Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 258: Đóa Hoa Tương Tự, Cố Vô Song, Côn Bằng Phù Cốt (2)

Cố Trường Sinh không trả lời, vẻ mặt vẫn tự nhiên nói, “Bây giờ ngươi đã bị trọng thương, cũng chưa thích ứng với quy tắc Tiên Vực được, nếu không xử lý, căn cơ rút lui là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến bảo thù sau này mới là chuyện lớn.”
Đương nhiên hắn biết lúc này phải nói gì.
Nếu như hắn không đoán sai, mục tiêu tu luyện của Cố Vô Song không phải là để trường sinh bất tử, mà là muốn giết hết kẻ thù.
Những chuyện ảnh hưởng đến việc báo thù của nàng ta, đều rất quan trọng.
Quả nhiên.
Nghe được lời này của Cố Trường Sinh, vẻ mặt Cố Vô Song rõ ràng hơi đổi, một câu thành sấm, cũng đâm trúng nhược điểm của nàng ta.
Vì sao nam tử thần bí này lại đột nhiên xuất hiện, còn biết những chuyện này?
Cho dù là Cố Vô Song, lúc này vẻ mặt cũng có chút hoảng hốt, không nhịn được hỏi, “Ngươi thật sự không phải ca ca của ta sao?”
Nói xong, khóe miệng nàng ta lại là nhấc lên ý cười tự giễu.
“Trên đời này thật có luân hồi sao?”
Quá giống.
Cho dù là vẻ mặt, hay là cách thức nói chuyện nhàn nhạt như vậy.
Khóe miệng Cố Trường Sinh vẫn mang theo ý cười nhạt, không xoắn xuýt vấn đề này, trong tay lóe lên thần quang, mùi thuốc nồng nặc hiển hiện, giống như màu tinh thần óng ánh trong bóng tối.
Đó là một viên thần đan to bằng nắm đấm, đường vân thần bí xen lẫn, thánh ý mờ mịt, hà thụy chảy xuôi.
“Viên đan dược này có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng thích ứng với quy tắc của Tiên Vực, cũng có thể giúp vết thương của ngươi nhanh chóng khôi phục, quan trọng nhất là, có thể giải quyết phiền phức hiện nay của ngươi.” Cố Trường Sinh lạnh nhạt mở miệng.
Thánh Tâm Niết Bàn Đan.
Nếu viên đan dược này xuất hiện trong phòng đấu giá, tuyệt đối sẽ kinh động vô số lão quái vật.
Vì hắn có bối cảnh như vậy, mới có thể tùy ý lấy ra.
Một viênThánh Tâm Niết Bàn Đan có thể tuỳ tiện giải quyết tất cả phiền phức bây giờ của Cố Vô Song, thậm chí có thể giúp nàng ta đứng vững trong cảnh giới mới đột phá.
Cố Vô Song cũng cảm nhận được điều thần dị của viên đan dược này.
Chỉ một luồng khí tức, đã khiến thương thế nàng ta có xu thế chuyển biến tốt đẹp, lục phủ ngũ tạng bị quy tắc Chân Hoàng đả thương cũng bớt đau đớn hơn.
Không cần nhiều lời, nàng ta cũng biết viên đan dược này rất trân quý.
Nàng ta không nhìn thấu nam tử thần bí khó lường trước mặt này.
“Trên trời không có bữa trưa nào miễn phí, nếu muốn ta làm nô làm tỳ, thì ngươi chết tâm đi.” Nhưng vẻ mặt Cố Vô Song vẫn không bị lay động, ngược lại lạnh giọng mở miệng.
Một vài đệ tử gia tộc lớn ở Tiên Vực rất thích làm loại chuyện này.
Nàng ta cũng hiểu khá rõ.
Mặc dù nàng ta đã trọng thương, nhưng nếu bộc phát tất cả thủ đoạn, nàng ta cảm thấy cũng đủ để nam tử thần bí trước mặt này ăn đau khổ.
Cố Trường Sinh đã dự đoán được phản ứng của nàng ta, cũng không có ý định giải thích, tiếp tục mở miệng, “Trừ chuyện này ra, ta còn có thể đưa ngươi đến thương thuyền trong Hắc Tử tinh khoáng.”
“Đến lúc đó ngươi có thể trực tiếp rời đi, không ai ngăn cản ngươi.”
Nghe nói như thế, vẻ mặt Cố Vô Song khẽ nhúc nhích, có chút động tâm, nhưng hai mắt lạnh như băng vẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cố Trường Sinh, không nói lời nào.
“Điều kiện, ta chỉ cần ngươi đưa Côn Bằng Pháp cho ta.”
“Thế nào?”
“Dùng tính mạng của ngươi, đổi lấy Côn Bằng Pháp?”
“Nếu ngươi còn không đồng ý, cũng đừng trách ta đổi phương thức khác.”
Cố Trường Sinh nói ra mục đích cuối cùng của mình, từ đầu đến cuối vẻ mặt chưa từng thay đổi.
Dứt lời.
Quanh người hắn bắt đầu có một cỗ khí tức đáng sợ dâng lên, từng tia từng sợi hỗn độn khí xuất hiện, xung quanh khe nứt, một vài viên đá bị lướt đến, lập tức ong một tiếng hóa thành bột mịn.
Sát cơ bao phủ xuống, không hề lưu tình.
Thấy thế, trong mắt Cố Vô Song chợt lóe lên vẻ chấn kinh, một mặt là vì thược lực của Cố Trường Sinh, mắt khác là vì lời hắn nói.
Cho dù là nam áo bào màu đỏ măc xuất thủ khiến nàng ta bị trọng thương, cũng không không khiến nàng ta chấn kinh như thế.
Lúc nàng ta thành tựu Thánh Nhân cảnh, đã có thể giao thủ với Đại Thánh, thậm chí là đánh bại.
Thiên kiêu ở Tiên Vực có thực lực như thế, nàng ta cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Nhưng từ trên người Cố Trường Sinh, nàng ta cảm nhận được một loại tim đập nhanh và nguy hiểm.
Rõ ràng tu vi không cao lắm, nhiều lắm chỉ là Thiên Thần cảnh.
“Trên người ta có Côn Bằng Pháp không hoàn chỉnh, mặc dù không biết làm thế nào mà ngươi phát giác được.”
“Nhưng ta có thể đưa thứ này cho ngươi.”
Dứt lời, nàng ta vung tay áo lên, một cái phù cốt bay đến trước mặt Cố Trường Sinh, cũng không sợ hắn sẽ đổi ý.
Nàng ta cũng lĩnh ngộ không hoàn chỉnh, chỉ là khiến nó có hình mà thôi, còn kém rất nhiều.
Cố Trường Sinh nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu, thu khí thế của mình lại.
Đồng thời, đưa Thánh Tâm Niết Bàn Đan cho nàng ta.
Trên khối xương màu vàng này còn mang theo đường vân màu đen, trong đó ẩn có bạch quang lấp lóe, phù văn dày đặc, giống như lưu chuyển chư thiên huyền bí!
“Đây là phù cốt của Côn Bằng sao?”
Hắn nhẹ giọng nói, trong mắt tiên ý hiện lên vô cùng sáng chói, bắt đầu dùng tiên đồng xem xét.
Ong!
Trong nháy mắt.
Trước mặt Cố Trường Sinh liền xuất hiện hình ảnh kỳ lạ, giống như đi tới chỗ rất sâu trong vũ trụ rất, Thái âm chi hà chảy xuôi.
Trong đó có một đầu Côn Bằng hiển hiện, sinh động như thật, đôi mắt màu vàng óng như hai vòng mặt trời, nhìn chằm chằm hắn.
Hình dạng của nó đang không ngừng biến hóa.
Một lát, toàn thân màu vàng óng, trên đó còn có đường vân màu đen, giống như một đầu đại bàng, ngang qua tinh hà, to lớn vô biên.
Một lát, nó lại xâm nhập vào trong hỗn độn, giống như một con cá lớn, toàn thân đen nhánh, cũng không biết dài mấy vạn dặm, mênh mông không bờ bến.
Ngay lúc đó, trên đầu vai hắn, Hỗn Độn Chân Hỏa hiển hiện, từng cái gương nhỏ óng ánh sáng long lanh hiện lên vô cùng sáng chói, chiếu rọi xuống.
Trong mi tâm của Cố Trường Sinh, người tí hon màu vàng cũng mở mắt, như ngọc lưu ly, có uy áp to lớn.
Phù văn lưu động, hào quang lấp lóe, giống như một có tinh hà chìm nổi trong đó.
Mặc dù đó chỉ là một khối xương, nhưng giống như đã gánh chịu ý chí của thiên địa.
Chân chính ép lên chín tầng mây, đại đạo rót vào trong, có chí cường chi ý đương thời, vắt ngang bát hoang!
“Oanh!”
Côn Bằng giương cánh, bản thể của nó lại nhanh chóng bành trướng, trực tiếp che đậy trời đất, bay lượn trên chín tầng mây.
Thân thể khổng lồ bay ngang qua thương khung, che đậy toàn bộ vũ trụ.
“Bên trong khối phù cốt này quả thật ẩn chứa Côn Bằng chí cường pháp.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, ánh mắt trong vắt.
Cố Vô Song nhìn một màn này, cũng chấn kinh đến không nói ra lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận