Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 789 - Trấn áp Tiên Đế Hắc Ám thô bạo, tất cả quay về chỗ cũ

Hồng Vũ Tiên Đế Hắc Ám đang đấu với pháp thân tín ngưỡng của Thiên Đế, đã rời xa thời không này, không biết đi hướng thời đại nào, chỉ có chút dư ba vô cùng mênh mông mà khủng bố cách vô số không gian truyền tới.
Trận chiến này khiến tất cả người Tiên Vực tuyệt vọng, dù sao đây mới là vị Tiên Đế Hắc Ám thứ nhất đi hướng Tiên Vực, phía sau còn có càng nhiều Tiên Đế Hắc Ám ở nơi đó cao cao tại thượng nhìn xuống, lạnh lùng đến cực độ.
"Nhiều Tiên Đế như vậy, thật là khiến người tuyệt vọng." Tô Huyên khẽ nói, đứng sừng sững trong Tiên Đình.
Đám người Cố gia, thuộc hạ Tiên Đình ở sau lưng Tô Huyên đều trầm mặc nhìn tất cả điều này.
"Mẫu thân... "
"Phụ thân ngày xưa dùng thân thể luyện chế để lại Hỗn Độn Tiên Đỉnh đang thức tỉnh... "
Thiếu niên đứng cạnh Tô Huyên bỗng lên tiếng, trong mắt có đặc thù như thần linh, dải sáng chín màu dâng lên, giống như một vị thần trẻ tuổi.
Ầm ầm ầm!
Hỗn Độn Quang ngập trời hiện ra ở tận cùng Tiên Đình, hơi thở mạnh không thua gì Lục Đỉnh mới tức thỉnh, dù gì là thể xác lột xác từ cơ thể mạnh nhất của Cố Trường Sinh lúc trước để lại.
Ngay lúc đó thân thể của hắn, sáu mươi vạn ức tế bào đều hoàn chỉnh lột xác một lần, mỗi một tế bào đều ẩn chứa lực lượng chân giới không gì sánh bằng.
Cứng rắn hơn xa bất kỳ chất liệu gì, vượt qua vạn cổ, tương đương với Cố Trường Sinh luyện chế Đạo Quả lúc Hỗn Độn Thể của hắn ở đỉnh cao nhất thành một món binh khí.
Hiện tại, binh khí này tự chủ thức tỉnh, trong đó để lại dấu ấn của Cố Trường Sinh.
Giờ phút này Hỗn Độn Tiên Đỉnh ở nơi đó dâng trào ra Thái Sơ Thần Quang mênh mông, loáng thoáng thấy một vị Tiên Đế cái thế trôi nổi trong Hỗn Độn Khí, nhìn xuống chư thiên, dường như sắp thức tỉnh, nâng tay đè xuống chín con Chân Long ở trước mặt, muốn xóa sổ chúng nó.
“Luyện chế thân thể của mình thành binh khí, công hiệu giống với Đao Đế.”
“Nhưng ngươi và binh khí có bằng Cửu Long Chân Đỉnh của ta không?”
Hồng Vũ Tiên Đế đang đấu với pháp thân tín ngưỡng của Cố Trường Sinh rất là nhẹ nhàng, đứng thẳng bên ngoài Tiên Vực, nét mặt tuy rằng lạnh lùng, nhưng chưa vận dụng thủ đoạn mạnh nhất.
Dù sao ở trước mặt hắn chỉ là một vị pháp thân tín ngưỡng, không phải chính chủ Cố Trường Sinh, hắn cảm thấy chính mình không cần vận dụng thủ đoạn mạnh nhất vẫn có thể dễ dàng trấn áp.
Thiên Đế của một kỷ nguyên thì sao chứ, Hồng Vũ Tiên Đế sẽ cho người kia thấy tận mắt Tiên Đình của Cố Trường Sinh sụp đổ vào hôm nay, cuối cùng đi hướng suy vong, theo thiên địa này quay về vĩnh hằng cùng hắc ám lạnh như băng.
Cái gọi là Tiên Đình không thể tồn tại trên cõi đời, nguyền rủa này không phải nói cho có, đây là từ xưa đến nay đã lưu truyền.
Dù cho đến hiện tại, nguyền rủa vẫn tồn tại, vì người từng lập nguyền rủa là các đời Tiên Đình Chi Chủ, đều từng là Tiên Đế.
“Kỷ nguyên này đã định sẵn hết thảy chống cự đều vô ích, các ngươi lựa chọn chờ chết đi."
Hồng Vũ Tiên Đế lạnh lùng nhìn Tiên Đình, mặt không cảm xúc, giống như là nhìn một đám con kiến.
Dù là Chuẩn Tiên Đế thì ở trong mắt Hồng Vũ Tiên Đế không khác gì con kiến.
Trong Tiên Đình, không ai đáp lại, cũng lạnh lùng nhìn về hướng hắn, không nói không rằng, tất cả mọi người tin tưởng Thiên Đế cuối cùng sẽ từ khoảng cách vô tận trở về.
Những hắc ám bên ngoài Tiên Vực rồi sẽ bị trấn áp, đây là niềm tin thuần khiết nhất với Thiên Đế.
Đây là một trận đại chiến định sẵn vượt qua từ xưa đến nay, trong chiến trường Tiên Đế một mảnh hỗn loạn, toàn là thần thông và quy tắc cấp bậc Tiên Đế, một chút dư ba đã đủ hủy diệt thế giới.
Mặc kệ là Tiên Đế Hắc Ám trở về hay Anh Linh cổ xưa từng thua trận, hoặc là Tiên Đế thức tỉnh từ hắc ám đều đang ra tay, chém giết, xuyên qua từng tầng thế giới cùng không gian, đi tới mỗi kỷ nguyên, để lại dấu chân và tung tích của bọn họ dưới sông dài thời gian.
Trong sông dài thời gian tràn ra một chút dư ba khiến thiên địa từng hủy diệt bị lật lại, có Tiên Đế thậm chí giết đến năm tháng trước khi đối phương thành đạo, muốn giải quyết khi đối thủ còn chưa lớn lên.
Làm như vậy sẽ có nhân quả lớn khó mà tưởng tượng, nhưng mà hiện giờ tất cả Tiên Đế đều không bận tâm, tất cả thủ đoạn đều thi triển, thiên địa bị lật lại hết lần này đến lần khác, bị diễn biến lại, tiếp đó vòng đi vòng lại.
Tất cả Tiên Đế đều giao chiến, Cố Trường Sinh tự mình ra tay, đánh với mấy vị Tiên Đế Hắc Ám ở trước mặt. Đối phương chắc chắn cường đại rồi, lúc thành tựu Tiên Đế còn sớm hơn Cố Trường Sinh, tuy không đi được bao xa trên con đường này, nhưng là Tiên Đế trăm phần trăm, khi ra tay thì Thần Quang chói lòa, xiềng xích đại đạo lôi kéo những sơn hải sớm chìm đắm.
Vũ trụ vốn lạnh như băng tĩnh mịch bị chiếu sáng trưng.
Một vị Tiên Đế Hắc Ám đấu với Cố Trường Sinh tay cầm trường thương xà mâu, tuy không phải Tiên Đế Khí nhưng đã đủ khủng bố, đủ sức đối kháng tồn tại dưới Tiên Đế, nhưng khi đối diện Cố Trường Sinh thì không được ưu thế bao nhiêu. Cố Trường Sinh lùi ra sau, chớp mắt đi ra không gian vô tận, né qua sát chiêu của một vị Tiên Đế Hắc Ám, giây sau, dưới chân hắn hiện ra ánh sáng thời gian, sông dài thời gian sớm cắt đứt vỡ nát một lần nữa bày ra uy năng khủng bố trong tay Cố Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận