Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 423: Chém Giết Tuyệt Địa, Tiến Vào Di tích Tiên Cổ (2)

Giờ phút này, trong ánh mắt của vô số tu sĩ, bên trong thương thuyền có một thân ảnh áo trắng thon dài đi ra, từng tia từng sợi hỗn độn khí bao phủ trên người, hiển hóa thần bí huyền diệu, chính là Cố Trường Sinh.
“Trường Sinh bái kiến tộc thúc, tộc thúc không cần khách khí như vậy.” Cố Trường Sinh mỉm cười nói.
Tốc độ đi đường thủy đúng là rất nhanh, một ngày đã đến chỗ sâu trong Bắc Minh Hải rồi.
Vị Chuẩn Đế trước mặt này chính là cường giả Cố gia phái tới nơi này, phụ trách chấn nhiếp đạo chích.
Mà lúc này, đám tu sĩ đứng ở phía xa cũng khiếp sợ trừng to mắt, sau đó cùng nhau hít một ngụm khí lạnh, khiếp sợ không gì sánh nổi.
Đó chính là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi tại ba ngàn đạo vực, Thần Tử Cố gia!
Hắn cũng tới nơi đây!
Không đúng, dựa theo thực lực của Thần Tử Cố gia, đúng là không có nơi nào thích hợp hơn chỗ này.
Tu sĩ từ Đại Thiên Tôn cảnh trở nên khó mà tiến vào di tích Tiên Cổ.
Cho nên trong đó phần lớn đều là người trẻ tuổi và một vài thế hệ trước chưa đột phá Tiểu Thiên Tôn cảnh.
Thần Tử Cố gia chính là Chí Tôn cảnh a!
Cùng thế hệ, căn bản không tìm thấy người nào có thể đánh đồng với hắn.
Một khi tiến vào bên trong, tuyệt đối là tuỳ tiện quét ngang cùng thế hệ, thậm chí không ít thế hệ trước cũng không phải đối thủ của hắn.
Đương nhiên bọn họ còn không biết chuyện Cố Trường Sinh một kiếm chém giết hải thú Tiểu Thiên Tôn cảnh hậu kỳ, nếu không sẽ càng thêm rung động, thật lâu không nói ra lời.
“Bây giờ Thần Tử dự định tiến vào di tích Tiên Cổ sao?” Chuẩn Đế của Cố gia cười nói, dẫn Cố Trường Sinh đến trụ sở của Cố gia ở đây.
Tam thái tử Thủy Long Cung Bắc Minh ở phía sau cẩn thận nghiêm túc, thân hình khổng lồ xen lẫn hai màu vàng đen, quang hoa phun trào, nâng thương thuyền của Vạn Đạo Thương Minh mà đi.
Vô số tu sĩ đang chiến đấu chém giết phía trước thấy thế cũng nhao nhao biến sắc, vội vàng tránh lui, không dám chặn đường.
“Trước không vội, Vạn Đạo Thương Minh chính là thuộc hạ của nãi nãi ta, còn có hai vị hậu bối đến từ hạ giới này là gia thần khác họ của Cố gia ta, mong rằng tộc thúc trông nom bọn họ nhiều hơn.” Cố Trường Sinh cười, chỉ vào thương thuyền trên lưng Tam thái tử và mấy người Thác Thiên Ngọc Linh nói.
“Thần Tử cứ yên tâm, ở nơi đây không ai dám động vào bọn họ.” Chuẩn Đế Cố gia gật đầu nói, tự nhiên nhìn ra thân phận của Tam thái tử Thủy Long Cung Bắc Minh, ý cười trên khóe miệng càng sâu hơn.
Lấy Chí Tôn cảnh trấn áp Tiểu Thiên Tôn cảnh, để bọn họ thuần phục.
Thực lực bây giờ của Cố Trường Sinh đúng là càng sâu không lường được.
Hơn nữa, nếu ông ấy cảm giác không sai, đầu Ngân Huyết Thiên Long kia có huyết mạch thuần túy nhất, ở Tiên Vực sẽ không xuất hiện con thứ hai.
Cơ duyên vận khí như thế, khiến ông ấy chỉ có thể cảm thán không hổ là Thần Tử.
Cố Trường Sinh cười nói, “Về phần tình huống trong di tích Tiên Cổ, hiện tại ta đã hiểu không sai biệt lắm, hơn nữa nghe nói rất có thể Đế lộ sẽ mở ra ở trong đó.”
“Vì thế ta muốn xông vào di tích Tiên Cổ một lần.”
Chuẩn Đế Cố gia gật đầu nói, “Như thế cũng không tệ, nhưng Thần Tử vẫn phải cẩn thận, mặc dù bên trong di tích Tiên Cổ có nhiều cơ duyên, nhưng nguy cơ trùng trùng, rất khó kết nối với con đường Tiên Cổ, mặt khác, phương thế giới chí cường kia từng sinh ra không ít Đại Đế, khí vận kinh khủng.”
Cố Trường Sinh cười nói, “Ta đã biết những chuyện này, tộc thúc không cần lo lắng.”
Không lâu sau, Chuẩn Đế Cố gia liền mang theo Cố Trường Sinh đến trụ sở của Cố gia bây giờ, đó là một sườn núi hùng vĩ, có hỗn độn khí vờn quanh, đứng trên đại dương mênh mông, chính là hang ổ của một đầu Ma Cầm kinh khủng, bị Chuẩn Đế Cố gia đánh giết.
Rất nhiều tộc nhân Cố gia đang nghỉ ngơi trong đó.
“Bái kiến Thần Tử.” Giờ phút này, tất cả tộc nhân Cố gia nhìn thấy Cố Trường Sinh, vô cùng phấn chấn và kích động nói.
Đám tộc nhân Cố gia tới đây chính là lực lượng tinh anh, có rất nhiều lão giả siêu việt cảnh giới Đại Thiên Tôn đến đây, cùng nhau chấn nhiếp đạo chích.
Cố Trường Sinh mỉm cười, ôn nhuận tự nhiên, chào hỏi với từng tộc nhân.
Sau đó, hắn lại để Tam thái tử thả tất cả mọi người trong thương thuyền của Vạn Đạo Thương Minh xuống, khiến mọi người ở nơi này đều có chút kinh hãi rung động.
Tận mắt nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc và thảm liệt kia, trong vòng trăm vạn dặm, đều là huyết hải, thi thể chìm nổi, tinh anh các tộc ở đây, mạnh như Chí Tôn cũng không thể đi ra được.
“Cố gia sẽ chăm sóc các ngươi, bây giờ ta còn có chuyện.” Cố Trường Sinh nói với tỷ đệ Thác Thiên Ngọc Linh.
“Ngại quá, gây thêm phiền toái cho công tử rồi.”
Hai người vội vàng nói, đều có chút áy náy và xấu hổ, nói đến, cho tới nay, đều là Cố Trường Sinh chiếu cố bọn họ.
Cho dù là ai, cũng không thể một mực chiếu cố người khác được.
Bọn họ đã không biết phải làm gì để báo đáp ân tình của Cố Trường Sinh.
Mấy đời cũng không trả hết.
Cố Trường Sinh khoát tay áo, không thèm để ý, đối với hắn mà nói, chiếu cố bọn họ chỉ là một câu nói mà thôi, căn bản không có phiền toái gì.
“Đồ Tiên.”
Sau khi nói chuyện với các tộc nhân xong, Cố Trường Sinh nhìn về phía cửa vào di tích Tiên Cổ, gọi.
Chuyến đi này như bước lên Đế lộ, không biết lúc trở lại sẽ là bao lâu.
“Chủ nhân.” Đồ Tiên biết được Cố Trường Sinh muốn đi vào, liền hóa thành Ngân Huyết Thiên Long, tiếng rồng ngâm rung trời, phù văn lấp lóe, sáng chói mênh mông, cõng hắn đi về phía khe hở trong hư không.
“Không được!”
“Nhanh lui lại! Thần Tử Cố gia muốn đi vào di tích Tiên Cổ!”
Tất cả tu sĩ kinh hãi biến sắc, nhao nhao lui lại, thậm chí có một số người khó mà chịu đựng loại khí thế này, cơ thể vỡ ra, đẫm máu.
Oanh!
Chỗ khe hở lập tức bộc phát ngàn vạn thần hà, giống như chấn khai không gian bích chướng, cương phong kinh khủng giống như có thể xé rách thân thể người ta!
Ngân Huyết Thiên Long chở Cố Trường Sinh đi vào trong đó.
Vô số tu sĩ nhìn thấy tất cả, đều rung động đến thật lâu khó bình.
Bọn họ biết rõ, bên trong di tích Tiên Cổ, tuyệt đối sẽ vì Cố Trường Sinh tiến vào mà nhấc lên sóng lớn vô biên. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận