Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 497 - Chiến Xích Vương, một trong những tồn tại mạnh nhất Xích Vương (2)

Phập!
Nhưng Cố Trường Sinh thì biểu cảm không thay đổi, giống như đã sớm dự đoán được.
Một luồng kiếm khí rực rỡ hiện ra nơi ngón tay, hắn chém nhẹ phía trước, thiên địa như bị tách ra, vô số Hỗn Độn kiếm khí siêu khổng lồ, tựa núi non.
Ánh kiếm che lấp khung trời, khiến tất cả núi lớn rung rinh.
Ầm một tiếng chém xuống!
Hai người đang kích động bỗng kinh hoàng sợ hãi, không kịp phát ra tiếng hét thảm thì bùm một tiếng trở thành hạt bụi.
"Thật can đảm!" Sắc mặt Xích Vương lạnh lùng, sát ý lạnh như băng, cách rất xa đã tập trung vào Cố Trường Sinh.
Cảnh này khiến sát ý trong lòng Xích Vương càng sôi trào.
Cố Trường Sinh dám không thèm để hắn vào mắt, tru sát ba Tiểu Đế ngay trước mặt hắn.
Rõ là đang vả mặt hắn!
Xoẹt!
Xích Vương trực tiếp ra tay, một thuật rất đơn giản nhưng ẩn chứa chí lý đại đạo, cuốn lấy biển máu vô biên, cương mãnh mà bá đạo, dâng trào kinh thế, một thương đâm thẳng tới chỗ Cố Trường Sinh.
Giây trước còn ở phía chân trời, giây sau đã đến gần.
Xích Vương Thương đỏ thẫm, giống như đúc bằng tiên kim vô thượng, xé rách không gian, lấp lánh vô số phù văn màu đỏ và dải sáng.
Khung trời rung động, tám phương cộng hưởng, biển pháp tắc sôi trào.
Một kích này đủ giết chết bất cứ tồn tại cấp Đế nào.
Mọi người đều biến sắc, sau đó vội vàng rút lui, dù là dư ba thì bọn họ cũng không cản nổi, thân thể vỡ ra, nứt nẻ.
Quá khủng bố!
Chỉ có thể nói không hổ là Xích Vương, cực kỳ hùng hổ, sức chiến đấu mạnh vượt sức tưởng tượng.
“Binh khí cộng sinh?”
Cố Trường Sinh nhướng mày, rõ ràng vũ khí của Xích Vương đã vượt qua Đế Khí, chỉ riêng chất liệu đã có một loại tiên vận sinh ra từ tự nhiên, có thể hủy thiên diệt địa.
Keng keng keng!
Âm rung đáng sợ vang lên, Cố Trường Sinh chỉ ngón tay, Hỗn Độn Khí tràn ngập, đón đỡ một thương này.
Hư không trước mắt thoáng chốc như sắp nổ tung, Cố Trường Sinh giống như đang đấu với vô số tiên binh.
Chỉ riêng dư ba khuếch tán đủ làm không gian mơ hồ, sinh ra mảng lớn vết rạn, sắp sụp xuống.
“Thân thể này...”
Xích Vương con ngươi co rút, lòng rung lên, không ngờ một thương của mình có thể bị ngăn trở, đã hơi xem nhẹ Cố Trường Sinh.
“Nhưng ngươi vẫn còn yếu lắm!”
Xích Vương hừ lạnh một tiếng, lại quét một thương, ánh sáng rực rỡ chói lòa, nặng như một phương vũ trụ màu máu, có thể đè sập mọi thứ, hàng đống oan hồn hiện ra, có đủ các loại sinh linh và nhân kiệt.
Toàn là vong hồn dưới cây thương này, giống như nhấn chìm thiên địa, khiến nhiều Tinh Vực rơi vào tro tàn.
“Có yếu hay không thì không đơn giản chỉ nói ngoài miệng!”
Cố Trường Sinh tung cú đấm, đơn giản mà trực tiếp, Hỗn Độn Khí cuộn trào dưới cú đấm này, phù văn Hỗn Độn rực rỡ quấn quanh người hắn, huyết khí cuồn cuộn như muốn nhấn chìm thiên địa.
Xích Vương Thương rung lên, đột nhiên bùng nổ ức vạn dải sáng màu đỏ, đó là ánh sáng tiên mênh mông, như vũ trụ sơ khai, thiên địa chia ra.
Bùm!
Hai người va chạm vào nhau, giống như có ngân hà rơi xuống, ức vạn ngôi sao nổ tung.
Ánh sáng chói lòa vô tận, rực rỡ chói mắt, không ai có thể mở to mắt!
Giây sau!
Cố Trường Sinh đứng yên không nhúc nhích, ngược lại là cánh tay Xích Vương run rẩy, phát ra tiếng nứt xương, liên tục lùi ba bước trong hư không.
Tí tách!
Cánh tay của Xích Vương đang chảy máu.
"Cái gì... "
Xích Vương lộ vẻ mặt rung động, hơi không dám tin tưởng.
Liên tiếp ngăn trở thế công của hắn, hơn nữa khiến hắn lùi lại mấy bước, thậm chí bị thương.
Việc này quá khó tin.
Nhiều thiên kiêu và tu sĩ cách rất xa đang quan sát trận chiến này đều tinh thần run rẩy, đầu váng mắt hoa, bị rung động nói không ra lời.
Khủng bố như Xích Vương, sau một phen giao chiến thì bị rơi vào thế yếu?
Cố Trường Sinh rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Vẻ mặt Cố Trường Sinh nghiêm túc hơn:
“Có chút năng lực đấy.”
Dù có thân thể mạnh như hắn cũng không làm gãy cây thương được, chỉ đẩy lùi Xích Vương.
Xích Vương tuyệt đối là nhân vật có thực lực mạnh nhất trong những thiên kiêu mà Cố Trường Sinh đã gặp đến tận bây giờ.
Không chỉ thân thể cường đại, ngay cả binh khí cũng là như vậy.
Ngược lại Cố Trường Sinh một chưởng quét ngang, phù văn Hỗn Độn hùng hồn, ánh sáng chói lòa rực rỡ.
Hỗn Độn Nhật Ấn và Hỗn Độn Nguyệt Ấn lơ lửng, vừa có âm dương hợp nhất, lại có Hỗn Độn hoá sinh, ầm ầm một tiếng, chấn thiên động địa, đánh sập tất cả dãy núi và không gian.
Nhật Nguyệt Hỗn Độn Đại Ấn!
Xích Vương hơi tái mặt, không ngờ động tác của Cố Trường Sinh nhanh như vậy, có áo nghĩa thời gian và không gian, khiến hư không đông lại, Xích Vương hơi lùi lại né tránh.
Hắn lập tức lấy ra một món Hoàng Kim Đế Khí, Đế uy hùng hồn tràn ngập, có vị thần đang thức tỉnh, từng tia sáng Đế chảy xuôi, đè sụp hết thảy!
Bùm!
Nhưng mà, Nhật Nguyệt Hỗn Độn Đại Ấn đẩy ngang, ánh sáng lấp lánh chiếu sáng vũ trụ.
Một kích kia khiến hư không vỡ nát, khe nứt lan tràn mấy nghìn dặm, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Keng!
Một kích của Cố Trường Sinh đánh vào Đế Khí, va chạm với vật màu vàng kia, không có máu bắn ra mà là chùm sáng chói mắt bắn tung.
Trong tiếng leng keng, ấn của Cố Trường Sinh đập nát Hoàng Kim Đế Khí, vỡ thành mấy trăm mảnh nhỏ bắn đi bốn phương tám hướng.
Trong khoảnh khắc, giống như một mảnh mưa sao sa bay vụt qua, rơi xuống mặt đất.
Lộng lẫy mà lại kinh người, trường hợp có chút lớn, khiến mặt đất Đệ Thập Tam Khu thủng lỗ chỗ.
Bùm!
Giây sau, Hoàng Kim Đế Khí nổ nát, vị thần ở bên trong hét thảm, bị khí cơ khủng bố dập tắt.
Nhật Nguyệt Hỗn Độn Đại Ấn.
Uy lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Kéo theo huyết khí khủng bố khuếch tán, khiến hư không run rẩy, tất cả thiên kiêu ở xung quanh bị rung động.
"Ít nhất tu bốn tiên khí thì phải?”
"Vừa mới bước vào con đường này mà đã tu ra bốn tiên khí?”
Xích Vương một lần nữa bị rung động, nhíu chặt chân mày, lùi qua một bên, Xích Vương Thương sáng rực kinh người, chảy xuôi hơi thở khủng bố, chỉ hướng Cố Trường Sinh ở phía xa.
Cùng là thiên kiêu tu ra tiên khí, Xích Vương tự nhiên có thể cảm giác được huyền diệu ẩn chứa trong một kích của Cố Trường Sinh, thời gian, không gian, thế giới, cùng với một loại ý Hỗn Độn.
Đây là bốn loại đại đạo vô thượng chí cường.
Cho nên, Xích Vương càng biết rõ tu ra tiên khí đại biểu cho cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận