Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 377: Một Vụ Cá Cược, Hai Đạo Táng Khí Át Chủ Bài, Rung Động Tại Chỗ (2)

Sau một khắc.
Keng một tiếng!
Một chưởng như tay Thiên Đế này của Cố Trường Sinh không gì không phá, đón chiến này kích kia.
Lập tức, vạn vạn quang hoa bộc phát, giống như vô số sao trời rơi đập, năng lượng cuồng bạo phát tiết, kinh thiên động địa, thanh thế to lớn.
Cái gì! ?
Tay Đồ Tiên run rẩy dữ dội, bị lực phản chấn đánh bay ra ngoài.
Đồng thời, miệng run lên, suýt chút nữa nứt ra, không cầm vững chiến kích trong tay.
Phải biết nhục thân của nàng có thể tuỳ tiện nghiền ép bất kì tồn tại cùng cảnh giới Huyền Tôn nào, cho dù là Tiểu Thiên Tôn không am hiểu nhục thân, cũng không bằng nàng.
“Rõ ràng khí tức của hắn yếu hơn ta rất nhiều, nếu cùng một cảnh giới, ta tuyệt đối không ngăn được một chưởng của hắn.”
Nghĩ tới đây, Đồ Tiên có chút chấn kinh, khó mà duy trì vẻ mặt lạnh lùng.
Mà tất cả mọi người ở đây càng dại ra.
“Làm sao có thể...” Đồ Trần sợ choáng váng, tê cả da đầu, tuyệt đối không nghĩ tới nhục thân của Cố Trường Sinh lại cường đại đến tình trạng này.
Đến tỷ tỷ vô địch của hắn cũng rơi xuống hạ phong, không thể địch lại.
Trái lại dáng vẻ của Cố Trường Sinh rất hời hợt, ung dung không vội.
Lập tức phân ra cao thấp.
“Ta không tin! Lại đến!” Đồ Tiên lạnh lùng nói, hiện ra thực lực cường đại của mình, sau khi thử thăm dò thực lực của Cố Trường Sinh, càng cảm thấy mình đã gặp được đại địch trước nay chưa từng có.
“Có đánh bao nhiêu lần nữa cũng như vậy thôi.” Cố Trường Sinh bình thản nói.
Vạn pháp bất xâm, trời sinh đã đứng ở thế bất bại.
Hắn nhấc bàn tay, lần nữa đón đỡ, hỗn độn khí biến mất, chính là nhục thân vô song tuyệt cường.
Đồng thời.
Thần thông bảo thuật đánh ra, một đạo quang hoa, chói lọi lóa mắt, chiếu rọi bốn phương tám hướng và bầu trời.
Chân Hoàng tận trời, hỏa quang bành trướng, mênh mông kinh khủng, giương cánh bay lượn.
Vàng đen xen lẫn, Côn Bằng rung trời, vỡ ra thương khung.
Mỗi môn bảo thuật đều là biểu tượng vô địch.
Keng!
Keng!
Keng!
Tia lửa tung tóe, quang huy nở rộ.
Liên tiếp phát ra âm thanh như rèn đúc thiên binh, lỗ tai của tất cả sinh linh ở đây như muốn nứt ra, không chịu được âm thanh này.
Phốc!
“Cái này...” Đồ Tiên ho ra máu, bay ngược ra ngoài, bị Chân Hoàng thần thông diễn hóa quy tắc đánh trúng, nhưng tính mạng của nàng rất cường đại, thương thế rất nhanh đã khôi phục nhu cũ....
Mơ hồ.
Huyết mạch màu bạc của nàng hiện ra, từng phù văn táng pháp cổ lão huyền diệu lấp lóe, liên tiếp hóa thành một đầu Thiên Long màu bạc hào hùng mênh mông trong hư không, vô biên vô hạn, có thể nuốt vũ trụ.
Môn táng thuật này chính là thiên phú táng thuật của nàng.
“Chỉ cần là thứ có liên quan đến thần thông bảo thuật, đều vô hiệu với ta.” Giọng nói của Cố Trường Sinh rất bình thản, cũng không chủ động tiến công, mà lựa chọn phương thức bị động.
Hắn muốn cảm thụ khác biệt của táng pháp nơi đây, cho nên đang cho Đồ Tiên cơ hội.
Nhưng rơi vào trong tai tất cả mọi người, lại vô cùng lạnh lùng.
Bởi vì môn táng thuật này của Đồ Tiên còn chưa tiếp xúc đến Cố Trường Sinh, đã bị hắn đánh ra thần thông khác ma diệt, Chân Hoàng đánh tới, Côn Bằng bay lượn.
Đồng thời bên ngoài cơ thể hắn hiện lên lực lượng khác thường, trừ khử tất cả ba động.
Đồ Tiên càng thêm chấn kinh, toàn lực bộc phát, kết quả góc áo đối phương cũng không bị nhấc lên, nếu không phải vũ khí của nàng được làm từ vật liệu đặc thù, chỉ sợ sớm đã bị đánh gãy rồi.
Giờ phút này, hai tay nàng đều là máu, chiến kích khiến cánh tay vỡ nát rất nhiều lần, nhưng sau đó đã tái tạo lại.
Oanh!
“Không có biện pháp, ta gặp được người rất cường đại, rõ ràng khí tức yếu như vậy, nhưng vì sao một thân khí huyết lại khủng bố như vậy, giống như không bao giờ khô kiệt.”
Khí tức bành trướng dâng lên, Đồ Tiên sử dụng thủ đoạn cuối cùng, hai đạo táng khí lượn lờ trên chiến kích, đen như mực, hiện lên vẻ nặng nề huyền diệu.
“Cái gì! ?”
“Vậy mà Đồ Tiên đã tu ra hai đạo táng khí, trước đó tranh phong với người kia cũng chưa từng hiển hóa sử dụng, chính là át chủ bài, “
“Kết quả bây giờ lại thi triển trước mặt một tên Nhân tộc lạ lẫm.”
“Nhưng không có bất ngờ.”
Toàn bộ sinh linh quá sợ hãi, nhìn thấy át chủ bài cuối cùng của Đồ Tiên.
Táng khí.
Đối với bọn họ mà nói, đó chúng là biểu tượng của yêu nghiệt nhất, tu ra một đạo cũng đã vô cùng khó khăn, kết quả Đồ Tiên còn tu ra hai đạo tới.
Mỗi đạo táng khí đều ẩn chứa táng chi quy tắc kinh khủng, có thể tuỳ tiện trấn áp tất cả.
“Trận chiến này, nên kết thúc.”
Toàn bộ sinh linh đều đang kinh hãi trước thủ đoạn của Cố Trường Sinh, đã vượt ngoài dự liệu của bọn họ, giờ phút này đã bình tĩnh.
Hai đạo táng khí vừa ra, trận chiến đấu này không có chuyện ngoài ý muốn.
“Trận cá cược này, ta thắng.” Đồ Tiên lạnh lùng, lộ ra ý cười, có mỹ cảm khác, trên tay còn vết máu chưa khô, trước đó không ngờ trận chiến này sẽ gian nan như vậy.
Giờ phút này, nàng cũng có suy nghĩ này, bởi vì đây chỉnh là thủ đoạn cuối cùng của nàng, thuộc về át chủ bài giấu dưới đáy hòm.
Dự định giữ lại tranh phong với người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi, bây giờ lại sớm bại lộ ra.
Một khi sử xuất, liền mang ý nghĩa sẽ phân ra thắng bại.
“Huyền Tôn cảnh đỉnh phong tu ra hai đạo táng khí?”
Ý cười trên mặt Cố Trường Sinh có chút kỳ dị.
Giờ khắc này, hắn thu liễm tất cả thần thông, bên người mơ hồ hiển hiện một đạo tiên khí mông lung lại ngưng thực đến, trong đó có Phi Tiên quy tắc chảy xuôi.
Lúc này Phi Tiên Chi Lực bộc phát, đã thuộc về phương diện quy tắc.
Chồng lên chiến lực, không chỉ gấp mười lần trước.
Sau một khắc, một quyền của Cố Trường Sinh bao trùm xuống, hỗn độn khí chìm nổi, một phương thế giới đi theo, ầm vang rơi xuống, như ngàn tỉ lớp hỗn độn sóng đang quay đánh, có thể vỡ nát thế giới, đánh xuyên hư vô!
Quang mang giống như mặt trời nổ tung, trong nháy mắt sáng chói, khiến mọi người phải nhắm chặt mắt lại, không dám nhìn thẳng, tâm thần rung động hãi nhiên.
Một giới chi lực, trong nháy mắt lớn hơn gấp mười lần!
“Cái gì! ?” Đồ Tiên trừng to mắt, không thể tin được, trên mặt đều là chấn kinh.
Răng rắc, hai đạo táng khí thâm trầm ngưng thực lập tức vỡ vụn, không cách nào duy trì.
Nàng ho ra máu, nửa người nổ tung, bảo giáp màu bạc vỡ vụn, phanh một tiếng, ngã vào lòng đất.
Chiến kích trong tay ong ong run rẩy, cắm thẳng vào mặt đất, xuất hiện mấy vết rạn, suýt chút nữa đứt gãy.
Nhìn thân ảnh áo trắng bình thản kia, xung quanh lập tức trở nên tĩnh mịch. Toàn bộ sinh linh há to miệng, đôi mắt trợn tròn, sợ ngây người, khó có thể tin. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận