Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 622 - Tinh hà bao la, rùa già cõng thuyền, nô bộc già Thần Chủ

Tô Huyên phản ứng lại, lườm hắn một cái:
“Ai thèm danh phận của ngươi?”
Nói như thể nàng muốn lắm vậy.
Nhưng lúc này, thân là Chuẩn Tiên Đế mà nỗi lòng của nàng không bình tĩnh được, dao động mạnh.
Cố Trường Sinh rời khỏi, trực tiếp đi chỗ Cửu Thiên, dọc đường cần đi qua khu vực thần dị nhất ở sâu trong vũ trụ.
Cửu Thiên được gọi là chỗ ở của thần linh, cũng là đạo tràng của Cổ Chi Chân Tiên.
Đây là thần linh thật sự được ấn ký thiên địa.
Thần uy mênh mông vô ngần, chứ không phải loại thần linh đốt thần hỏa tự phong, không thể đánh đồng.
Cố Trường Sinh rời khỏi ba nghìn Đạo Vực, đi sâu vào vũ trụ, trừ một số tộc nhân Cố gia ra, không ai biết nữa.
Ba nghìn Đạo Vực rất lớn, nhưng nó chỉ là một phần của Tiên Vực.
Ở tận cùng vũ trụ còn ẩn giấu rất nhiều bí mật, dù là Tiên Vương cũng khó mà hiểu rõ.
Hiện giờ, tu vi của Cố Trường Sinh đã đến cực hạn Đại Đế cảnh đỉnh cao, khó mà tiến thêm chút nữa.
Hắn muốn tăng lên tu vi thì bắt buộc phải tìm được Tiên Môn, ở bên trong Tiên lộ xác minh đạo của chính mình, tu ra ánh sáng Tiên Đạo.
Cửu Thiên khó tìm.
Phi Tiên Tinh càng khó tìm hơn.
Trên đường đi Cửu Thiên cũng có rất nhiều nguy cơ, bao gồm nhiều thiên địa đại kiếp nạn, có thể tiêu trừ thần hồn tu sĩ, khiến người thân chết đạo tiêu.
Từ xưa đến nay, tu sĩ đi lên con đường này thường chỉ hành động khi Tiên Môn hiện ra, kiếp nạn trên đường ẩn vào.
Cố Trường Sinh không thể chờ đợi Tiên Môn hiện ra, không biết phải chờ bao nhiêu năm.
Thời gian đối với hắn mà nói rất là quý giá.
Cho nên rời đi ba nghìn Đạo Vực, Cố Trường Sinh dùng tốc độ siêu nhanh vượt qua vũ trụ, đi qua hư không, hóa thành Hỗn Độn Khí dâng trào, cấp tốc chạy đi.
Trên đường đi, hắn gặp được nhiều sinh linh khủng bố, hình thể to lớn, phun ra nuốt vào tinh khí thiên địa trong vũ trụ, hút khô từng mảnh Tinh Vực.
Mãnh thú to lớn toàn thân bị ánh sáng mặt trời mặt trăng vì sao bao phủ, con mắt to hơn cả hành tinh, hơi thở khiến Đại Đế cũng hoảng loạn, thân hình suýt nổ tung.
Nhưng Cố Trường Sinh không dừng lại.
Những mãnh thú khủng bố này sinh tồn trong hư không loạn lưu, thác nước Hỗn Độn, sương mù ánh sáng thời gian, Chân Tiên đều không dám tùy ý tới gần, có nguy hiểm sống chết.
Nhưng hơi thở của Cố Trường Sinh khiến chúng nó kiêng kỵ, lựa chọn tránh lui.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt năm trăm năm trôi qua.
Có khi Cố Trường Sinh gặp phải một ít mãnh thú có huyết mạch dũng mãnh, thân thể cực kỳ cứng rắn, được ưu đãi, cô đọng thiên phú quy tắc, thực lực có thể so với Nửa Bước Tiên Vương.
Lúc này, hắn sẽ dừng lại, đánh nhau với chúng, mài giũa kinh nghiệm chiến đấu sống chết.
Hắn không sử dụng thần thông bảo thuật, cũng không sử dụng vũ khí, dựa vào thân thể chém giết với đám mãnh thú.
Pháp thiên tượng địa triển khai.
Pháp thân của hắn tràn ngập Hỗn Độn Khí, dường như đứng sừng sững đỉnh vũ trụ, vì sao vòng quanh, tẩm trong máu tươi, như thần như ma, khiến người run rẩy.
Nếu bị người thấy những cảnh tượng này, tuyệt đối sẽ khiếp sợ xoe tròn mắt.
Rất khó tưởng tượng, Cố Trường Sinh tựa như tiên mà cũng có khía cạnh cuồng bạo như vậy, toàn thân đẫm máu, thân thể vỡ ra, có chỗ lộ xương trắng hếu.
Những mãnh thú này sinh hoạt vô số năm tháng, thậm chí tồn tại từ lúc Tiên Vực sinh ra tới nay, thân thể cứng rắn thậm chí sánh bằng một số vũ khí phôi thô Tiên Vương.
Đó là độ cứng vượt xa Bất Hủ Tiên Kim.
Thế giới vỡ nát thì chúng nó cũng khó bị hủy diệt.
Đại chiến như vậy thường kéo dài mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm.
Có lúc xương của Cố Trường Sinh bị nghiền nát, toàn thân đẫm máu, sau đó sinh mệnh lực kinh người bùng nổ, tái tạo lại thân thể, tựa như tái sinh.
Đây là một loại quá trình rèn luyện tàn khốc.
Có hiệu quả còn hơn thiên kiếp.
Lửa nung Tiên Kim, để lại phần tinh hoa nhất.
Quá trình mỗi lần tạo lại thân thể là tế bào của Cố Trường Sinh sẽ sinh ra ý thức chiến đấu, sáu mươi vạn ức tế bào từ đầu tới chân phát sinh lột xác kinh người.
Kiểu ý thức chiến đấu này thậm chí khiến tế bào của hắn khi bị tổn thương sẽ tổ hợp, biến hóa với tốc độ điên cuồng để giảm bớt tình trạng vết thương.
Về sau, Cố Trường Sinh lại gặp mãnh thú Tiên Vương cảnh khủng bố thì đã có thể giết chết.
Tuy rằng hắn cũng sẽ bị thương rất nặng, nhưng là trong chiến đấu hắn không vận dụng thần thông pháp lực, bảo thuật binh khí.
Vũ trụ chỗ Tiên Vực rất lớn.
Cố Trường Sinh vừa mài giũa vừa chạy đi, nhưng mãi chưa tới rìa vũ trụ.
Hắn vẫn đang đi ở nơi sâu trong.
Lại qua ba nghìn năm, Cố Trường Sinh rốt cuộc cảm thụ được một chút lạ thường.
Bóng dáng Cố Trường Sinh xuất hiện trong không gian.
"Xem ra hẳn là ở đây."
Càng vào sâu trong vũ trụ càng có thể cảm thụ phương thế giới này bao la hùng vĩ cùng sâu thẳm.
Hành tinh lớn nhiều như mây, cổ thụ ngang trời mọc trong vũ trụ, rút ra tinh khí thiên địa, mỗi một mảnh cành lá đều có thể nâng lên thế giới.
Ngân hà vô cùng to, Hỗn Độn Khí ngập trời bao bọc từ đằng trước rũ xuống!
Ầm ầm ầm!
Bọt sóng bắn tung, đập ra sóng gợn đáng sợ trong vũ trụ.
Mỗi một đóa bọt sóng giống như là vô số tiểu thế giới hội tụ mà thành.
Thanh thế rầm rộ giống như một mảng lớn thương thiên rơi xuống, mãi rơi xuống hắc ám sâu thẳm nhất.
Cố Trường Sinh đi tới trước vài bước, ngừng bước trước thác nước ngân hà to lớn này.
Toàn bộ vũ trụ giống như bị ngăn cách ra.
Các ngôi sao chìm nổi trong ngân hà, mặt trời mặt trăng vòng quanh, giống như hạt bụi.
Loại ngân hà này nếu đổ xuống Tinh Không thì có thể nháy mắt nhấn chìm vô số tiểu thế giới.
“Dọc theo thác nước ngân hà này đi lên có thể đến Cửu Thiên không?”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, một đường đi đến, trải qua rất nhiều chém giết, tu vi tuy rằng chưa từng tăng trưởng nửa phần, nhưng thực lực tăng mạnh hơn nhiều.
Nhưng ở nơi này, hắn vẫn cảm thụ được một loại uy áp hùng hậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận