Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 111: Nếu Thần Tử Cố Gia Đến, Ta Nhất Định Chém Hắn

Kim Sí Đại Bằng xuất hiện, rơi xuống đất hóa thành một thân ảnh màu vàng óng cao lớn lạnh lùng.
Kim Bằng một đầu tóc dài màu vàng óng, đứng chắp tay, một người lộ diện, đạo thống cổ lão giống như quân lâm thiên hạ, như hoàng kim điêu khắc mà thành, khí thế lăng lệ đáng sợ.
Hắn ta đại biểu cho Hoàng tộc Thái Cổ, đồng thời cũng là người tuyệt cường trong thế hệ trẻ tuổi.
Thiên Bằng Thể có thể chém giết với các thể chất chí cường như Thần Hoàng Thể, Thiên Long Thể.
“Kim Bằng, địch thủ chết trong tay hắn ta đều bị xé nứt, nhục thân và tốc độ vô song!”
“Hôm nay xem xét, quả nhiên bất phàm, khí tức chính là Hoàn Nhất cảnh bát chuyển!”
Nhìn một màn này, tâm linh của rất nhiều tu sĩ xung quanh chập chờn, cảm thấy tộc Kim Sí Đại Bằng không hổ là Hoàng tộc Thái Cổ, có bá khí trấn áp tứ phương.
Hơn nữa tu vi cũng cao thâm hơn đám Chí Tôn trẻ tuổi khoảng ba bốn tiểu cảnh giới, đến tu vi của Thiên Hoàng Nữ lúc trước cũng không bằng hắn ta.
Hắn ta hoàn toàn có thể chém giết với tu sĩ thế hệ trước!
Sắc mặt các thế lực xung quanh Phi Tiên Lâu hơi biến sắc, cảm nhận được áp bách của Kim Bằng.
“Cút đi! Nơi đây chính là địa bàn Hoàng tộc Thái Cổ chúng ta nhìn thấy trước, không phải nơi các ngươi nên tới.”
Hắn ta lạnh lùng mở miệng, mang theo tự phụ và bá đạo. Sau đó, tập trung vào một chỗ đất trống bên ngoài Phi Tiên Lâu.
Nơi đó, đã có đệ tử của một phương thế lực cổ lão chiếm cứ.
Nhưng bây giờ bọn họ hoàn toàn biến sắc, có chút tái nhợt.
Trên trán nam tử cầm đầu cũng toát mồ hôi lạnh, không biết vì sao đột nhiên tộc Kim Sí Đại Bằng lại để mắt đến chỗ này.
“Cái này... Các hạ...”
Hắn ta lắp bắp mở miệng, nói chuyện không hoàn chỉnh, đáy lòng phát run, sợ hãi, lo lắng thế lực sau lưng sẽ bị Hoàng tộc Thái Cổ trả thù.
Vẻ mặt sư đệ sư muội của hắn ta cũng vô cùng hoảng sợ.
Nơi đây rõ ràng không gần trung tâm... Nhưng vì sao?
“Vị này...”
Sắc mặt mấy tên trưởng lão sau lưng bọn họ hơi trắng, đứng dậy, tu vi đều là Hư Thần cảnh, xem như bá chủ một phương.
Trong đó có một người đang chuẩn bị mở miệng giải thích, đã thấy Kim Bằng lười nói chuyện, ánh mắt như kiếm lạnh lùng quét tới.
Sau đó hắn ta vỗ tay ra, uy áp như là núi cao, nặng như vạn tấn, đánh bay người này ra ngoài, nổ thành đoàn huyết vụ trên hư không!
Một vị Hư Thần cảnh, hình thần câu diệt!
“Trưởng lão...”
Đám đệ tử bi thương, nhưng cũng không dám nói nhiều, nội tâm phát run, vội vàng thu dọn đồ rời địa bàn này.
Một màn như thế đã khiến vô số tu sĩ xung quanh hoảng sợ, lòng sinh hàn ý.
Truyền nhân của tộc Kim Sí Đại Bằng quá mức tàn nhẫn và bá đạo!
Nhưng không thể phủ nhận, thực lực của hắn ta rất mạnh, chỉ một chút nữa sẽ bước vào Hư Thần cảnh.
Có thể xưng là đỉnh tiêm trong thế hệ trẻ tuổi.
Người của Hạo Nhiên Thư Viện và Hoàng Tuyền nhìn thoáng qua, sau đó thu hồi ánh mắt, không cảm thấy hứng thú, đang chờ đợi Phi Tiên Lâu mở ra.
Ba ngàn đạo vực vô cùng tận, người có thể chạy tới cũng chỉ là số ít.
Người không cách nào chạy tới cũng chỉ thể có chờ đợi lần tiếp theo mở ra.
Sau đó, giữa thiên địa lại vang lên tiếng ầm ầm.
Thân ảnh của các con quái vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống!
Hoàng tộc Thái Cổ.
Rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi chạy đến, đến Thiên Hoàng Nữ cũng hiện thân, mang theo một đám thiên kiêu của Vạn Hoàng Sào.
Lúc này trên mặt nàng ta đã không có bất cứ dị thường nào, rất bình tĩnh, cũng rất lạnh lùng.
Một bên khác.
Vị công chúa thần bí áo xám thân mang Trọng Đồng của Vũ Hóa tiên triều, dẫn theo mấy tên thị nữ, không ai phát giác, đã đến một mảnh đất trống bên ngoài Phi Tiên Lâu.
Xung quanh giống như có tầng tầng trận văn lĩnh vực, ngăn cản tu sĩ nhìn trộm.
Chợt có gió thổi qua, lộ ra dung nhan như mộng như ảo dưới mái tóc.
Cổ Đế Tử của tộc Cổ Đế cũng hiện thân, một người đơn độc, được sương mù bao phủ, cũng tìm một nơi gần đó ngồi xếp bằng, chờ đợi Phi Tiên Lâu mở ra.
Đạo Tử của Doanh gia cũng một mình một người, ở một nơi hẻo lánh khác, không khiến người ta chú ý.
Bọn họ cũng có địa bàn của riêng mình, không chào hỏi những người còn lại.
Chú ý tới mấy màn này, vô số tu sĩ càng thêm chờ mong.
Phi Tiên Lâu mở ra, không chỉ với những người này, bọn họ cũng có cơ hội tiến vào bên trong.
Nhưng chỉ là đám người phía sau thôi, không dám tranh đoạt với bọn họ.
Rống!
Rống!
Rống!
Đúng lúc này.
Tiếng rồng ngâm đáng sợ xuyên thấu qua chân trời và bóng đêm, tầng mây vỡ toang ra, trong đó có vài đầu Chân Thần Cảnh Thương Long xuất hiện.
Sau lưng bọn họ, có một thiếu niên mặc kim giáp và một vị Cổ Thần đứng đó.
Bá chủ trong hoàng tộc Thái Cổ, Đọa Long Lĩnh cũng xuất hiện!
Một màn này khiến cả tòa cổ thành bắt đầu sôi trào!
Phải biết lời mời đến Phi Tiên Lâu ngắm trăng chính là do Đọa Long Lĩnh phát ra, bây giờ cuối cùng tộc nhân của bọn họ đã hiện thân.
Long Vũ một thân kim giáp, sáng chói loá mắt, giống như rất hưởng thụ cảm giác được vạn chúng chú mục này, triển lộ thực lực không kém gì Kim Bằng của mình.
Sau lưng Cổ Tháp Mộc cũng giống như thế, hai viên cổ tinh xoay tròn, bộc lộ khí tức Chân Thần Cảnh của mình.
“Nếu truyền nhân của Cố gia hiện thân, hôm nay ta sẽ chém hắn tại chiến trường thiên kiêu.”
Lúc này, Long Vũ nhìn quanh một vòng, ánh mắt rơi trên mặt tất cả tu sĩ, không nhìn thấy bất kỳ ai của Trường Sinh Cố gia.
Sau đó mở miệng, mang theo vẻ vô cùng ngạo nghễ và tự phụ.
Giống như đang tuyên bố, thông báo với thế nhân về sự tự tin và thực lực của hắn ta!
Cho dù mạnh như Thần Tử Cố gia, hắn ta cũng không để trong lòng!
Muốn chém hắn!
“Ta sẽ để hắn biết, một thế này thiên mệnh ở tại Đọa Long Lĩnh ta, cho dù là Hỗn Độn Thể cũng phải vẫn lạc!”
Giọng nói ầm ầm như kinh lôi truyền ra, cả tòa cổ thành lâm vào tĩnh mịch như đã chết.
Sau đó!
Giống như một mảnh thiên thạch ném vào biển sâu, trực tiếp nổ tung!
“Cái gì? !”
“Ta không nghe lầm chứ? Người này nói muốn chém truyền nhân Cố gia?”
Vô số người nghẹn ngào, đôi mắt trừng lớn, cảm thấy bản thân nghe lầm.
Đến Kim Bằng của tộc Kim Sí Đại Bằng cũng nhíu mày, không biết rõ rốt cuộc tên gia hỏa này lấy tự tin ở đâu ra mà nói như vậy.
Phía sau hắn ta là thiên kiêu trẻ tuổi của Hoàng tộc Thái Cổ đều bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thấy têm gia hỏa này đúng là người si nói mộng.
Trừ phi ca ca hắn ta tới còn tạm được.
Đệ tử dẫn đầu của Hạo Nhiên Thư Viện, Hoàng Tuyền đang nhắm mắt dưỡng thần của mở to mắt, lộ ra nghi hoặc và không hiểu.
Đương nhiên bọn họ biết rõ truyền nhân của Cố gia, trước đó không lâu mới bộc lộ ra là Hỗn Độn Thể vạn cổ chưa từng có, chiến lực vô địch sao?
Đến Thiên Hoàng Nữ cũng không phải đối thủ của hắn.
Cho nên bọn họ đều không nắm chắc có thể chiến thắng.
Nhưng.. Tên Long Vũ của Đọa Long Lĩnh này lấy tự tin ở đâu mà nói như vậy?
Chẳng lẽ hắn ta là ấu tử của Chân Long?
Hơn nữa!
Còn là nói trước mặt tất cả mọi người trong cổ thành Vọng Nguyệt!
Nhìn một màn này, rất nhiều lão đồ cổ trong bóng tối cũng nhíu mày hoang mang không thôi.
Bọn họ cũng không xem trọng lời này.
Bởi vì Thần Tử Cố gia thật sự quá mạnh, từ xưa đến nay, ở trong điển tịch cũng không người mạnh như hắn... Cho dù thiên kiêu của Đọa Long Tĩnh có được huyết mạch Chân Long cũng không được.
Nhưng mà...
Không ít người lại cảm thấy không đúng.
Nếu hắn ta không ngốc, làm sao lại nói ra những lời này, hiển nhiên, thiếu niên mặc kim giáp của Đọa Long Lĩnh này không ngốc.
Như vậy tất nhiên hắn ta có cái gì đó.
“Trận chiến này sẽ càng thêm đặc sắc.” Có lão giả Thiên Thần cảnh cảm thán.
Nhưng mà...
Rất nhiều tu sĩ không quan tâm đến chuyện này, nhất là tu sĩ trẻ tuổi điên cuồng sùng bái Thần Tử Cố gia.
“Người này đúng là không biết sống chết, dám khẩu xuất cuồng ngôn, sao hắn ta có thể so sánh với Thần Tử Cố gia được?”
“Thật buồn cười, một thiếu niên còn trẻ con nên không biết Thần Tử Cố gia đáng sợ thế nào, căn bản chưa thấy qua việc đời.”
“Đến lúc đó Thần Tử Cố gia hiện thân, hắn ta sẽ biết cái gì gọi là hối hận.”
“Hoàng tộc Thái Cổ thì như thế nào, còn không phải một tên ngu xuẩn, không có đầu óc...”
Đám người không chấn kinh sợ hãi như Long Vũ dự đoán.
Nghe thấy tiếng cười nhạo nghị luận từ bốn phương tám hướng truyền đến, Long Vũ có chút ngạc nhiên, sau đó ý cười ngạo nghễ trên mặt biến mất.
Trở thành một mảnh xanh xám băng lãnh!
“Các ngươi muốn chết!”
“Nếu Thần Tử Cố gia dám đến...”
Hắn ta lạnh lùng nhìn một vòng, uy áp tràn ngập!
“Ta tới, vậy thì thế nào?”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt không gợn sóng vang lên trong thiên địa, ngắt lời hắn ta.
Tất cả tu sĩ ngước nhìn lên trời, đôi mắt không khỏi căng chặt, một mảnh kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận