Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 586 - Yết kiến Trường Sinh Đại Đế, ngày kế tiếp bái, lỡ sinh thời đại

Trong khi nói chuyện, đạo của hắn và mọi người cùng ngân vang, phát ra các loại phù văn đại đạo, thần uy mênh mông.
Giống như khai sáng đại thế, diễn biến Thái Sơ, tựa như một vị người thống trị.
Cảnh này khiến nhiều lão tổ tán thán không thôi, cực kỳ bội phục.
Tuy rằng Cố Trường Sinh chỉ là hậu bối, nhưng hắn lĩnh ngộ với đạo không yếu hơn đám lão quái vật như bọn họ.
Ở vài khía cạnh, bọn họ đều không dám nói có thể thắng Cố Trường Sinh.
Ngay cả năm vị lão tổ Tiên Vương cũng khen thực lực của Cố Trường Sinh đã chạm đến phạm trù một cảnh giới khác, khiến bọn họ đoán không ra.
Có thể tưởng tượng, hiện giờ Cố Trường Sinh mạnh cỡ nào.
Đế cảnh mạnh nhất từ vạn cổ đến nay, quả thực không phải đồn đãi.
Lúc này, Cố Tứ Gia ngồi trên ghế chủ vẫy tay, khiến nhiều lão tổ rút đi, chỉ để lại một mình Cố Trường Sinh.
Trên mặt Cố Tứ Gia lộ vẻ mờ mịt đến khó hiểu, mở miệng nói:
“Khi ngươi thành đạo, có ba vị tồn tại vô thượng ngược sông dài thời gian mà đến, muốn bóp chết ngươi từ trong trứng nước.”
"Ngay lúc đó ta xuất động một phân thân.”
“Nhưng ba vị tồn tại vô thượng trong sông dài thời gian cuối cùng được người cứu đi rồi, đáng tiếc lúc ấy ta không có sử dụng chân thân, nếu không thì có thể giữ bọn họ lại.”
Trận chiến lúc đó.
Cố Tứ Gia tách ra một phân thân ở trong sông dài thời gian chặn đánh ba người kia.
Đáng tiếc, phút cuối sắp đập chết bọn họ thì bên ngoài sông dài thời gian bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay to màu đen lướt qua khung trời, chém thẳng xuống cứu đi ba người.
Ngay cả Cố Tứ Gia cũng không kịp ngăn cản.
Có thể tưởng tượng chủ nhân của bàn tay to màu đen thực lực mạnh cỡ nào.
Cho nên hắn không nghĩ ra, Cố Trường Sinh đã đắc tội hoặc đụng chạm vào ích lợi của loại người nào mà dẫn tới nhiều người đến đánh lén muốn giết hắn.
"Không ngờ rằng còn có loại chuyện này."
Nghe lời này, Cố Trường Sinh cũng không khỏi nhướng chân mày, con ngươi sâu thẳm.
Cố Tứ Gia kể lại tồn tại vô thượng ngược dòng sông dài thời gian mà đến, rõ ràng tệ nhất cũng là nhân vật Chuẩn Tiên Đế.
Trong Tiên Vực vô số kỷ nguyên tới nay, sinh ra không nhiều tồn tại Chuẩn Tiên Đế.
Nhưng đều không ngoại lệ, mỗi vị đều là nhân vật khủng bố đến vô biên.
Nâng tay dễ dàng hủy diệt vô số Tiên Vương.
Phải biết rằng, Đế Tộc bên Dị Vực đứng sừng sững Bất Hủ, nhìn xuống vạn cổ, là bởi vì có được một vị Cổ Tổ cấp bậc Chuẩn Tiên Đế.
Nhưng Cố Trường Sinh mới thành đạo đã có tồn tại Chuẩn Tiên Đế đến, muốn bóp chết hắn từ trong nôi.
Hơn nữa, không phải một mà là ba vị.
Nếu không có Cố Tứ Gia ra tay ngăn cản, phỏng chừng không ai cứ nổi Cố Trường Sinh.
Đây rốt cuộc là loại thù hận như thế nào?
“Nhưng ngươi tạm thời cũng không cần lo lắngchuyện này, chỉ cần lão phu còn ở ngày nào thì không ai động vào ngươi được.”
Cố Tứ Gia nhìn Cố Trường Sinh, nói, trên bàn cờ trước mắt, quân trắng, quân đen lộn xộn, nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể phát hiện hắn đang bày cục.
Tuy rằng có nhiều hơi thở che đậy, nhưng hắn cũng mơ hồ thôi diễn ra một ít hình ảnh.
Bên ngoài sông dài thời gian, vùng đất hắc ám trong thế gian này chung quy còn ẩn giấuu nhiều bí ẩn không ai biết.
Giới Uyên mà sập thì Thương Mang sẽ nhấn chìm Tiên Vực.
Đến lúc đó ba nghìn Đạo Vực, Dị Vực đều ngập trong nước.
"Đa tạ lão tổ." Cố Trường Sinh lộ ra nụ cười, sau đó lắc đầu, nhẹ giọng nói.
"Xem trong tương lai thật sự có yêu ma quỷ quái nhảy ra hết.”
Dựa theo Kỳ Lân đã nói, tận cùng kỷ nguyên, Giới Uyên sụp đổ, nhấn chìm.
Vô lượng sinh linh đi hướng suy vong tịch diệt, trên đời mênh mông, chẳng còn một người sống.
Tất cả ngọn nguồn hắc ám đều ló ra, những thứ không thể miêu tả đều nhảy ra.
Sinh linh ở nơi không thể miêu tả thiên ngoại thiên, bàn tay đen khủng bố trên thế gian, người chơi cờ sau màn, Thủ Mộ Nhân trong Cửu U Táng Thổ, ánh nhìn hờ hững bên ngoài Thương Mang...
Tuy thành đạo đáng giá chúc mừng, nhưng hắn còn có rất nhiều chặng đường phải đi.
Sau khi thành đạo mới có thể cảm giác thế gian này bao la.
Khoảng thời gian tiếp theo, Cố Trường Sinh trở lại Trung Ương Thần Đảo, vừa cô đọng đạo của mình vừa ở bên người nhà.
Phụ thân, mẫu thân, gia gia nãi nãi, Liên Tinh, lâu rồi không gặp nhưng tu vi của họ không tụt xuống.
Liên Tinh hiện giờ cũng có thực lực Đại Thiên Tôn đỉnh.
Thiên tư của nàng thuộc hàng đứng đầu trong cùng thế hệ.
Còn những người đi theo khác thì không ở lại Cố gia, họ rèn luyện ở khắp nơi, tìm kiếm con đường của riêng mình.
"Công tử, trong khoảng thời gian này người đều ở đây à?”
Trong cung điện, Liên Tinh mặc váy trắng, thanh lệ vô song, ngoan ngoãn đứng yên.
Trong thời gian Cố Trường Sinh vắng mặt, đều là Liên Tinh hầu hạ phụ mẫu của hắn.
Làm con phải báo hiếu, nhưng cho tới nay, là Liên Tinh làm hết đạo hiếu.
Đây cũng là nguyên nhân Cố phụ, Cố mẫu xem Liên Tinh như con dâu.
Nhiều tộc nhân đều khó mà tiếp tục xem Cố Trường Sinh như người trẻ tuổi.
Bao gồm nhiều tộc lão cũng như vậy.
Việc này không liên quan đến thân phận, đơn thuần là vì đạo hạnh, tu vi của một người, thậm chí độ cao.
Cũng chỉ có Liên Tinh luôn rất ngoan ngoãn tự nhiên, thái độ đối với Cố Trường Sinh trước kia như thế nào thì bây giờ vẫn vậy.
"Trong khoảng thời gian này đều sẽ ở trong tộc."
Cố Trường Sinh mỉm cười đáp, nhẹ nhàng ôm eo nàng:
“Ít nhất trong vòng mấy năm sẽ không đi nữa.”
“Vậy thì tốt quá rồi!”
Mắt Liên Tinh ánh lên hân hoan cùng vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận