Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 730 - Đầu nguồn hắc ám Dị Vực, giao ước năm xưa của tổ tiên, làm Thiên Đế, không nên sợ

Trận chiến này cuối cùng không kéo dài lâu, Cố Trường Sinh trong trạng thái đó, vận dụng nhiều thủ đoạn, cường đại đến khiến người run rẩy.
Đệ Nhất Pháp, kiếm quyết vô thượng, lực lượng Lục Đạo Luân Hồi...
Táng Chủ mạnh đến mấy cũng chỉ có nước nuốt hận.
Phập!
Ánh kiếm rực rỡ ánh chiếu thiên hạ, đâm rách nhiều vũ trụ.
Táng Chủ muốn trốn, nhưng Cố Trường Sinh sẽ không để điều đó xảy ra.
Không có bất cứ do dự, tay cầm Đại La Kiếm Phôi, ánh sáng rực rỡ chói mắt, một kiếm chém ra, biển máu xô lên, mang theo ánh sáng thê lương rực rỡ.
Nguyên thần của Táng Chủ bị Cố Trường Sinh dùng Hồng Mông Hắc Động cắn nuốt trấn áp.
Lại một vị Chuẩn Tiên Đế bị Trường Sinh Thiên Đế trấn áp.
Hơn nữa còn là một vị Chuẩn Tiên Đế khủng bố đạo hạnh sâu đến khó tin.
Cảnh này một lần nữa làm rung động trong chư thiên vạn vực, có người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng phản chiếu lại.
Có người nhìn xuyên qua pháp trận trông thấy tình hình chiến đấu cuối cùng chỗ đó.
Nhưng mặc kệ nói sao thì một mình Cố Trường Sinh giết bốn Đế, mạnh mẽ siêu quần, mở đầu cuộc bình định họa lớn khủng bố nhất từ vạn cổ đến nay.
"Trường Sinh Thiên Đế!"
Giây phút này, tất cả sinh linh đều hô to, âm thanh truyền khắp các giới, các nơi vũ trụ, có thể thấy sự thành kính cùng phấn chấn.
Náo động lớn như vậy, tẩy rửa rầm rộ như thế, hắc ám vừa buông xuống đã thổi quét hết, không có thế giới cùng sinh linh nào có thể may mắn thoát khỏi.
Hoặc là tử vong, hoặc là trở thành sinh linh hắc ám, chân linh yên diệt, không tiếp tục là chính mình.
Không có người nguyện ý tiếp thụ kết cục như vậy.
Trong chiến trường khác, sương mù đen mênh mông, đang phát sinh cuộc chiến kinh thế, nhưng Chuẩn Tiên Đế Hắc Ám ở trong đó đều biến sắc, hoảng loạn vô cùng.
Táng Chủ mạnh nhất cũng bỏ mạng, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ bị đè chết ở đây, trở thành chất dinh dưỡng của sinh linh hắc ám khác.
"Thừa cơ trấn áp bọn họ, đừng để nguyên thần của họ trốn vào hắc ám!”
Lúc này Hôi Lão hét to một tiếng, vận dụng thủ đoạn mạnh nhất đánh với địch thủ trước mắt.
Phương hướng khác, nhóm Tô Huyên, Nhất Tổ, Minh Đế gật đầu, biết đây là thời cơ cực kỳ tốt, không thể bỏ qua.
Sau khi đập chết Táng Chủ, Cố Trường Sinh không rời đi, bởi vì sự tình vẫn chưa xong, hắn không biết tình hình của vị tồn tại trong tận cùng khu vực không người Dị Vực là thế nào, nhưng rõ ràng vị này sắp buông xuống.
Nếu không thì Táng Chủ đã chẳng tốn nhiều công sức thổi ốc tù và hắc ám.
Tiếng hô hấp bàng bạc đó vang vọng trong chư thiên vạn vực, khiến người sởn gai ốc.
"Tứ Gia từng nói đừng tùy tiện đi vào tận cùng Dị Vực, đó là lời khuyên của tổ tiên dành cho người đời sau.”
"Nhưng hiện tại đành bất chấp.”
Sau đó, Cố Trường Sinh bước ra một bước, cấp tốc xé mở không gian ở đây, xông hướng Dị Vực, vung mạnh tay, rất nhiều sinh linh hắc ám trong phút chốc nổ tung, hóa thành từng mảnh huyết vụ.
Cách biệt vạn năm, hắn lại lần nữa đi đến nơi này.
Hơn nữa so với trước kia, hiện giờ Dị Vực càng thêm khủng bố, sương mù đen mênh mông, trong các mảnh vũ trụ xuất hiện vô số sinh linh hắc ám.
Ở nơi đó còn có nhiều cung điện đang tiếp dẫn, đồng thời có mảng lớn vùng đất hắc ám ẩn chứa căn nguyên hắc ám.
Cố Trường Sinh lao nhanh vào trong nơi tận cùng, Lục Đỉnh trong lòng bàn tay là ỷ lại duy nhất hiện nay của hắn.
Trước khi vị tồn tại kia thật sự buông xuống, phải tranh thủ chặn lại ngay tại đây.
Bùm!
Phía trước là nhiều sinh linh hắc ám dũng mãnh không sợ chết xông lên, đã sớm đánh mất ý chí.
Cố Trường Sinh rất lạnh lùng, hắn ra tay, lực lượng Chuẩn Tiên Đế bao phủ lên nhiều sinh linh hắc ám.
Hỗn Độn Khí dâng trào, một bàn tay to vụt qua, từng tòa điện cổ màu đen bị đánh rơi xuống, hóa thành bột mịn.
Cùng lúc đó, Cố Trường Sinh dùng Đại La Kiếm Phôi chém tới, ánh kiếm che hết thảy, mảng lớn đất đai màu đen bị phong trấn phá hư, ngăn cản căn nguyên hắc ám ở bên trong lao ra.
Giây phút này, những Tiên Vương sa đọa, sinh vật hắc ám lần lượt tan biến, hóa thành máu và xương, thành tro tàn.
Trên mảnh đất Dị Vực, nhiều Vương Tộc bị Cố Trường Sinh một bàn tay hủy diệt đẩy ngã, đất đai bị chiếm đóng, núi sông vỡ nát thành phấn, mặc cho bọn họ cố gắng chống cự đều vô dụng.
Chuẩn Tiên Đế thật sự còn bị Cố Trường Sinh đánh chết, uy lực của binh khí còn sót lại càng vô dụng.
Cuối cùng thì Cố Trường Sinh vượt qua từng phương vũ trụ, ở tận cùng, hắn trông thấy sinh linh thức tỉnh.
Hơi thở ở chỗ này quá khủng bố, thanh thế từ nơi này truyền ra, vang vọng chư thiên.
Sinh linh kia dựa vào một cây cột sụp đổ, giấu mình trong hắc ám.
Trên người sinh linh đó có vết thương rất khủng bố, phần ngực rách toạc, máu đen chảy ròng ròng.
Thời gian Dị Vực tồn tại quá xa xôi, có thể ngược dòng đến trước khi có Tiên Vực, lai lịch của sinh linh này càng xa xăm hơn không cách nào tưởng tượng.
Hơi thở năm tháng xa xưa tang thương đó giống như có thể đè sụp sông dài vạn cổ.
Vũ trụ bốn phía tịch diệt, huyết vụ màu đen trôi nổi.
Vũ trụ chốn này không có bất cứ sinh linh, tràn ngập khí cơ hỗn loạn, Tiên Vương tuyệt đối không dám bước vào nửa bước.
“Ngọn nguồn hắc ám của Dị Vực?”
Cố Trường Sinh xuất hiện trong mảnh vũ trụ này, nhìn chằm chằm sinh linh này, đang suy đoán đây là ngọn nguồn dẫn đến tất cả hắc ám của Dị Vực.
Rõ rành rành, vết thương trên người của vị này vô cùng khủng bố, lây dính hơi thở hắc ám kinh người còn hơn tất cả của Dị Vực cộng lại rất nhiều.
Nhưng ai gây ra vết thương như thế cho sinh linh này?
“Là hậu nhân của vị kia năm xưa?”
Vị sinh linh này đột nhiên mở mắt ra, cảnh tượng trong mắt quá đáng sợ, ẩn chứa chúng sinh vạn vật, vũ trụ sinh ra hủy diệt, thiên địa khai sáng, vạn vực quy khư.
Vị này mở miệng, chỉ riêng âm thanh đã khiến vũ trụ sụp đổ.
Răng rắc!
Từng mảnh thiên địa tan rã, bất ngờ vỡ vụn.
Cảnh tượng này khiến người hoảng sợ, Dị Vực càng là chia năm xẻ bảy.
Không biết lúc vị này ở thời kỳ đỉnh cao thì mạnh đến mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận