Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 519 - Tạo Hóa Địa, Tạo Hóa Đạo Nguyên, ai mới là Thôn Tiên Phệ Ma Thể? (2)

Dù là Chiếu Vô Thượng thì phỏng chừng chỉ miễn cưỡng ngang ngửa.
Lời của mấy vị di lão Tiên Cổ khiến ánh mắt của Cố Trường Sinh lóe tia sáng khác lạ, hơi mong đợi.
Hắn còn đang suy nghĩ tu vi của mình cách Chuẩn Đế đỉnh còn một khoảng cách, muốn đột phá thì không biết chờ đến bao giờ.
Hiện giờ có một mảnh Tạo Hóa Địa, giúp hắn rút ngắn thời gian hơn.
Rất nhanh, mấy vị di lão Tiên Cổ vung tay áo, hà quang tràn ngập, theo đường cũ mang mọi người trở về, cảm giác khủng bố bàng bạc dày nặng như thế giới nghiền ép ập đến mới biến mất.
Không bao lâu.
Mấy vị di lão Tiên Cổ mang tất cả mọi người đi tới một mảnh sơn mạch nguyên thủy, hà thụy mờ mịt, tiên vụ lượn lờ, các loại tiên ba và thánh dược điểm xuyết, vô cùng thần thánh và tường hòa.
Đương nhiên, nơi này có hơi thở cường đại canh gác, mặc kệ là ngoài sáng hay trong bóng tối đều tràn ngập uy áp khủng bố, giống như một ý niệm long trời lở đất, phòng ngừa người khác bước vào.
Cửu Đầu Vương giọng trầm thấp hỏi:
“Đây là Tạo Hóa Địa sao?”
Một vị di lão Tiên Cổ gật đầu, nói:
“Đúng rồi.”
Tạo Hóa Đạo Nguyên, nơi này được thiên địa tạo ra, đại biểu cho thiên địa tán thành, là thứ tinh túy nhất.
"Ở nơi đó." Cố Ngân Hà nói.
Cố Trường Sinh gật đầu nhìn qua.
Những người khác cũng rùng mình, ánh mắt mang theo kinh dị.
Gần đó có một cái ao bốc khói mù mịt, một đám phù văn đại đạo hiện ra, chiếu sáng trên không trung.
Trong đó có từng luồng hơi thở căn nguyên tràn ngập, vô cùng tự nhiên, giống như thuộc về mảnh thiên địa này.
Trong cái ao tỏa sương khói có quang nguyên hiện ra.
Đó là Tạo Hóa Đạo Nguyên, giống như do vô số phù văn tổ thành, vô cùng huyền diệu, ngân hà xán lạn, quy tắc trật tự đan vào.
"Đây là thiên địa tặng lại tinh khiết nhất, vô số kỷ nguyên tích lũy chỉ được một cái ao như vậy.” lão nhân áo trắng nói, cực kỳ hâm mộ Tạo Hóa Đạo Nguyên trong ao.
Đáng tiếc, nó không thuộc về bọn họ.
Bọn họ cũng không có tư cách luyện hóa sử dụng.
“Tĩnh tâm ngồi xếp bằng bên cạnh ao, Tạo Hóa Đạo Nguyên sẽ tu bổ Đạo cơ và tu vi của các ngươi, khiến các ngươi đạt đến tình trạng thuần khiết nhất.” Một vị di lão Tiên Cổ khác nói.
Mọi người gật đầu, cũng không khách khí, trực tiếp đi tới cái ao bốc sương mù,
Một đám phù văn đại đạo lấp lóe, ánh chiếu các loại quy tắc, vô cùng thần bí.
Đám người Sở Đế, Thái Hư Hoàng, Cố Ngân Hà, Xích Vương, Cửu Đầu Vương tìm một góc ven ao, ngồi xếp bằng, trên người dâng lên ánh sáng đủ màu.
Trong thiên địa có đạo âm hiện ra, hà quang tràn ngập. Từng khối Tạo Hóa Đạo Nguyên hiện ra, rơi xuống chỗ bọn họ, tản ra trên đỉnh đầu, mờ mịt hình thành phù văn xán lạn.
Không lâu sau, Thái Hư Hoàng lắc đầu, hơi tiếc nuối nói:
“Đáng tiếc, loại thần vật này không có nhiều tác dụng đối với ta hiện giờ.”
Tu vi nguyên thần của Thái Hư Hoàng đã đến tình trạng Chuẩn Đế đỉnh không tỳ vết nhất.
“Cũng vô dụng với ta.” Sở Đế mở mắt ra, lắc đầu.
Thân là tồn tại Cấm Kỵ, sức chiến đấu của bọn họ đã sớm vượt qua Đại Đế bình thường, căn cơ trong Chuẩn Đế cảnh vượt qua tưởng tượng.
Rất nhanh, đám người Cố Ngân Hà, Cửu Đầu Vương, Tô Nghê Thường cũng đứng lên, nét mặt bất đắc dĩ.
Chiếu Vô Thượng từ đầu đến cuối đứng ven ao, không nhúc nhích, dường như biết trước Tạo Hóa Đạo Nguyên vô dụng với bọn họ.
“Xem ra trận tạo hóa này chuyên môn cho hai người đó tăng lên.” Sở Đế cười gượng nói, nhìn về hướng Cố Trường Sinh và Vẫn Tiên Ma nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Làm bọn họ bất ngờ là Thái Thượng Tiểu Đạo Quân còn đang ngồi xếp bằng, toàn thân đều bị đạo vận bao phủ, lúc này trông như rực sáng lên.
Một đám phù văn thần bí đang dung hợp vào thân thể của Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, thậm chí trên đỉnh đầu có dị tượng hiện ra, ba đóa Thanh Khí hóa thành Tam Hoa.
“Thì ra hắn còn giấu sức.” Xích Vương con ngươi co rút.
Nhưng ngay lúc này, ven ao bỗng nhiên sôi trào, thanh thế to lớn.
Mọi người đều giật nảy mình, bên cạnh Vẫn Tiên Ma hiện ra một đám vòng xoáy đen thui, vô ngần mà thâm thúy, khiến người kinh hãi, các vòng xoáy điên cuồng cắn nuốt Tạo Hóa Đạo Nguyên trong ao.
Khí thế của Vẫn Tiên Ma đang dâng lên.
Đây là cảnh tượng đáng sợ.
Tất cả phù văn đều sôi trào, giống như thành ký hiệu vĩnh hằng.
Vẫn Tiên Ma giống như hóa thành lỗ đen, có thể cắn nuốt hết thảy, không thứ gì có thể ngăn trở.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân đang luyện hóa tất cả thứ này bỗng nhiên mở to mắt, trong mắt có một chút hờn giận, không ngờ bị Vẫn Tiên Ma đánh gãy.
"Đáng giận!"
Cảnh này khiến mấy vị di lão Tiên Cổ đứng gần đó cười gượng.
“Công nhận, Thôn Tiên Phệ Ma Thể thật là bá đạo và cứng rắn, chỉ riêng dị tượng cắn nuốt đã không ai phá được, bẩm sinh ở thế bất bại.”
"Không có thần thông và thuật pháp nào có tác dụng với hắn, ngay cả quy tắc trật tự cũng là như vậy, trừ phi lấy thực lực vượt xa hắn nghiền nát thì may ra, nếu không thì chẳng có ai đấu lại hắn.”
Mấy người thảo luận, khen nức nở Thôn Tiên Phệ Ma Thể thần bí.
Nhưng ngay lúc này, hư không bỗng nhiên run lên, có hơi thở Hỗn Độn lan tràn.
Đây là lực lượng khủng bố vô cùng dày nặng, khó mà nói rõ, rung động tất cả mọi người, thoáng chốc khiến cái ao vỡ ra.
Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng không nhúc nhích, giống như vực sâu biển lớn, mỗi một tế bào đều tự sống lại, không chỉ thổ nạp ra Hỗn Độn Khí, còn tràn ngập một loại vật chất màu đen thần bí, từng dải trôi nổi bên trên Hỗn Độn Khí.
Giây phút này, hắn giống như thân hóa thiên địa, có thể thôn nạp hết thảy, thanh thế kinh thiên cuốn sạch tám phương, khiến ao nước sôi sùng sục.
Tạo Hóa Đạo Nguyên trôi nổi, như hà quang mông lung, tựa phù văn đại đạo rực rỡ chạy trốn trong ao nước, lại bị từng tế bào của Cố Trường Sinh hút về.
Tốc độ khủng bố này thậm chí khiến mọi người sản sinh một loại ảo giác.
“Rốt cuộc ai mới là Thôn Tiên Phệ Ma Thể?" Các vị di lão Tiên Cổ rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận