Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 769 - Thân là chất môi giới cùng môi giới, khái niệm vĩ độ (2)

Các bậc tiền bối đi trên con đường này thật ra đều là vì truy tìm cái gọi là chân tướng. Nhưng sự thật của mỗi việc thì trong lòng mỗi người có cái nhìn riêng, đối với ta thì phương thiên địa này là cũi, nếu muốn siêu thoát thì cần phải đi ra cũi.
“Như chúng ta xem cá, thế giới của con cá, đối với tồn tại khác cũng giống như thế giới mà chúng ta ở, chẳng qua thế giới khác đã liên quan đến siêu thoát... "
“Một đường nét hoặc một từ đều ẩn chứa uy năng khó tin, cái gọi là Đại La, cái gọi là chân tướng, cũng chỉ là bọn họ tùy ý có thể sửa đổi hết thảy. Chúng ta ở trong mắt bọn họ có lẽ tổ hợp từ một ít vật chất đặc biệt hoặc là môi giới.”
Cố Trường Sinh mở miệng nói, âm thanh rõ ràng, ẩn chứa uy nghiêm hùng hậu, dù gì hắn là người xuyên qua, chưa bao giờ quên thân phận của chính mình.
Khái niệm vĩ độ tức là thế giới huyền huyễn ẩn chứa pháp tắc, đại đạo, căn nguyên, là thứ rất khó hiểu.
Nếu muốn tìm hiểu cần thông qua một loại vật đặc biệt, Cố Trường Sinh nghĩ về sau đặt tên cho nó là môi giới hoặc gọi là chất môi giới.
Thí dụ như cá ở trong nước nếu muốn biết thế giới của con người thì nó nhất định phải trở thành thứ giống như người, quá trình này là quá trình nó siêu thoát ra nước biển.
Trong quá trình này, cá cần vật chất tên là môi giới, chất môi giới, vật chất này có thể khiến nó siêu thoát lột xác, trong thế giới huyền huyễn, loại vật chất này là linh khí.
Hấp thu linh khí tu luyện có thể trợ giúp nó lột xác, mở ra ngũ giác giống như người.
Nếu không thì cả đời này, trở thành sinh vật mạnh nhất trong biển, cũng chỉ có thể hiểu thứ trong biển.
Sau khi Cố Trường Sinh trở thành Tiên Đế liền phát hiện đạo lý này.
Bọn họ đã đứng trên đỉnh cao nhất của một thế giới, dù cố gắng tiến bộ thế nào khi ở trong thế giới này vẫn là như vậy, khó mà phá vỡ.
Mà hắn được đến vật chất nguyên sơ, Cố Trường Sinh cho rằng giống như linh khí, là chất môi giới từ thế giới khác đưa đến.
Trong thế giới khác, vật chất nguyên sơ có thể sinh ra thế giới, sáng tạo vũ trụ, thậm chí sinh ra đã là vật chất mạnh nhất của thế giới bọn họ, là cấp bậc Tiên Đế.
Nhưng sau khi nghe lời Cố Trường Sinh nói, dù là đám người Bát Thủ Đế trong một chốc có chút mê mang cùng nghi hoặc, đạo lý như đúng như không quả thực giống như như lọt vào trong sương mù, rõ ràng cảm giác có thể mơ hồ nhìn thấy vài thứ, nhưng lại không thấy được, không thể chạm vào, thậm chí không biết hình dáng của nó.
Thời gian luân hồi, thiên địa chí lý, bọn họ đều có thể nghe hiểu, thậm chí có thể điều khiển.
Nhưng lời nói của Cố Trường Sinh khiến bọn họ nghi hoặc, thân là Tiên Đế cũng khó mà hiểu thấu, cần cẩn thận suy nghĩ.
Cùng lúc đó, bọn họ biết trong lời này ẩn chứa chân ý.
Lời nói mà Tiên Đế cũng không hiểu nổi, chẳng lẽ còn chưa đủ kinh người sao?
"Đây là đường siêu thoát, đường tiến hóa mà ta cho rằng, cũng là cái gọi là chân tướng thiên địa.” Cố Trường Sinh nói, theo sau lấy đi tất cả vật chất nguyên sơ trong Đại Trụ Cung. Hồng Mông Hắc Động đã bị hắn thành công luyện chế đến cấp độ Tiên Đế, uy năng nâng cao trên diện rộng.
Nhưng Cố Trường Sinh không thấy hào hứng chút nào.
Nếu vật chất nguyên sơ là chất môi giới và môi giới thuộc về phương thiên địa này, thế thì phương pháp đi thông con đường này ẩn chứa trong vật chất nguyên sơ.
“Lời của Tiên Đế nếu khiến chúng ta tham ngộ thấu thì đã không cần vô số năm tháng vạn cổ, không có một chút tồn tại, khó mà cảm thụ chút biến đổi của lực lượng.”
“Đạo không có bến bờ, đường không có cuối, Tiên Đế không phải điểm dừng.”
Bọn họ cảm khái nói, từng đợt hư ảnh từ từ biến mất, sau đó mất tăm, giống như từ nay tan biến trong bất kỳ thời không nào.
Mà Cố Trường Sinh vào giây phút này đã rời khỏi Thương Mang, đi Thiên Ngoại Thiên, muốn cùng các bậc tiền bối đi lên con đường này.
Kẻ địch cuối cùng của hắn và thân tộc mong nhớ đều còn ở trên con đường đó.
"Thiên Đế rời đi Thương Mang... "
"Hắn đi lên con đường kia, đã đến Thiên Ngoại Thiên, xem ra động tĩnh lúc trước đúng là do Thiên Đế phát ra, hắn cùng vị Đế nào đó cách ức vạn thời không giao chiến."
"Xem ra Thiên Đế đã trấn áp vị kia.”
Lúc này, ba vị Chúa Tể Trần Đế, Tinh Đế, Ngữ Đế nhìn chăm chú Cố Trường Sinh đi hướng con đường ánh sáng mơ hồ mà tất cả các bậc tiền bối đã đi.
Bọn họ kính nể nói.
Bùm!
Một dấu chân, giống như vượt qua năm tháng nghìn vạn cổ, Cố Trường Sinh một đường đi đến, thân hình mơ hồ, bị đủ loại ánh sáng đại đạo bao phủ, có sương khói Tiên Đế mênh mông bao trùm hắn.
Khí cơ của cấp bậc Tiên Đế đan xen trong không gian chưa biết này, để phòng ngừa nơi nào đó bỗng xuất hiện nguy hiểm không biết, dù sao đây là con đường các bậc tiền bối đã đi, tuy Cố Trường Sinh rất tự tin, nhưng cũng phải chú ý cẩn thận, sẽ không bởi vậy mà coi thường chỗ này.
Cố Trường Sinh rời khỏi Thương Mang, dựa theo chỉ thị của Tiên Đế khác để lại, cuối cùng nhìn thấy con đường này. Chẳng qua con đường này chỉ có thể dựa vào cảm ứng vô hình mà bước lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận