Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 752 - Một mình chiến Thiên Đạo, không gian thức hải, một tòa Hồn Cung

Đây là cảnh tượng ngay cả Chuẩn Tiên Đế cũng không thấy rõ, con mắt lạnh băng siêu khổng lồ vỡ ra khe hở, trong đó chảy ra máu màu đen ngòm dính vào Đại La Kiếm Phôi, khiến nó rung bần bật.
“Giết!”
Cố Trường Sinh vung Đại La Kiếm Phôi chém tới trước, ánh kiếm rực rỡ chiếu sáng thời đại vạn cổ, rồi vạch hướng quá khứ, tương lai.
Giống như tia chớp, chiếu sáng bầu trời lịch sử khác nhau.
Giây phút này, dao động khiến chư thiên vạn vực bị Thiên Đạo ảnh hưởng hết thảy cảnh tượng khôi phục, vạn vật bắt đầu vận chuyển, thời gian trôi qua, trừ tồn tại Chuẩn Tiên Đế ra, không có người biết phát sinh cái gì, cũng không có người biết tất cả thiên địa đều bởi vậy ngừng một khoảng thời gian!
"Thiên Đế giết đi vào, hắn định một mình chiến Thiên Đạo sao?"
"Chúng ta hoàn toàn không giúp được gì!”
Nhìn thiên địa sụp đổ lộ lỗ hổng đáng sợ kia, nhóm Minh Đế, U Đế không kiềm được nói, thân là Chuẩn Tiên Đế, bọn họ rất ít khi sinh ra xúc động, nhưng giây phút này, không kiềm được khâm phục Cố Trường Sinh.
Một mình chiến Thiên Đạo, vì thiên địa chúng sinh mà chống cự đại thế thiên địa, bọn họ thân là Chuẩn Tiên Đế, tuy rằng có thể phỏng đoán dự liệu, thậm chí tránh né, nhưng không cách nào đối kháng.
Bọn họ cũng không chịu nổi nhân quả đáng sợ như vậy, nhưng mà Trường Sinh Thiên Đế không sợ hãi, chẳng những muốn thay thế Thiên Đạo, khiến địa thế Tiên Vực không thuộc về trời quản, hiện giờ càng là giết vào không gian mà bọn họ đều cảm giác khủng bố.
Nơi đó tồn tại cái gì? Bọn họ cũng không rõ ràng, chỉ cảm giác vào sâu bên trong thì bao gồm linh hồn, thân thể, tư tưởng đều sẽ bị giam cầm trong một điểm, không thể nào trốn thoát.
Phải có Đế chi vực tràng mới chống cự, tránh thoát lực lượng đó được.
“Trường Sinh có nắm chắc nên mới làm như vậy.”
Tô Huyên nhìn thoáng qua đám người trong Tiên Đình, rất nhiều người đều bị dao động vừa rồi bừng tỉnh, bao gồm người Cố gia luôn bế quan, thân tộc và hồng nhan của Cố Trường Sinh.
Liên Tinh đi tới gần Tô Huyên, không kiềm được lo lắng hỏi:
"Huyên tỷ tỷ, công tử không sao chứ?”
Mới rồi Liên Tinh cảm thấy tim đập nhanh, nàng đang trong bế quan, cảm giác như sắp chết đột ngột.
Tô Huyên lắc đầu, an ủi:
"Yên tâm đi, hắn sẽ không sao, hiện tại hắn như Đế thật sự, mảnh thiên địa này đều không có đối thủ của hắn, hắn chỉ đi tính sổ.”
Tô Huyên nhìn những người khác trong Tiên Đình, đáp xuống đất, trấn an mọi người, giải thích đầu đuôi sự việc, thế này mới khiến nhóm Ma Nữ, Diệp Minh Nguyệt yên lòng.
Hiện giờ trong Tiên Đình, quan hệ giữa Cố Trường Sinh và Tô Huyên đã không cần nói nhiều, rất nhiều người âm thầm đều tôn xưng nàng là Thiên Hậu, Đế Hậu.
Đối với việc này, Tô Huyên cũng không để ý.
Hiện giờ Cố Trường Sinh không ở Tiên Đình, nàng tự nhiên phải trông nom cho tốt.
“Trường Sinh đi chuyến này cũng không biết bao lâu mới trở về, Giới Hải dị động càng lớn, đặc biệt vừa rồi dao động tai họa hắc ám lại truyền đến, chúng ta phải cẩn thận.” Hôi Lão nói với nhóm người Nhất Tổ, Nhị Tổ.
Hiện giờ Tiên Vực có thể nói là nhiều tai nạn, gặp phải kỷ nguyên tận cùng, đại thế thiên địa đổ xuống, sắp đi hướng chung kết quy khư.
Bên Giới Hải còn có họa hắc ám như hổ rình mồi, chuẩn bị cho đợt xâm nhập càng đáng sợ, muốn tiến hành đại tế vạn cổ, hắc ám tổng tẩy rửa, muốn nhuộm tất cả vũ trụ thành màu hắc ám khô cạn.
Giờ phút này, khu vực khác trong Tiên Vực, nhiều Tiên Vương tiến đến xin gặp, muốn biết phát sinh chuyện gì, bọn họ chỉ là mơ hồ cảm giác được thiên địa này biến đổi, không giống như lúc trước ở đâu cũng cảm ứng được hơi thở của đạo.
Bọn họ suy đoán có lẽ liên quan đến dị động vừa rồi.
Trong không gian màu đen khủng bố, Cố Trường Sinh đang giao chiến với con mắt siêu to, nơi này giống như ức vạn phương vũ trụ chồng lên nhau, ẩn chứa lực lượng không cách nào tưởng tượng, thân thể Đế hiện tại của hắn cũng cảm thụ được áp lực.
Chuẩn Tiên Đế một khi đi đến nơi này, tuyệt đối sẽ trong nháy mắt bị áp chế, không có bất cứ cơ may phản kháng.
Phải trở thành Đế mới đi vào đây được.
"Xưa và nay, tương lai, vạn đạo thành không, ngô làm Thiên Đế, phải trấn kẻ địch trong thiên hạ!”
Mặt Cố Trường Sinh lạnh lùng đến cực độ, giây phút này hắn vận dụng lực lượng chí cao vô thượng thật sự, không chút giữ lại, lộ ra bí thuật cấm kỵ, toàn bộ lấy ra, muốn giết hướng con mắt siêu to kia.
Đó là hóa thân của ý thức Thiên Đạo, Cố Trường Sinh muốn chém chết hóa thân này, cũng chứng minh với đại thế thiên địa, từ xưa đến nay, thiên địa không phải không thể nghịch, nhân định đương thắng thiên!
Phụt!
Ánh sáng đen trong chỗ này nhấp nháy mãnh liệt, con mắt bắn ra ức vạn ánh sáng màu đen khủng bố, lực lượng ẩn chứa cấp bậc Đế, cơ thể Cố Trường Sinh bị xuyên thủng, có ánh sáng đen từ trong người của hắn bắn ra, máu Đế phun ra như suối.
Có ánh sáng đen bắn trúng Đại La Kiếm Phôi, chấn động nó kêu ù ù.
Nhưng Cố Trường Sinh cũng xuyên thủng con mắt to, thân thể Đế cái thế không hủy bất diệt, lực chi cực tẫn, mênh mông khó lường, khiến nó không ngừng vỡ ra, chảy ra máu đen.
Cảnh tượng ở đây quá khủng bố.
Đây là lực lượng chí cao cấp Đế đại quyết đấu.
Nơi này đại chiến kéo dài rất lâu, trăm năm, nghìn năm, hay vạn năm...
Cố Trường Sinh không nhớ rõ, hắn đã đến Nửa Bước Tiên Đế, có được thủ đoạn cái thế, nhưng mãi không thể mãnh liệt trừ bỏ con mắt siêu to này.
Con mắt đó tái tạo rồi lại tan biến nhiều lần, chỉ một tích tắc liền khôi phục, có thể nói là bất tử bất diệt, vĩnh viễn tồn tại trong thiên địa.
Cố Trường Sinh đánh mãi với nó, diễn dịch ra thủ đoạn mạnh nhất từ vạn cổ tới nay đến trình độ huyền diệu, rốt cuộc Đại La Kiếm Phôi cứng rắn chém đứt hơi thở của nó, dùng Thần Quang ba màu của cấp Đế đốt cháy mới hoàn toàn luyện hóa con mắt này.
Cuối cùng, Cố Trường Sinh cũng trong trạng thái thiếu hụt khí huyết, ở đây không thể bổ sung khí huyết, bởi vì hóa thân Thiên Đạo luôn theo dõi Cố Trường Sinh, trong lúc chiến đấu chưa từng dừng lại một giây, cũng không thể nào thả lỏng một chút.
"Năm tháng, lịch sử, luân hồi, xưa và nay... đều không thể nghịch... không ai có thể trốn thoát...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận