Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 502 - n tình, vị công chúa cuối cùng của Thái Cổ Tiên Đình, Chuẩn Đế kiếp

"Đây rốt cuộc là quái vật gì?”
Khu thứ hai mươi mốt.
Trong một mảnh tịnh thổ tràn ngập tia sáng lành, tiên nhụy phun mãnh liệt, thánh mộc rậm rạp, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân mặc áo đạo lại hiện ra, hắn nhìn cánh tay co giật nhẹ của mình, nét mặt rất phức tạp.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân không phải loại người để ý thanh danh gì đó.
Ngay lúc đó ra tay thăm dò thực lực của Cố Trường Sinh, kết quả phát hiện sự thực khiến hắn rất khiếp sợ.
Sau khi Cố Trường Sinh đấu với Xích Vương vậy mà huyết khí trong người vẫn dâng trào mênh mông, như một phương vũ trụ, sâu không lường được, không có chút xu thế yếu bớt.
Vì vậy, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân không có bất cứ do dự, trực tiếp rút đi, tránh đi trận chiến này.
Thực lực của Cố Trường Sinh tuyệt đối cao hơn Xích Vương nhiều, nếu Thái Thượng Tiểu Đạo Quân đấu với Cố Trường Sinh sẽ không chiếm được ích lợi gì.
Phát hiện điều này khiến Thái Thượng Tiểu Đạo Quân giật mình, nhíu chặt chân mày.
Bởi vì tu luyện truyền thừa, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cần chặt đứt ba phần nhân quả, phần cuối cùng rơi trên người Cố Trường Sinh, khiến hắn rất là đau đầu.
Nếu Cố Trường Sinh là kẻ yếu thì Thái Thượng Tiểu Đạo Quân thoải mái hơn rồi, trực tiếp đập chết xóa sổ hắn.
Nhưng thực lực của Cố Trường Sinh khiến Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cực kỳ kiêng dè.
“Thật là nhân tố biến dị, không biết còn bao lâu thì ấn ký Thiên Đạo buông xuống, kết quả xuất hiện một kẻ như vậy...”
Một tấm âm Dương Đạo Đồ cổ xưa hiện ra trong tay Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, sắc tím mênh mông, đạo vận lưu chuyển.
Một cái mai rùa đen như mực, có vài vết rạn, phù văn vô cùng phức tạp thâm ảo khắc trên âm Dương Đạo Đồ.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân bắt đầu thôi diễn.
Thật lâu về sau, hắn kêu rên một tiếng, thở dài, thu lại phù bảo này.
“Xem ra đành sử dụng nhân tình này.”
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân lắc đầu, vẻ mặt bình hòa, một miếng ngọc phù cổ xưa hiện ra trong tay, bị hắn bóp nát.
“Vị công chúa cuối cùng của Thái Cổ Tiên Đình...:
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn bình tĩnh, nhưng tràn ngập sát khí khác lạ, trông hắn vặn vẹo dị thường.
Đệ Thập Tam Khu.
Gần Hỗn Nguyên Hồ.
Xích Vương sắc mặt bình tĩnh đứng thẳng, tay cầm Xích Vương Thương, khí diễm ngập trời, khiếp hồn người.
Dù là Cố Hạo Thiên cũng phải thay đổi sắc mặt, giữ khoảng cách với Xích Vương.
Thân là trùm thiên kiêu, nhưng Cố Hạo Thiên chênh lệch quá lớn với Xích Vương.
Chỉ riêng một lũ khí cơ phát ra từ Xích Vương đủ khiến Cố Hạo Thiên cảm giác như sắp vỡ ra.
Thiên kiêu Cấm Kỵ của Nguyên Thủy Chi Lộ, hàng nghìn kỷ nguyên mới sinh ra được một vị, thế đã là may mắn lắm rồi.
Nó không đơn giản là thiên tư vận khí, còn bao hàm rất nhiều điều khác, thí dụ như tâm tính, cơ duyên, khí vận và vân vân.
Càng miễn bàn nhân vật có một không hai tu ra sáu tiên khí như Xích Vương.
Nếu hắn không gặp phải Cố Trường Sinh thì tuyệt đối còn có thể tiếp tục quét ngang, không ai kiềm chế được hắn.
Đương nhiên, từ khía cạnh khác thì việc này thể hiện sự cường đại và khủng bố của Cố Trường Sinh, khiến Cố Hạo Thiên càng thêm kính sợ hắn.
“Số lượng của Nguyên Từ Mẫu Khí đang giảm bớt?”
Xích Vương bỗng rùng mình, lập tức cảm thụ được biến hóa ở chốn này.
Số lượng thần quang của Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn đang giảm bớt, biến mất rất nhanh.
Trọng lực khủng bố ở đây tán đi khá nhiều.
“Đang dùng Nguyên Từ Mẫu Khí để tu luyện sao?”
Xích Vương nét mặt phức tạp.
Loại vật chất này, dù là thiên kiêu thân thể cực kỳ khủng bố cũng chỉ dám rút ra từng luồng nhỏ rèn luyện thân hình.
Nhưng hiện tại, động tĩnh này càng giống như nhai ngấu nghiến.
Bảy ngày sau.
Trong sơn mạch, Cố Trường Sinh thở hắt ra, mở mắt, tỉnh lại từ trạng thái tu luyện, quanh người hiện ra từng mảnh Nguyên Từ tiên quang, giống như đặt mình vào tinh vân.
Cố Trường Sinh cảm giác lực lượng của thân thể lại lột xác nhiều hơn, giống như đồ sứ vỡ, làn da mới mọc ra, trơn bóng như ngọc, lấp lóe tiên quang.
“Nguyên Từ tiên khí bị ta cắn nuốt tu luyện khá nhiều, nguyên tòa Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn trở nên nhẹ...”
“Có lẽ ta có thể thử chuyển ngọn núi này vào trong thế giới nhỏ.”
“Không chừng về sau cần dùng.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, nguyên thần như lưu ly chín sắc ra khỏi thức hải, ẩn chứa lực lượng không gì sánh bằng, khiến cả ngọn núi đều rung nhẹ.
Sau đó, thế giới bên trong hắn mở rộng, trong Thiên Môn tràn ngập cán huyền tạo hóa chi ý, bao bọc cả ngọn núi.
Đạo văn vô cùng huyền diệu, lưu chuyển mờ mịt, dâng lên mà ra, hình thành cảnh tượng mênh mông như bản đồ sao.
“Nhỏ!”
Nguyên thân của Cố Trường Sinh lại thấp giọng quát, đây là một loại đạo âm thuần túy, câu động thiên địa đại đạo, lời ra pháp theo.
Lời thốt ra tức là pháp tắc!
Ầm ầm ầm!
Nguyên tòa Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn đột ngột nhô lên từ mặt đất, sau đó lấp lóe ánh sáng khủng bố, liên tục thu nhỏ.
Đây là một cảnh tượng đáng sợ, khiến tất cả tu sĩ ở gần đều bị rung động.
Một tòa Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn dày nặng hơn ức vạn quân rất nhiều đột ngột nhô lên từ mặt đất, theo sau biến mất trong ánh sáng chói lòa.
Ở thế giới bên trong bỗng vang tiếng nổ, một Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn siêu khổng lồ từ trên trời giáng xuống, sừng sững trong đó, hiện ra một loại bàng bạc dày nặng như sơn hải.
Cố Trường Sinh đi ra từ nơi đó, trong khí lực mà hắn tu ra có hơi thở khủng bố khiến người tim đập nhanh, năm gông xiềng màu vàng mơ hồ vỡ ra, dường như khó mà áp chế hắn.
“Hơi thở khủng bố hơn trước kia.”
Thấy cảnh tượng đó, lòng Xích Vương rung động.
Hắn chợt hiểu tại sao Cố Trường Sinh có thể trong thời gian ngắn ngủi đuổi theo kịp bọn họ, thậm chí có sức chiến đấu siêu mạnh như vậy.
"Chúc mừng Thần Tử đạt được Nguyên Từ Mẫu Khí Sơn!” Cố Hạo Thiên vẻ mặt sùng kính nói.
Nói đến thì, hắn xem như tiền bối của Cố Trường Sinh, nhưng hiện giờ hoàn toàn là dáng vẻ hậu bối cuồng nhiệt sùng bái Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh gật đầu, nói:
“Rời khỏi đây trước đã.”
Hắn cần tìm một chỗ hẻo lánh yên tĩnh để tiến hành đột phá.
Cố Trường Sinh có dự cảm Chuẩn Đế Kiếp của mình sẽ khủng bố hơn sức tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận