ, như đang đập một con ruồi kêu vo ve.
Giây sau, phụt một tiếng, có huyết quang nổ tung, bao gồm cả sinh linh Dị Vực tên Huyết Đồ và nguyên thần ở bên trong bị trực tiếp đập nát, hóa thành bột mịn.
"Các ngươi cùng lên đi."
Cố Trường Sinh nhìn về phía vực sâu hoàn toàn yên tĩnh, âm thanh không chút gợn sóng.
Đập chết một vị siêu cấp cường giả của Dị Vực, đối với Cố Trường Sinh bây giờ, thực ra chẳng khác gì đập chết một con ruồi.
Chỉ có điều, Cố Trường Sinh không muốn biểu hiện quá mức kinh thế hãi tục, để tránh việc ba vị Tiên Vương Dị Vực bị dọa bỏ trốn.
Nếu không, một chưởng này của hắn vỗ xuống, vũ trụ cũng sẽ bị đánh xuyên thủng.
Nhưng cảnh tượng này cũng đã đủ rung động, khiến Tiên Vực bên này và Dị Vực bên kia đều ngẩn ngơ.
Trong đầu mọi người đều có chút choáng váng.
Siêu cấp cao thủ Dị Vực cường đại như vậy, đủ để quét ngang đa số tồn tại tuyệt đại dưới Tiên Vương, thế mà đã bị Cố Trường Sinh thuận tay đập chết?
Chuyện này quá sức tưởng tượng, khiến người ta không dám tin tưởng.
Giây sau, Tiên Vực bên này bùng nổ tiếng hoan hô lớn, tất cả mọi người vô cùng kích động, cực kỳ phấn khích, lòng dâng sóng lớn.
Trận thắng lợi này tới quá nhanh.
"Cố gia Thần Tử quả nhiên cường đại, trước mặt có kêu gào cỡ nào cũng chỉ vỗ tới một chưởng, trực tiếp đập chết!"
"Không hổ là Thần Tử Cố gia!"
"Quá mạnh mẽ, ta vừa rồi còn sợ Thần Tử Cố gia gặp nguy hiểm."
Mấy vị di lão vừa rồi ngăn cản Cố Trường Sinh hé môi, nhưng không biết nói cái gì.
"Không hổ là người của Cố gia, Chân Tiên cảnh mà có thực lực như thế, nhưng người tuổi trẻ vẫn quá tự đại, thế mà muốn dựa vào một người chiến thắng toàn bộ chúng ta? Huyết Đồ ở giới này của chúng ta, ngay cả xếp hạng hai mươi còn chưa lọt vào nổi, biết bao nhiêu người có thể trấn áp hắn chỉ bằng một tay!"
Vực sâu bên kia trầm mặc chốc lát, lần nữa có âm thanh truyền đến, nói như thể đang thưởng thức Cố Trường Sinh.
Giây sau, một sinh linh từ trong đó đi ra, tinh khí thần cường đại hơn Huyết Đồ vừa rồi rất nhiều, đặc biệt mọc một đôi sừng xích long, lưng mọc tám cánh tay.
"Muốn lần lượt đi chịu chết? Vậy cũng được, dù sao hôm nay ta là tới giết các ngươi."
Âm thanh của Cố Trường Sinh rất bình thản, không coi đối phương là cái đinh gì.
Tuy mục tiêu của hắn là mấy vị Tiên Vương Dị Vực, nhưng trước đó, có thể tiện tay giải quyết trước đàn cá nhỏ này.
Rất nhanh, đại chiến lần nữa bùng nổ, nhưng kết quả vẫn khiến cho mọi người lòng run rẩy, vị cường giả Dị Vực kia bị Cố Trường Sinh một chưởng vỗ chết, số phận giống như sinh linh trước đó, không có sức chống cự.
Mà Cố Trường Sinh giống như đang làm việc nhỏ không đáng kể.
"Thực lực của người này đích thật là Chân Tiên cảnh, nhưng sức chiến đấu lại rất kỳ quái..."
Trong vực sâu, U Long Vương cảm giác được không thích hợp, trong vô hình sinh ra một luồng bất an.
Gia Mạc Vương vẻ mặt thờ ơ ở bên cạnh hắn cũng hiện lên một tia nghi hoặc, đối diện với nam nhân trẻ tuổi kia, ngay cả hắn cũng khó mà nhìn thấu.
Hồng Thác Vương nói thẳng: "Hồng Thác Lôi, ngươi đi giao thủ với hắn."
"Vâng, Cổ Tổ."
Một bóng dáng to lớn từ sau lưng hắn đi ra, Hỗn Độn lôi quang quấn vòng quanh, hơi thở khủng bố hơn người phía trước rất nhiều.
Hắn là hậu bối mà Hồng Thác Vương coi trọng nhất, thực lực rất cường đại, đã đến Chân Tiên cảnh hậu kỳ, một chiêu Hỗn Độn Lôi Thuật nhắm thẳng vào căn nguyên lôi đạo, công phạt kinh người.
"Thì ra là ngươi."
Cố Trường Sinh lộ ra nhiều hứng thú, nhận ra vị sinh linh này, ban đầu ở phủ đệ U Long Vương, giả trang tiền bối, lừa Thái Thượng Tiểu Đạo Quân ra từ chỗ của hắn.
"Ngươi biết ta?"
Trong mắt Hồng Thác Lôi đều là sát khí, nhưng nghe vậy thì giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận