Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 640 - Sức chiến đấu của Tiên Vương trùm, tiên thiên lạc ấn chi bảo, diệt sát

“Thực lực hiện giờ của Cố huynh ở trong cấp độ Tiên Vương cũng rất khó tìm được đối thủ, nhưng Khai Thiên Thần Chi bộ tộc, đặc biệt là tên này thì cực kỳ khủng bố, thực lực không thể khinh thường."
"Trận chiến này... "
Chiếu Vô Thượng chân mày nhíu chặt, ngồi xếp bằng trong hư không xa xôi, trên người lấp lánh thần quang kỳ dị, đang ổn cố đường hầm của thế giới này, tránh cho dư ba cuối cùng lan đến nơi này.
Trong trận đại chiến này, tuy Chiếu Vô Thượng xem trọng Cố Trường Sinh, nhưng bàn tay đen sống quá lâu rồi, phía sau mỗi vòng luân hồi đều có bóng dáng của hắn.
Bàn tay đen có nhiều thủ đoạn, tuy chỉ để lại một dấu ấn tại đây, nhưng không thể bỏ qua.
Chiếu Vô Thượng rất nhanh nhìn thấy bóng dáng Cố Trường Sinh trong dư ba, máu bắn tung tóe, trên người của hắn lộ xương trắng, bị thương rất nặng.
Tất cả dấu ấn quy tắc ở đây đều vỡ vụn, sông dài thời gian vỡ nát, hóa thành từng mảnh hư vô, có thể thấy trận chiến này khủng bố.
Nhưng không thấy bóng dáng của bàn tay đen, có lẽ đã bị tiêu diệt?
Chiếu Vô Thượng đang suy đoán.
Chưa kịp chứng thực suy đoán, Chiếu Vô Thượng chợt thấy Cố Trường Sinh hành động.
Một người tí hon màu vàng khủng bố lao ra từ giữa hai chân mày của hắn, cất bước trong hư vô, xuyên qua hết thảy!
Sau đó kiếm thế cuồn cuộn, hóa thành một thanh tiên kiếm thanh đồng huy hoàng, vù một cái chém tới.
Phụt một tiếng!
Trong hư vô bỗng có vết máu màu vàng bắn ra, một bóng dáng cực kỳ chói lòa, như vị thần mặt trời xuất hiện.
Sau đó giữa hai chân mày nổ tung, bị một kiếm này xuyên qua!
"Thế nhưng bị ngươi phát hiện... "
Hư ảnh nguyên thần của bàn tay đen trở nên mơ hồ, biểu cảm của hắn dần dần tỉnh táo lại, tự biết thất bại.
“Ngươi không chạy thoát mắt của ta được.” Vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh băng, trận chiến này hắn bị thương nặng, bàn tay đen mạnh vượt qua lẽ thường.
Đương nhiên, nếu không phải bàn tay đen mượn dùng cổ giới tàn khuyết ở đây thúc đẩy Hỗn Độn Đỉnh nổ tung thì khó mà tổn thương Cố Trường Sinh.
Bàn tay đen không cho Cố Trường Sinh cơ hội khảo vấn chính mình, vù một tiếng, hư ảnh nguyên thần này lập tức nổ tung.
Tiên Môn khó bị phá hủy cũng nháy mắt nổ tung, thành bột mịn.
"Chúng ta sẽ còn gặp mặt... "
Ánh mắt cuối cùng của bàn tay đen chăm chú đặt trên người Chiếu Vô Thượng.
Cố Trường Sinh không nói chuyện, cũng tự biết khó mà ngăn cản bàn tay đen.
Trận đại kiếp nạn sống chết này khiến nỗi lòng của hắn trong một chốc khó mà bình tĩnh.
Nếu như không có Chiếu Vô Thượng đến, hắn có lẽ thật sự sẽ bỏ mạng ở đây.
"Hư ảnh nguyên thần của Khai Thiên Thần Chi bộ tộc, thì ra hắn trốn đến nơi này."
Cảnh này khiến Chiếu Vô Thượng thở ra, nhưng rất nhanh tái mặt, sốt ruột kêu lên:
“Cửu Thiên sắp sụp xuống, bất kể như thế nào, Cố huynh, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này... "
Cố Trường Sinh và Chiếu Vô Thượng đi theo con đường cũ rời khỏi Cửu Thiên.
Trải qua sương mù màu đen mênh mông, hai người đứng sừng sững trong tận cùng vũ trụ, đứng ở trên Cửu Thiên.
Nơi đó cuối cùng đã thành hư vô, bị sông dài thời gian ở bên dưới nhấn chìm, yên diệt không thấy bất cứ tung tích.
Tất cả dấu vết về Cửu Thiên từ nay biến mất trong Tiên Vực, trừ Cố Trường Sinh và Chiếu Vô Thượng ra, không ai biết tin tức của nó.
"Cố huynh, tình trạng vết thương của huynh không sao chứ?
Chiếu Vô Thượng có chút lo lắng hỏi thăm, dọc đường đi Cố Trường Sinh trên người đều đang chảy máu, vẫn còn sót lại hơi thở khai thiên đáng sợ của Hỗn Độn Đỉnh tan vỡ, muốn phá hủy thân thể của Cố Trường Sinh.
Loại vết thương này là bị dấu ấn đại đạo tổn thương, ẩn chứa quy tắc thiên địa rất cổ xưa, vô cùng dọa người.
Dù là với sự cường đại của Hỗn Độn Chân Huyết của Cố Trường Sinh cũng khó mà trong một chốc khép lại.
“Chút vết thương này tốn một ít thời gian liền có thể điều dưỡng tốt, không đáng lo.”
Cố Trường Sinh lắc đầu nói, rời đi Cửu Thiên, hai người đi tới bờ Giới Hải.
Nơi này là tận cùng vũ trụ, điểm cuối Càn Khôn.
Đê đập vắt ngang trên Giới Hải bao la hùng vĩ vô biên, đứng sừng sững ở sâu trong vũ trụ, ngăn trở bọt sóng đáng sợ từ bên kia.
Ở đây chẳng những có thể nhìn trộm thần bí của thế giới này, cũng có thể thấy sự bao la hùng vĩ cùng mênh mông ở bên ngoài Tiên Vực.
Trong những bọt sóng này đều là một đám đại giới thần bí, tràn ngập chưa biết.
Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng bên bờ Giới Hải, Tiên ý mờ mịt, điều chỉnh tình trạng vết thương.
Tinh khí thiên địa trong vũ trụ đều hóa thành gió lốc dâng lên, giống như mảng lớn ngân hà đổ xuống.
Cố Trường Sinh đang ép ra tổn thương dấu ấn đại đạo từ trong người, lúc dấu ấn Hỗn Độn Đỉnh vỡ nát thì nó nổ bắn vào người hắn, cơ thể của hắn mạnh nhưng không ngăn được.
Trong khoảng thời gian này, thân thể của hắn phát ra ánh sáng chói lòa, dẫn phát thanh thế lớn bên bờ Giới Hải.
Phía trước hắn thành Tiên đã có ánh sáng thành Tiên từ Cửu Thiên chiếu ra, dẫn phát ba nghìn Đạo Vực náo động.
Rất nhiều tồn tại cổ xưa đi tới sâu trong vũ trụ, muốn thấy tận mắt vị Chân Tiên này rốt cuộc là ai.
Nhưng rất khó đến bờ Giới Hải, dù là Chân Tiên cũng rất ít có người có thể tiếp xúc đến nơi này.
Hơn nữa ngay lúc đó Cố Trường Sinh giao chiến với dấu ấn bàn tay đen để lại trong Cửu Thiên, không ai tìm được tung tích của hắn, nhiều tồn tại cổ xưa thất vọng mà về.
Cho nên hiện giờ hắn tạo thành thanh thế tuy lớn nhưng chưa tới mức gây náo động nhiều.
“Đa tạ ơn giúp đỡ của Chiếu huynh, nhưng bây giờ huynh có thể báo cho ta biết ngọn nguồn của tất cả điều này rồi chứ?”
Cố Trường Sinh một bên điều dưỡng tình trạng vết thương, một bên hỏi Chiếu Vô Thượng trước mắt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận