Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 225: Dự Định Luyện Chế Kiếm Hoàn, Chân Hỏa Thần Bí (2)

Sau đó, Cố Trường Sinh tiếp tục đi lên phía trước, bắt đầu tìm kiếm trong tòa Thiên Điện này, có ngọc đan, hẳn là không thiếu phương pháp luyện chế ngọc đan.
Hắn phát hiện cột cung điện sụp đổ, một đạo kiếm quang đánh tới, đánh mấy khối gạch ngói vụn ra, thấy được mấy cái bình ngọc, hoàn hảo không chút tổn hại, sau khi mở có một mảnh hào quang tỏa ra.
Rõ ràng, bình ngọc đã từng khắc lên phù văn đáng sợ, nhưng bây giờ đều biến mất không sai biệt lắm, bên ngoài bình vẫn còn thần tính.
Ở trong đó có ba khỏa ngọc đan lớn bằng nắm tay, óng ánh long lanh, mặt ngoài lượn lờ mấy đường vân hoàn chỉnh.
Dùng vật liệu thần bí luyện chế, cứng rắn như thần thiết, lại lưu chuyển một tầng ánh sáng nhạt.
“Không nghĩ tới trong này còn có ngọc đan hoàn chỉnh, không bị luyện hỏng, cũng may mà có tầng trận văn kia.” Cố Trường Sinh kinh ngạc nói, vung tay lên, thu hết cả ba cái bình ngọc, cảm thấy sẽ có tác dụng.
Sau đó, thần niệm của hắn lần nữa quét ngang, giải quyết mấy sinh linh quỷ dị, trên một giá sách rách nát, tìm được ngọc giản.
Giá sách đã tồn tại cực kì lâu đời, dùng vật liệu không biết tên đúc thành, chưa bị tiêu hủy.
Viên ngọc giản kia có phù văn mơ hồ, có từng tia từng sợi kiếm ý lưu chuyển.
Cố Trường Sinh tuỳ tiện phá vỡ cấm chế bên ngoài, bắt đầu xem xét, trên mặt không khỏi lộ ra ý cười, “Quả thật là phương pháp luyện chế Kiếm Hoàn.”
Hắn đã đoán được sẽ có vật này mà.
Nhưng trong đó có chữ viết rất mơ hồ, tồn tại trong thời đại cực kì xa xăm.
Sau đó.
Cố Trường Sinh cũng cảm nhận được lực lượng thần bí mà Viêm Tôn đã nhắc đến.
“Nói không chừng nơi đây thật sự có chủng tộc cổ lão nào đó kết hợp hai đại chân hỏa, muốn bồi dưỡng Hỗn Độn Chân Hỏa.” Cố Trường Sinh kết hợp một vài đồ án và chữ nghĩa cổ lão, có suy đoán như vậy.
Oanh!
Đúng lúc này, ở phía đông cách đó không xa, có lực lượng âm hàn kinh người bộc phát, như vạn vạn quân cự lực, khiến cả tòa cung điện chấn động.
“Là khí tức của Thái âm Chân Hỏa, xem ra Giang Sơ Nguyệt đã tìm được... Nhưng cỗ ba động này, muốn hàng phục luyện hóa, đoán chừng còn cần một chút thời gian.”
Cố Trường Sinh suy nghĩ nói.
Thái âm Chân Hỏa, rất có thể thuộc về một vị Cổ Tiên, nắm giữ hoàn chỉnh Thái âm Chi Đạo.
Nhưng không biết vì lí do gì, Cổ Tiên cũng vẫn lạc tại thời kì rất cổ lão.
Lúc này, Cố Trường Sinh bỗng nhiên cảm nhận được phía trước có một trận ba động khó tả truyền đến, khiến gốc Thanh Liên trong hỗn độn của hắn cảm ứng được.
Trời sinh cảm giác thân thiết!
Thân ảnh hắn lập tức tiến đến.
Ong một tiếng!
Hư không khẽ run.
Phía trước, một luồng hỏa quang bỗng nhiên xuất hiện, chỉ lớn bằng ngón cái, nhẹ nhàng trôi nổi trong hư không.
Nói là hỏa quang, nhưng nhìn giống như hỗn độn, trong đó có hai khí tức âm dương chảy xuôi, có hắc bạch chi ý lưu chuyển, đồng thời có cực nóng cực lạnh giao thế.
Từng sợi hỗn độn khí tỏa ra bốn phía, sáng ngời, dâng lên, chiếu sáng tứ phương.
Thần tính hóa thành hỏa quang, giống như từ vô số phù văn thần bí tạo thành.
Một luồng hỏa quang giống như có thể chiếu rọi ngàn vạn thế giới!
“Chẳng lẽ đây chính là Hỗn Độn Chân Hỏa đã được thôi diễn ở trong điển tịch sao?”
Trên mặt Cố Trường Sinh hiện lên vẻ khiếp sợ, dừng lại trước mặt sợi hỏa diễm thần bí này, không tiếp tục đi lên phía trước.
Ngay lúc đó, Viêm Tôn bị trấn áp trong thiên thư cũng cảm thấy hãi nhiên.
Ông ta bị trấn áp ở nơi này, không cách nào nhìn thấy và cảm nhận được tình huống bên ngoài.
Nhưng thứ này, lại khiến ông ta sinh ra cảm giác tim đập nhanh và thần phục chi ý.
Đó là một loại áp chế đến từ đồng nguyên!
Nhưng bởi vì dạng này, ông ta mới kinh hãi, không dám tin, bởi vì ông ta là Thiên Hỏa cổ xưa nhất của thiên địa biến thành!
Trên đời này còn có hỏa diễm nào cao cấp thần bí hơn ông ta sao?
Cố Trường Sinh dò xét nó.
Đồng thời, sợi hỏa diễm thần bí kia giống như cũng đang nhìn Cố Trường Sinh.
Trên người Cố Trường Sinh, nó cảm nhận được một loại thân thiết rất kỳ quái, Giống như đây là người thân của nó.
Cho nên nó chỉ lẳng lặng lơ lửng ở nơi đó, không hề động, muốn nhìn xem Cố Trường Sinh muốn làm gì.
“Nhiệt độ thật đáng sợ, không thể tuỳ tiện tới gần...” Cố Trường Sinh khẽ chau mày.
Lúc này mới phát hiện tại dưới sợi hỏa diễm này có từng cỗ thi thể bị cháy đen, xương cốt như hắc ngọc, thần quang chảy xuôi.
Cho dù bị thiêu hủy vô số năm, cũng duy trì một tia uy áp cực kì đáng sợ, một luồng, có thể sụp đổ tinh hà!
Đó là thi cốt Chí Tôn!
Năm đó ở nơi này, không chỉ có một vị Chí Tôn chết đi!
Đáng sợ hơn chính là.
Ở xung quanh, có rất nhiều vết máu, đủ mọi màu sắc, khó mà khô cạn, cũng khó có thể thiêu hủy.
Mỗi một vết máu đều có thần tính kinh người, khí thế rất đáng sợ, cách một khoảng cách nhưng Cố Trường Sinh vẫn cảm thấy da thịt muốn nứt, mạch máu muốn vỡ ra.
Đến hắn cũng cảm có cảm giác như vậy, nếu tu sĩ bình thường tới gần, đoán chừng trong nháy mắt sẽ trở thành một đoàn huyết vụ!
“Là tiên huyết của người nào vảy xuống?”
“Chẳng lẽ là của đám Chí Tôn kia sao?”
Cố Trường Sinh khẽ nói, cũng không có bất kỳ động tác nào.
Mà lúc này, sợi hỏa diễm thần bí kia bắt đầu nhảy lên, từ trên người Cố Trường Sinh, nó cảm thấy thân thiết và dễ chịu, không nhịn được muốn tới gần hắn.
Oanh!
Nó bắt đầu di động, bay xuống.
Nhưng trong nháy mắt!
Xung quanh nó, có từng tia sương mù tản ra, như hỗn độn khí, thần bí khó lường.
Đồng thời có một loại ba động khiến người ta run sợ, giống như gợn sóng đại đạo đang khuếch tán.
Nói thực, thứ này đã không phải hỏa diễm nữa, mà giống như ẩn chứa quy tắc và đại đạo.
Chỉ một luồng khí tức, giống như có thể áp sập chư thiên.
“Không có nguy hiểm chi ý? Nhưng vẫn phải cẩn thận mới tốt.” Cố Trường Sinh nói, hắn cũng đi lên trước mấy bước, ngay lúc đó, dị tượng sau lưng triển khai!
Hỗn độn linh hải bành trướng mãnh liệt, như tinh không mênh mông, trong đó gốc Thanh Liên cuhống trời đã bắt đầu chập chờn, vẩy xuống vô tận quang huy.
Cả hai đối lập nhau.
Bên ngoài cơ thể Cố Trường Sinh cũng bắt đầu hiển hiện từng tia hỗn độn khí.
Lúc này Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân chủ động vận chuyển, cả người được vô tận khí tức hào hùng bao phủ.
“Cảm giác thân thiết này mạnh hơn, dường như nó muốn tới gần ta, nhưng lại sợ tổn thương ta?”
Cố Trường Sinh kinh ngạc, lòng cảnh giác nới lỏng không ít, phát giác cảm xúc ngọn lửa thần bí này truyền đến, vẻ mặt có chút kỳ dị. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận