Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 665 - Bày tiệc mời khách, những người đi theo ngày xưa, vô địch dưới Tiên Vương? (2)

Cuối cùng có thể Thành Đạo được hay không thì vẫn rất khó nói, nhưng bây giờ Cố Trường Sinh đã thành tựu Chân Tiên, sớm vượt qua bọn họ.
Đã không có người cùng thế hệ có thể đứng cùng độ cao với hắn.
"Thần Tử Cố gia chưa đến mười vạn tuổi, không ở thời điểm thành Tiên, càng đừng nói đến sức chiến đấu kinh người của hắn. Trước đây, lúc hắn chưa thành Đế thì đã có chiến tích đánh chết Chân Tiên Dị Vực."
Một lão giả nhìn chăm chú Cố Trường Sinh, vẻ mặt khen ngợi nói, rất ước ao có hậu bối như vậy.
Hậu bối của hắn có thiên phú cực kỳ mạnh mẽ, tuổi tác không chênh lệch với Cố Trường Sinh là bao, nhưng bây giờ ngay cả Chuẩn Đế cảnh cũng chưa tới nữa.
"Thực lực bây giờ của Thần Tử Cố gia thì sao? Người nào có thể nói rõ, lời của đại thống lĩnh Lạc Phong cũng rất có đạo lý."
"Ta đoán Thần Tử Cố gia bây giờ chắc là vô địch dưới Tiên Vương đi? Đối mặt Tiên Vương chân chính thì vẫn còn quá khó khăn, đây không phải là sinh linh cùng đẳng cấp..."
Nghe được cuộc trò chuyện bên này, rất nhiều tu sĩ đều nghị luận bàn tán.
Đương nhiên cũng không có gì bất mãn với Cố Trường Sinh, chỉ thuần túy suy đoán một cách khách quan.
Lời nói như vậy truyền đến, nhưng chưa từng khiến cho Cố Trường Sinh thay đổi sắc mặt, vẫn uống rượu như thường, trong lòng đang nghĩ đến việc khác.
Ngược lại những người đi theo hắn đến Sơn Hải thành đều bật cười lắc đầu, cảm thấy đám tu sĩ này đánh giá thực lực của công tử của bọn họ quá thấp, có điều, nếu công tử không mở miệng thì bọn họ nào dám tự ý lên tiếng?
"Chỉ dựa vào thủ đoạn xé mở vũ trụ ở Nam Thắng Đạo Vực của công tử thì ít nhất cũng cỡ cấp bậc Tiên Vương..."
Sở Yêu Nguyệt khoác áo đỏ nói thầm trong lòng, tuy bản thân là một thế hệ Nữ Đế, nhưng nàng trong lòng vĩnh viễn ngước nhìn bóng lưng này, khắc sâu trong tim, không thể xóa nhòa.
"Đến hết rồi à? Cách xa như vậy làm gì?"
Lúc này, Cố Trường Sinh bỗng nhiên cười cười, vẫy tay nói với đám người Cổ Thần Mục, Thác Bạt Tư Vũ, Sở Yêu Nguyệt, Sở Thanh Huyền cách đó không xa.
Đã lâu không gặp nhau, hắn vẫn chưa nói chuyện, tìm hiểu một chút tình huống của bọn họ.
Thân là người đi theo của hắn ngày xưa, thực ra không cần cùng hắn mạo hiểm tới Sơn Hải thành.
Nếu hắn nhớ không lầm, Sở Yêu Nguyệt còn là một thế hệ Nữ Đế của Cảnh Dương Hoàng Triều.
Nàng phải xử lý rất nhiều chuyện, nhưng lại rời khỏi hoàng triều, tự mình đến đây.
Điều này khiến cho Cố Trường Sinh trong lòng có chút cảm động, dù sao hắn thân làm công tử, thực ra cũng không cho những người đi theo thứ gì.
Nhưng bọn họ lại nguyện thề sống chết đi theo hắn.
"Công tử..."
Nhớm người Cổ Thần Mục, Thác Bạt Tư Vũ có chút kích động, dù sao cũng lâu rồi chưa nói chuyện gần như vậy với Cố Trường Sinh, lần gặp mặt trước đó cũng đã mấy vạn năm trước rồi.
Nhất là tu vi bây giờ của Cố Trường Sinh, càng ngày càng cường đại hơn, ngay cả lão tổ các tộc cũng phải tôn kính mấy phần.
"Câu nệ ở trước mặt ta làm gì?"
Cố Trường Sinh cười mắng một tiếng, lộ ra vẻ mặt chân thật nhất ở trước mặt nhớm người đi theo, cùng bọn họ ôn chuyện với nhau.
"Vâng, công tử."
Mấy người Cổ Thần Mục, Thác Bạt Tư Vũ bắt đầu buông xuống cẩn trọng trong lòng, một bên rót rượu cho Cố Trường Sinh, một bên nói chuyện với nhau, khôi phục lại bộ dạng như xưa ở trước mặt Cố Trường Sinh.
Công tử vẫn là công tử khi xưa, chưa từng thay đổi.
Cố Trường Sinh nói chuyện với bọn họ, nghe những việc mà bọn họ đã trải qua mấy năm gần đây, sau đó rơi vào trầm mặc, đang nghĩ ngợi gì đó.
Cổ Thần Mục thân làm Hoàng Kim Cổ Thần, tuy thiên phú cường đại, vượt xa tổ tông, nhưng bây giờ chỉ có tu vi Vô Thượng Thiên Tôn đỉnh.
Nếu không phải lúc này chiến sự căng thẳng, hắn thật sự không cách nào đi vào Sơn Hải thành.
Dù sao từ xưa đã có quy củ.
Yêu cầu tu vi của tu sĩ trong Sơn Hải thành thấp nhất cũng phải là Đại Đế cảnh!
Trong đại quân ba nghìn Đạo Vực đến đây, thực sự có rất nhiều tu sĩ giống như hắn.
Nhưng tu sĩ chân chính đạt được Đại Đế cảnh của các tộc, số lượng thật sự không đến một trăm.
Mặc dù có phù văn vạn tộc trên cổ chiến thuyền có thể làm thủ đoạn công phạt, có thể bùng nổ tiên quang cuồn cuộn, uy lực tuyệt đối mạnh mẽ.
Nhưng đây không phải là thủ đoạn tốt nhất.
Chân Tiên thật sự có lẽ sẽ không đứng yên ở đó, đợi công kích rơi xuống người mình.
"Ta khiến công tử mất mặt rồi."
Cổ Thần Mục hơi xấu hổ nói, tuy hắn đã nỗ lực tu luyện, hơn nữa tốc độ tu luyện còn nhanh hơn so với những thiên kiêu khác.
Nhưng chênh lệch với Cố Trường Sinh đã lớn đến không nhìn thấy khoảng cách ở đâu, tựa như cách ức vạn lớp thiên địa.
Hắn rất xấu hổ khi nói mình từng đi theo Cố Trường Sinh.
"Không cần phải xấu hổ, ngươi đã rất nỗ lực tu luyện, nhưng tu vi hiện giờ của ngươi đúng là có hơi yếu."
Cố Trường Sinh sắc mặt không thay đổi, gật đầu, chuẩn bị thăng cấp thực lực cho bọn họ.
Không đến thực lực Đại Đế cảnh thì thật sự quá nhỏ yếu trong Sơn Hải thành, nguy hiểm rất lớn đến tính mạng.
Ngoại trừ Cổ Thần Mục, tu vi của Sở Thanh Huyền, Thác Bạt Tư Vũ cũng rất yếu, phải rất lâu mới tới Vô Thượng Thiên Tôn viên mãn, còn chênh lệch quá lớn.
Nếu như là ngày thường, bọn họ muốn tu đến Chuẩn Đế cảnh thì không biết còn phải mất mấy chục vạn năm, thậm chí nghìn vạn năm, phải hao phí rất nhiều tài nguyên.
Ở Tiên Vực, tuy đạt được Thánh Nhân cảnh là có vạn năm thọ mệnh, nhưng không ai nói rõ tuổi thọ có bị hao hết hay không, khó tiến thêm được nữa.
Điều này không liên quan đến thiên phú, tất cả đều do bản thân.
"Thật ra nàng khiến ta hơi bất ngờ."
Cuối cùng, Cố Trường Sinh nhìn về phía Sở Yêu Nguyệt, trong mắt mang theo khác lạ, quan sát nàng từ trên xuống dưới.
Với nữ nhân này, trước đây hắn chỉ ôm thái độ thử một lần, ngược lại đi được xa nhất.
"Không dám cô phụ kỳ vọng cao của công tử."
Sở Yêu Nguyệt sắc mặt có hơi ửng đỏ, giọng run run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận