Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 570 - Đường thành Đế, hỏi đạo, tất cả thiên kiêu trong kỷ nguyên này đều tránh lui (2)

Nếu do Cố Trường Sinh hiện tại chưởng chủ kiếm thì có thể dễ dàng giây giết tu sĩ Chân Tiên cảnh.
Khác với Đại Hồi Tố Kiếm Thuật, điều kiện học thấp nhất là Tiên Vương cảnh, môn kiếm trận này ngưỡng cửa bước vào không quá cao.
Nhưng Cố Trường Sinh không nghiên cứu tiếp, tu vi của hắn là một ngưỡng cửa, không thành Đế thì nghiên cứu sức chiến đấu cỡ nào chung quy có hạn mức cao nhất.
"Nên nghiêm túc suy xét việc thành Đế.”
Nhưng trên con đường thành Đế, Cố Trường Sinh hiếm thấy rơi vào bình cảnh.
Không phải bình cảnh về tu vi mà là phân vân lựa chọn.
Sự lựa chọn này quyết định con đường về sau hắn sẽ đi.
Tu pháp của người đi trước, đi con đường người ta đã đi, dùng ấn ký Thiên Đạo thành Đế.
Hay đi con đường của riêng mình?
Ba tháng sau, Cố Trường Sinh rời đi động phủ, hỏi thăm Hôi Lão về ấn ký Thiên Đạo.
Nhưng Hôi Lão cũng không hiểu nhiều về việc này.
Bản thể của lão không phải nhân tộc, ngày xưa thành đạo cũng không chọn con đường dung hợp ấn ký Thiên Đạo.
Hôi Lão khuôn mặt tường hòa, cười cười nói:
“Nếu công tử có ý tưởng của mình thì cứ làm theo ý của mình, dung hợp ấn ký Thiên Đạo thật ra là con đường người xưa đã đi, chưa chắc công tử phải đi đường như bọn họ.”
“Đường của người đi trước ít nhất thông thoáng.”
“Còn con đường của chính ta thì sẽ đi thông hướng nơi nào?"
Cố Trường Sinh lắc đầu, trong con ngươi luôn bình tĩnh hiếm thấy lộ tia mờ mịt.
“Công tử cảm thấy mệt mỏi rồi sao?"
“Cuộc chiến Đế lộ chưa chắc theo ý tưởng của mấy vị di lão Tiên Cổ, không có ấn ký Thiên Đạo thì không thể thành Đế sao?"
"Lão phu không nghĩ như vậy.”
Khuôn mặt Hôi Lão lộ nét hiền từ, như nhìn Cố Trường Sinh lúc còn nhỏ rơi vào khó khăn khi tu luyện.
Loại tình huống này nằm trong dự liệu của lão.
Đối với cùng thế hệ thì hiện tại còn đang tranh phong trên Nguyên Thủy Chi Lộ, tìm kiếm các loại cơ duyên, muốn tìm một chỗ nổi bật trong kỷ nguyên này.
Tu vi của bọn họ cao nhất là cảnh giới Đại Thiên Tôn.
Cách Đế cảnh, Chân Tiên cảnh không biết còn kém bao xa.
Nhưng mà Cố Trường Sinh thì khác, năm tháng tu hành của hắn ngắn hơn cùng thế hệ rất nhiều, tu vi lại bỏ xa họ.
Tuy có tâm cảnh bù đắp, nhưng hắn còn thiếu chút tích lũy.
Thứ Cố Trường Sinh tiếp xúc, chịu đựng vượt xa tưởng tượng của cùng thế hệ.
Nói đến cùng, hắn chẳng qua là một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, nhưng đi đến bước như hắn có ai không phải là lão quái vật tu hành vô số năm tháng?
Dù là Tô Nghê Thường, Xích Vương, Sở Đế, tuổi thật của họ hơn xa Cố Trường Sinh.
"Đây là con đường phải tìm kiếm khi thành đạo.”
Hôi Lão ánh mắt mang theo mấy phần cảm thán.
Tu sĩ ngày nay mấy ai có đạo của riêng mình?
Trong lúc Cố Trường Sinh rơi vào lựa chọn đạo tâm của bản thân, nhóm Xích Vương, Sở Đế, Cửu Đầu Vương lần lượt trở về Sơn Hải thành.
Tôn Lão cũng từ Chung Cực Chi thành mang đến tin tức khiến bọn họ đều khiếp sợ, nỗi lòng phức tạp.
Trầm mặc thật lâu, Sở Đế mới cười gượng nói:
“Tất cả thiên kiêu trong kỷ nguyên này đều phải tránh né Cố Trường Sinh sao?”
"Xem ra đã quyết định, nhưng chúng ta đợi biết bao lâu vì kỷ nguyên này...”
Thái Hư Hoàng siết chặt nắm tay, sắc mặt cực kỳ bất đắc dĩ, cũng không cam lòng.
Nhóm Cửu Đầu Vương, Tô Nghê Thường nhận được tin này cũng đều rơi vào trầm mặc.
Nét mặt của bọn họ tràn ngập không cam lòng, cũng mang theo bất đắc dĩ cùng cay đắng.
Một giới không chứa hai thiên kiêu.
Chớ nói chi trong giới này, sự tồn tại của Cố Trường Sinh đã phá vỡ cân bằng giữa các thiên kiêu.
Một mình hắn đè ép tất cả mọi người không thở nổi.
Đối diện những người khác, bọn họ còn có ý nghĩ tranh phong, có lòng bất bại vô địch.
Nhưng đối diện Cố Trường Sinh, trong bọn họ có ai dám nói chính mình có thể thắng?
Bảng Đế thí luyện.
Thật ra cũng là tập luyện cuối cùng của Chung Cực Chi thành dành cho bọn họ, quyết định ai giành được ấn ký Thiên Đạo của kỷ nguyên này.
Bọn họ tích lũy chờ đợi nhiều kỷ nguyên chỉ vì ở kỷ nguyên này có thể thành tựu Đế cơ mạnh nhất.
Mục đích của bọn họ không đơn giản là thành Đế, thành Tiên.
Cho nên mới hao hết công sức muốn bày ra phong hoa rực rỡ trong đời này.
Nhưng bây giờ, Tôn Lão truyền tin về khiến bọn họ hụt hẫng, nỗi lòng vô cùng phức tạp.
“Cùng một thời đại với hắn là bi ai của chúng ta.”
Sở Đế khẽ thở dài, nỗi lòng dần bình tĩnh lại.
Thái Hư Hoàng gật đầu, nói:
"Như vậy là, chúng ta đành mạo hiểm lớn đi giới khác.”
Đây là cơ hội lựa chọn cuối cùng của bọn họ.
Từ vùng đất Giới Uyên là bọn họ đã nhìn ra.
Từng đóa bọt sóng vỗ đều là đại thế giới hoàn chỉnh.
Tiên Vực không phải thế giới duy nhất.
Chẳng qua muốn phá vỡ biên giới của Tiên Vực đi giới khác là vô cùng khó khăn.
Bọn họ sinh ra ở Tiên Vực, lựa chọn tốt nhất thật ra là dẫn ấn ký Thiên Đạo Tiên Vực buông xuống, mượn nó thành tựu Đế vị.
Việc này cũng phù hợp với bọn họ nhất.
Nếu không cần thiết, ai mà muốn rời đi Tiên Vực?
Con đường phía trước dài dặc, hung hiểm chưa biết.
Sở Đế cười gượng nói:
“Nhóm Hôi Lão cũng có ý như thế, kêu chúng ta đi giới khác, kỷ nguyên này không có ai tranh thắng Cố Trường Sinh nổi.”
"Xem ra không chịu cũng không được." Tô Nghê Thường khẽ nói, nhanh chóng chấp nhận quyết định này, sau đó lên đường về Chung Cực Chi thành.
Như vậy là, nàng cũng cần thành đạo.
Chẳng qua, nàng chỉ có thể lựa chọn đi giới khác.
Tin tức này truyền về, thoáng chốc nhấc lên sóng gió trong Sơn Hải thành.
Rất nhiều người đều kinh hãi.
Tất cả thiên kiêu né tránh một người?
Tiên Vực sinh ra vô số kỷ nguyên tới nay nhưng lần đầu tiên phát sinh chuyện như vậy.
Từ đó nhìn ra được Cố Trường Sinh khủng bố cỡ nào.
Tất cả thiên kiêu đều không địch lại hắn?
Đám người Sở Đế, Thái Hư Hoàng tuy đã nghĩ thông, nhưng thế lực sau lưng bọn họ thì cực kỳ không cam lòng.
Cùng là thiên kiêu kỷ nguyên, tại sao phải nhường nhịn?
Bọn họ vì bồi dưỡng truyền nhân cũng tốn tài nguyên vậy.
Trong Sơn Hải thành, trong một chốc dấy lên mạch nước ngầm.
"Thì ra là đã làm ra lựa chọn rồi sao?”
Nhận được tin tức, Cố Trường Sinh vẻ mặt rất bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận