Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 442: Di Tích Vỡ Tan, Cản Đường Trên Bậc Đá Xanh, Chỉ Là Mồi Nhử?

Nơi này bí mật hỗn loạn, quy tắc vỡ tan, không còn trật tự, căn bản không teher thông đến Tiên Vực hoặc là Càn Nguyên đại thế giới.
Lúc này, có người chú ý tới tốc độ thiên khung sụp đổ, cũng không tính nhanh, chỉ có chỗ sâu trong di tích Tiên Cổ là hoàn hảo không chút tổn hại, giống như không bị ảnh hưởng.
“Nhanh đi đến trung tâm.”
“Đến nơi đó, có lẽ mới có hi vọng sống tiếp.”
Tất cả mọi người hô to, toàn thân sáng lên, phù văn bao bọc, lấy tốc độ cực nhanh tiến lên.
Giờ khắc này, cho dù là tu sĩ hay là sinh linh đều vô cùng sợ hãi, đi về phía trung tâm, cảm thấy đến nơi đó mới có thể còn sống sót.
Ầm ầm!
Sơn mạch sụp đổ, mặt đất nứt ra, núi lửa phun trào, từ đó tuôn ra chân hỏa màu xích hồng, thiêu hủy tất cả.
Nơi Chuẩn Tiên Đế ngộ đạo.
Trên bậc thang đá xanh.
“Di tích Tiên Cổ đã xảy ra chuyện gì?” Cố Trường Sinh nhíu mày, giờ phút này cũng ngừng chân, có thể nói, hiện tại hắn là người có lực cảm giác mạnh nhất ở nơi này.
Cho nên vừa bắt đầu hắn đã cảm giác được cỗ dị thường này.
Chỉ có khu đạo trường này bị tầng tầng quang huy bao phủ, giống như không bị ảnh hưởng.
Hắn nhìn về phía Côn Bằng Tử, phát hiện đối phương giống như sớm đãdự liệu được, vẻ mặt rất bình tĩnh, thậm chí còn ẩn giấu ý cười.
“Những chuyện này, chẳng lẽ là do tên kia giở trò quỷ?”
“Muốn táng diệt tất cả mọi người ở đây sao?”
Cố Trường Sinh nhíu mày, nhưng cảm nhận được Hồng Mông Ấn cũng không bị ảnh hưởng, trong lòng cũng buông lỏng vài phần.
Hắn cũng muốn nhìn xem, Côn Bằng Tử muốn giở trò quỷ gì.
Ong!
Bỗng nhiên trên bậc thang đá xanh quang hoa đại thịnh, Thần Tiêu tận trời, hà thụy bốc lên, giống như đi tới nới khai thiên, Cố Trường Sinh áo trắng phần phật, hỗn độn khí tràn ngập, sau lưng hiển hiện một đôi cảnh Côn Bằng hừng hực.
Hắn cất bước đi lên phía trước, tốc độ cực nhanh, hỗn độn khí bành trướng, hấn khai tất cả.
Hư không run rẩy, đó là một loại tốc độ khiến mọi người biến sắc rung động.
“Cái gì? !”
“Làm sao hắn cũng biết Côn Bằng Bảo Thuật?”
Côn Bằng Tử khiếp sợ nhìn một màn này, sắc mặt lập tức xanh xám, lạnh xuống.
Côn Bằng Bảo Thuật, chính là thiên phú thần thông đặc biệt của tộc Côn Bằng, danh xưng có được thế gian cực tốc, thậm chí có thể đuổi theo thời gian!
Ngoại trừ tộc Côn Bằng, có thể nói thế gian này không ai biết được!
Nhưng hiện tại hắn ta lại cảm nhận được môn bảo thuật này trên người Cố Trường Sinh, hơn nữa còn nghiên cứu đến rất sâu, có thể ảnh hưởng đến thời không!
“Tên gia hỏa!”
Sắc mặt Côn Bằng Tử rất khó coi.
Sau đó, sau lưng hắn ta cũng hiển hiện một đôi cánh Côn Bằng, kim quang lấp lóe, nhưng còn có sương mù màu xám quấn quanh, có chênh lệch rất lớn so với cánh Côn Bằng quấn quanh hỗn độn khí của Cố Trường Sinh.
Hai người đang dùng tốc độ cực nhanh đăng đỉnh!
Trên các bậc thang đá xanh còn lại, rất nhiều tu sĩ cũng chú ý tới chân trời hiển hiện huyết sắc, giống như một mảnh thủy triều đang đánh tới, thiên khung đang đổ sụp.
Cảnh tượng này quá kinh khủng và rung động.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Di tích tan vỡ?”
Tất cả mọi người ngơ ngác, giống như choáng váng.
Đám người Đế Tử, Chí Tôn trẻ tuổi của Càn Nguyên đại thế giới biến sắc, lập tức nghĩ rằng chuyện này là do đám người Tiên Vực tạo thành.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt chư hùng Tiên Vực cũng chấn kinh không hiểu, bọn họ lại nghi ngờ.
“Không phải đám người Tiên Vực kia giở trò quỷ? Vậy đã xảy ra chuyện gì?”
“Di tích đang tốt đẹp, làm sao lại đột nhiên đổ sụp?”
“Hiện tại xem ra, nơi an toàn, cũng chỉ có nơi này.”
Nơi đây xảy ra dị biến, khiến mọi người hoảng sợ không thôi, sinh ra bất an.
Nhất là lúc này bí mật che đậy, quy tắc hỗn loạn, tất cả mọi người không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Không ít truyền nhân bất hủ tại Tiên Vực lộ ra sắc mặt rất khó coi, dừng lại bước chân trên bậc thang đá xanh, bọn họ không cho rằng chuyện này là bình thường.
“Muốn tất cả mọi người đuổi tới nơi này sao?” Cố Lâm Trần khẽ chớp mắt, mắt nhìn Cố Trường Sinh đã đi xa trên một đấu bậc thang đá xanh khác.
Sau đó bỗng nhiên đi về phía sau, đồng thời trong tay áo có ba động kinh khủng truyền đến, rất nhiều tu sĩ bị nàng đánh bay ra ngoài, rơi xuống phía dưới.
“Bậc thang đá xanh cuối cùng, chỉ có Thần Tử mới có thể vào, các ngươi không có tư cách, lưu lại phía dưới đi.”
Mặc dù nàng đang cười, nhưng lời nói ra lại khiến rất nhiều người sợ mất mật.
Không thể không nói, tại Thánh Nhân cảnh, thực lực của nàng rất mạnh, thậm chí khiến rất nhiều người cảm thấy nàng không thua gì Côn Bằng Tử.
Hiện tại Cố Lâm Trần xuất thủ, cản lại tất cả mọi người trên bậc thang đá xanh, không cho phép người khác tiến lên, nàng sừng sững đứng đó, Hoa Vũ nở rộ, cũng không động tác, chỉ muốn ngăn cản.
Một màn như thế khiến rất nhiều người tức giận không thôi, sau đó cùng nhau xuất thủ.
Kết quả thực lực của Cố Lâm Trần cực kì khủng bố, bàn tay huy động, một đạo Đạo Tiên Quang hiển hiện, hóa thành Thiên Kiếm tuyệt thế, quét ngang mà xuống, chiêu thức của đám người này vô dụng, toàn bộ ho ra máu, nhanh chóng lùi lại.
“Các ngươi muốn chết phải không?” Ý cười trên mặt nàng không thay đổi, tại Thánh Nhân cảnh, chiến lực ngập trời, vô địch tại thế, rung động bốn phương tám hướng.
Một bên khác, Đồ Tiên gật đầu, cũng ở trên một bậc thang đá xanh, cản đường tất cả tu sĩ phía sau, người chống cự, đều bị chiến kích của nàng quét xuống, thân chịu trọng thương.
Hai người đã hiểu.
Di tích Tiên Cổ xảy ra đại biến, hiện nay xem ra chỉ có nơi đây mới tạm thời an toàn, chiếm cứ một bậc thang đá xanh, tuyệt đối là biện pháp tốt nhất.
“Nơi Chuẩn Tiên Đế ngộ đạo, có lẽ chính là một mồi nhử.” Lúc này, đám truyền nhân bất hủ khác đều phản ứng lại, có người lộ ra vẻ mặt rất khó coi nói.
Mùi máu tươi tràn ngập, ngũ quang thập sắc, chói lọi lóa mắt, bao phủ tứ phương, nơi đây đã có rất nhiều người chết.
Dưới chân bọn họ là phiến đá cổ lão, giờ phút này, giống như đang phát sinh biến hóa quỷ dị nào đó. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận