Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 503 - n tình, vị công chúa cuối cùng của Thái Cổ Tiên Đình, Chuẩn Đế kiếp (2)

Tốc độ tiến bộ của hắn rất nhanh, hiện giờ nguyên thần đã đạt đến đỉnh của Vô Thượng Thiên Tôn, chỉ kém nửa bước liền có thể bước vào Chuẩn Đế cảnh.
Xích Vương tự nhiên là cảm giác được sự biến đổi của Cố Trường Sinh, nét mặt càng thêm phức tạp.
Chưa đến Chuẩn Đế cảnh mà thực lực đã mạnh mẽ đến mức độ này.
Không bao lâu, Cố Trường Sinh tìm được một phương tịnh thổ, đánh chết sinh linh thủ hộ trong đó, là một vị Cửu Thiên Thần Ngọc, có thể đấu với Đại Đế.
Cố Trường Sinh chọn nó làm nơi đột phá tu luyện của mình.
Tiên Bồ Đào xanh mơn mởn, Nguyên Linh Quả màu vàng, Thần Hoàng Dược màu như mã não đỏ, nơi đây càng giống là một mảnh dược viên.
Gió nhẹ thổi qua, mùi trái cây dụ dỗ người, thơm ngát mà nồng nàn, giống như đạo chi bản nguyên, có thể khiến người hóa đạo.
Bốn phía đầy rẫy linh mộc, tiên dược ngát hương.
Mơ hồ có thiên địa đại thế lưu chuyển, ẩn chứa Tiên Linh Chi Khí và quy tắc đại đạo.
Cố Trường Sinh xuất hiện trên đỉnh núi, áo trắng hơn tuyết, lấp lánh ánh sáng mặt trời mặt trăng, có tiên ý siêu nhiên, vô cùng xuất trần.
Tùy theo hô hấp, trong thiên địa vang lên thanh thế khủng bố như sóng triều, từng lũ Hỗn Độn Khí phun ra từ miệng mũi của Cố Trường Sinh, sau đó hình thành một mảnh sóng triều Hỗn Độn.
Bùm!
Xương gò má của Cố Trường Sinh phát sáng, bỗng nhiên dâng lên khí huyết sinh mệnh hùng hậu như ngôi sao dâng lên, giống như vương dương dâng trào, đánh nát bầu trời.
Tu vi Vô Thượng Thiên Tôn đỉnh đang phá tan xông vào Chuẩn Đế cảnh.
Trong thiên địa giống như có một phương vũ trụ Hỗn Độn nổ tung, ánh sáng quá chói lòa.
Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện đó không phải là ánh sáng gì, mà là từng đợt lôi đình Hỗn Độn đan vào thành một đại dương chói mắt.
Trên đỉnh núi phương xa, Cố Hạo Thiên vẻ mặt rung động, con ngươi đau nhói, mạnh như hắn cũng không dám nhìn thẳng vào trận lôi kiếp này.
Xích Vương trong lòng cũng tràn ngập rung động:
“Chuẩn Đế Kiếp cỡ này vượt qua mức độ ngày xưa của ta.
Ức vạn Hỗn Độn lôi quang, mỗi một tia chớp đều đáng sợ, hóa thành hình kiếm, vô biên vô hạn, ẩn chứa ý hủy diệt, trước giờ chưa từng có, vượt qua tưởng tượng.
Ầm!
Ánh kiếm rơi xuống, nhấn chìm Cố Trường Sinh.
Đá núi vỡ ra, mặt đất sụp đổ, trong vạn dặm, tất cả hóa thành hạt bụi.
Ngôi sao ở ngoài Tinh Vực đều đang run rẩy, sau đó rơi xuống, bị ánh kiếm chém thành bột phấn.
Thân thể mạnh mẽ như Cố Trường Sinh cũng bắt đầu cháy đen thui, Hỗn Độn Huyết chảy ròng ròng, xương cốt đều gãy, tình trạng vết thương nặng chưa từng có.
Chỗ bị thương rất nhanh mọc ra xương mới, rực rỡ như Hỗn Độn Tiên Kim, tràn ngập lực lượng sinh mệnh đậm đặc.
Sương mù Hỗn Độn bao phủ trong máu, có đủ loại quy tắc hiện ra.
Hơi thở của Cố Trường Sinh không ngừng dâng lên, biến hóa!
Hiện giờ, các khu vực nơi tập luyện đang đồn về trận chiến của Cố Trường Sinh và Xích Vương.
Không ai không biến sắc, không ai dám tranh phong.
Nơi Cố Trường Sinh đi qua, mấy chục vạn dặm xung quanh đều trống rỗng, ngay cả mãnh thú cũng không có một con, các thiên kiêu không thấy bóng dáng, bọn họ cảm giác được Cố Trường Sinh rời đi mới dám ra mặt.
Mà hiện tại, tuy rằng cảm giác được phương hướng này có hơi thở khủng bố tràn ngập, uy áp lôi kiếp kinh thiên động địa, nhưng không có người dám tiến đến tra xét.
Trong nơi tập luyện, mỗi phương hướng đều đang chấn động.
Cùng lúc đó, sâu trong Nguyên Thủy Chi Lộ cũng không yên ổn.
Xích Vương là một trong những tồn tại mạnh nhất của Đế, hắn thua trận thần phục khiến nhiều thiên kiêu trong tổ chức hoảng sợ, rất là bất an.
Lý do khiến Đế cường đại, hơn nữa không kiêng nể gì hoành hành ở khắp nơi trong Nguyên Thủy Chi Lộ hoàn toàn là bởi vì ba tên tồn tại Cấm Kỵ đứng sau lưng nó.
Xích Vương!
Cửu Đầu Vương!
Cùng với một tồn tại thần bí có tên là Chiếu Vô Thượng.
Dù là Xích Vương cũng chỉ thông qua thần niệm truyền âm giao lưu với Chiếu Vô Thượng, hoàn toàn không biết người thật ở đâu.
Nhưng Chiếu Vô Thượng là nhân vật tuyệt đối không thua kém gì Xích Vương.
Nhưng hiện giờ, Xích Vương thua!
Cửu Đầu Vương đang bế quan tu luyện một môn thần thông, chuẩn bị dung hợp căn nguyên của nhiều dại hung tuyệt thế, không biết khi nào mới xuất quan.
Chiếu Vô Thượng thì trừ Xích Vương và Cửu Đầu Vương ra, không ai có thể liên lạc với người này được.
Cho nên hiện tại, Đế hoàn toàn là rắn mất đầu.
Rất nhiều người đều đang lo lắng Cố Trường Sinh lúc này nếu như trực tiếp xông vào ổ của bọn họ, vậy thì ai có thể ngăn cản?
Một đám thiên kiêu quỳ sát đất trước một tòa phủ đệ ở sâu trong Nguyên Thủy Chi Lộ.
Ánh sao chiếu xuống, phủ đệ này rất yên tĩnh, từng lũ thanh khí rơi xuống, từng luồng tiên khí chìm nổi, tĩnh lặng vô cùng.
Nhưng đám thiên kiêu đều sắc mặt căng thẳng quỳ sát đất, chẳng hề ra dáng tranh phong mà họ nên có, ngược lại vẻ mặt ngoan như nô lệ.
Đám người run rẩy, lưng áo bị mồ hôi lạnh thấm ướt, không dám phát ra chút âm thanh.
Thật lâu về sau, một đôi mắt ngưng tụ từ sương khói sáng lên trong lòng đất tối tăm, giống như ngôi sao ở sâu trong vũ trụ, tia nhìn đầy sát ý và hờ hững khiến người nổi da gà.
"Việc này, bổn vương đã biết."
Một giọng nói hờ hững vang lên trước phủ đệ, khiến đám thiên kiêu cùng thở phào một hơi, như trút được gánh nặng.
Mấy ngày qua, bọn họ kinh hồn táng đảm, chuẩn bị tinh thần Cố Trường Sinh giết tới nơi.
"Thời cơ chưa đến, việc này tạm gác lại, bổn vương tạm thời không cần căn nguyên của Ngân Huyết Thiên Long.”
Đôi mắt màu xanh này rất lạnh lùng, không chứa cảm xúc gì.
Trong bóng tối còn có tám đôi mắt chưa mở, đang tu luyện cổ pháp, rơi vào trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh.
“Vâng, cẩn tuân vương lệnh."
Đám tu sĩ lui xuống, các chỉ lệnh bị hạ đạt ra ngoài, rất nhiều người đều khiếp sợ phát hiện, bóng dáng của Đế biến mất trên Nguyên Thủy Chi Lộ.
Nghĩa là trong cuộc tranh phong với Cố Trường Sinh thì Đế lựa chọn tránh lui, không trực tiếp đối đầu.
Tin tức như vậy khiến rất nhiều người khiếp sợ.
Gần tòa thành thứ bảy mươi ba, một bóng dáng trẻ tuổi gương mặt mơ hồ đang điều dưỡng tình trạng vết thương của mình, giờ phút này nét mặt phức tạp, thở dài nói:
"Trường Sinh đạo huynh quá giỏi, xem ra bổn vương chuyển thế sai thời đại."
"Sớm nên đoán được, một giới không chứa hai thiên kiêu, có hắn ở thì không có chỗ cho những người khác.”
Bóng người này là Nhan Minh Tiên Vương Chuyển Thế Thân bị Đế truy sát.
Lai lịch của hắn rất cổ xưa, đã từng dùng thân thể chặn lại một chỗ trời sập ở khu vực vắng người tại Dị Vực, ngăn cản một cuộc hạo kiếp khủng bố, sau đó chuyển thế, chuẩn bị kiếp này sẽ chứng đạo lại.
Kết quả hiện giờ, ngay cả hắn đều cảm giác vô cùng khó khăn, gian nan tiến lên trên Nguyên Thủy Chi Lộ.
Những thiên kiêu Cấm Kỵ này trong cùng cảnh giới thì Nhan Minh không có nắm chắc có thể chiến thắng.
Bọn họ quá yêu nghiệt.
Nhưng mà, Cố Trường Sinh càng làm hắn khiếp sợ, ngày xưa vốn cho rằng trong kỷ nguyên này chỉ có hắn và Cố Trường Sinh tranh phong là rực rỡ nhất.
Nhưng hắn cũng trở thành lá cây, chiếc lá chẳng chút quan trọng trên Nguyên Thủy Chi Lộ.
Mấy tin tức này không ngừng truyền đến, khiến Nhan Minh cười chua chát.
“Nhưng nếu không tranh trong kỷ nguyên này thì chỉ có thể tìm cách phá giới đi Thương Mang, tìm thế giới khác.”
"Thương Mang vô tận, sẽ có biện pháp.”
Ánh mắt của Nhan Minh thoáng chốc trở nên sâu thẳm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận