Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 336: Ngày Khác Cố Mỗ Thành Đế, Chắc Chắn Sẽ Trấn Sơn Hải Các Ngươi, Chuẩn Đế Vẫn Lạc (2)

Lúc này tám vị Chuẩn Đế còn lại nhao nhao biến sắc, trong mắt hiện lên sợ hãi.
Đến cảnh giới của bọn họ, không nói tâm như nước, nhưng ít nhất cũng siêu việt tu sĩ bình thường rất nhiều.
Hôm nay lại khó lạnh nhạt.
Năng lượng ẩn chứa trong Chỉ Qua Pháp Chỉ, có thể tuỳ tiện trảm diệt bọn họ!
Bọn họ cũng cảm thấy sợ hãi vì sát ý cường đại của Cố Trường Sinh.
Tuổi còn nhỏ, lại xem đám Chuẩn Đế bọn họ là tử vật, căn bản không thèm để ý.
“Uy lực thật đáng sợ...”
Ba vị Chuẩn Đế của Thanh Huyền đạo trường từ bên ngoài trở về, lúc này cũng biến sắc, sau đó lộ ra khoái ý và cười to.
“Người sư tôn nhắc đến, quả nhiên có khí phách lớn, hôm nay lại có ý định đồ Chuẩn Đế.”
“Nếu không có Đế khí hộ thể, hôm nay bọn họ tuyệt đối sẽ táng thân tại đây.”
Oanh!
“Chỉ một Thanh Huyền đạo trường, có tài đức gì đáng giá để Thần Tử Cố gia hạ sát ý lạnh thấu xương như vậy.”
“Tin tức ở nơi đây còn chưa truyền về, không thể vẫn lạc tại đây.”
“Cố gia căn bản không đặt tất cả thế lực của chúng ta vào trong mắt, cũng mặc kệ kết quả là gì, tên điên, một đám điên!”
Chín đạo khí huyết to lớn kinh động cửu thiên, xé rách tất cả, oanh động thiên địa.
Sắc mặt chín vị Chuẩn Đế nghiêm túc, đang đối kháng với một kích này, toàn thân sáng lên.
Vô số quy tắc trật tự tràn ngập bên ngoài cơ thể, như thời gian trường hà, mỗi một đạo đều có kích thích to lớn, giống như ẩn chứa từng tiểu thế giới, đại biểu cho đạo hạnh kinh khủng của bọn họ.
Thần quang ngũ sắc ngút trời, kiếm mang màu vàng phá không, phù văn màu đen tràn qua chân trời, lôi hải xuyên qua tất cả.....,
Các loại thần thông và quy tắc chí cường hiển hiện, dưới Chuẩn Đế bước vào, tất sẽ hóa thành bột mịn trong nháy mắt.
“Một kích này quá mạnh, chính là Chỉ Qua Quyết của Cố gia biến thành, là công phạt cực hạn, có thể trảm diệt tất cả.”
Bọn họ đang thi triển thủ đoạn, nhưng sắc mặt lại hoảng sợ.
Từng kiện Chuẩn Đế khí hiển hiện trên bầu trời, có cổ đỉnh, có thần chuông, có Thiên Kiếm... Chiếu rọi bốn phương tám hướng, từng tia từng sợi thần mang ngũ sắc rủ xuống.
Kiếm khí trắng xóa bao phủ xung quanh, như từng khỏa sao trời hóa kiếm rơi xuống.
Đồng thời có thần trận chi lực tràn ngập trên pháp chỉ, khẽ run lên, thiên địa như sắp bị đánh xuyên.
Đây là cảnh tượng kinh khủng khó nói lên lời.
Khí tức quét sạch trên trời dưới đất, bao phủ hư không và vũ trụ, vô số sinh linh hoảng sợ quỳ phục trên mặt đất.
“Điên rồi, đúng là điên rồi, Thần Tử Cố gia muốn địch lại cả thế gian sao?”
“Lấy Chỉ Qua Pháp Chỉ diệt Chuẩn Đế!”
“Hơn nữa còn là chín vị!”
Những nhân vật đang rình mò trong bóng tối, toàn thân sáng lên, pháp lực bành trướng, dùng Thiên Nhãn Thông quan sát, sợ hãi tim đập nhanh.
Nhìn thấy thân ảnh áo trắng được tiên khí và sương mù hỗn độn bao phủ trong tinh không kia, khuôn mặt đạm mạc giống như thiên đạo.
Cố Trường Sinh không hề bận tâm, cũng không kích động bởi vì uy lực của Chỉ Qua Pháp Chỉ kinh khủng.
Dù sao cũng không phải lực lượng của hắn.
“Hôm nay kẻ thành đạo đến đây, cũng không thể cứu được các ngươi.” Hắn nhàn nhạt mở miệng nói.
“Không hổ là Thần Tử đại nhân, vậy mà thật sự muốn đồ Chuẩn Đế.”
Toàn bộ sinh linh và tu sĩ trong Thanh Huyền cổ tinh đều bị trấn trụ, ngẩn ngơ, sau đó tất cả đều sôi trào.
Bọn họ chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt huyết đang vọt lên đầu.
Chuẩn Đế thì như thế nào?
Bễ nghễ chúng sinh thì như thế nào?
Hôm nay, tất cả sẽ mất mạng ở đây, không người có thể trốn.
Đây là khí phách quá lớn!
“A...”,
“Ghê tởm, Cố gia tiểu nhi, hôm nay đừng để lão phu còn sống rời đi, nếu không cho dù sau này có đối địch với Cố gia, Chân Linh diệt hết, cũng muốn chém ngươi.”
Một vị Chuẩn Đế hô to, sắc mặt vô cùng tức giận, đồng thời đang chảy máu, thân thể vỡ ra.
“Bản đế dùng đạo tâm để thề, cho dù ngày khác bị Cố gia giết chết, cũng muốn diệt ngươi!” Đám Chuẩn Đế còn lại cũng đang hô to, vô cùng biệt khuất tuyệt vọng, bị kiếm mang quét trúng, trong tiếng kêu rên, thân thể nổ tung, không thể cản một hơi, yếu ớt như tờ giấy.
Có thể đi đến một bước này, có ai là hạng đơn giản, sẽ không dễ dàng bị uy hiếp, càng không dễ dàng bị vũ nhục.
Hôm nay một tên tiểu bối như Cố Trường Sinh, lại bức tất cả bọn họ đến tình trạng này.
Đây chính là chuyện vô cùng nhục nhã.
Cho nên sau này có là địch với cả Cố gia, bọn họ cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp diệt Cố Trường Sinh, không để hắn an bình.
Nghe nói như thế.
Tất cả mọi người run sợ.
“Chuẩn Đế uy hiếp, ông ta đã bị phẫn nộ đến choáng váng đầu óc rồi.” Một vị Giáo chủ biến sắc.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh không đổi, căn bản không thèm để ý những uy hiếp này, ánh mắt rất bình thản,
“Ngày khác Cố mỗ thành đế, chắc chắn sẽ trấn sơn hải các ngươi.”
Lời nói hời hợt, lại ẩn chứa bá đạo khó nói lên lời.
Trên đời Chuẩn Đế khó có địch thủ, nhưng lại run rẩy dưới khí tức này, nguyên thần bị ép nứt, sinh ra vết rạn.
Thân thể siễn siêu thần binh đã rạn nứt, một giọt tiên huyết đã tạo ra một cái lỗ đen như mực trong hư không.
Một kiện Chuẩn Đế khí bị kiếm mang quét trúng, răng rắc vỡ ra, trong đó thần uy bị chôn vùi, nổ tung, giống như khói lửa phun ra đầy trời!
Sau một khắc!
“Lão phu không cam lòng...” Một vị Chuẩn Đế không kiên trì nổi, hô to không cam lòng, thân thể nổ thành phấn vụn, đến nguyên thần Chuẩn Đế cũng bị kiếm mang quét xuống, oanh một tiếng nổ tung.
Rất nhiều đạo vực tới gần đó cũng bị cỗ khí tức kinh khủng này quét qua, hư không hải và hỗn độn loạn lưu giữa các đạo vực, tất cả đều sôi trào.
Trong đó có sinh linh khủng bố cũng đang sợ hãi, ánh mắt nhìn xuống.
Một vị Chuẩn Đế, vẫn! _
Bạn cần đăng nhập để bình luận