Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 498 - Ước chừng tu ra sáu tiên khí, làm sao địch lại? Không ai đấu nổi (2)

Hắn trải qua vài kỷ nguyên, nhiều lần chinh chiến Đế lộ, cũng chỉ mới tu ra tiên khí.
Trong khi Cố Trường Sinh ra tay lộ dao động tiên khí làm Xích Vương giật nảy mình.
Sự coi thường lúc mới đến giờ đây thu bớt nhiều.
Thiên kiêu có thể đi đến bước này thì tâm tính như yêu, chẳng có ai là đơn giản.
Xích Vương trầm giọng mở miệng nói, tán thành thực lực của Cố Trường Sinh:
“Ta rút lại lời mình đã nói, ngươi đủ mạnh, có tư cách ngang hàng với ta.”
Mấy lời này khiến người ở bốn phương rung động, đây đã là thừa nhận thực lực và sức mạnh của Cố Trường Sinh.
Dù sao đây là Xích Vương, một trong những tồn tại mạnh nhất trên Nguyên Thủy Chi Lộ, chính miệng nói ra lời như vậy.
Tu ra bốn tiên khí, đây là thiên tư khủng bố vang dội xưa và nay.
Có thể tu ra một, hai tiên khí đã là yêu nghiệt cực kỳ hiếm có khó tìm trên Nguyên Thủy Chi Lộ, dù là trùm thiên kiêu cũng chỉ đến thế là cùng.
Ba tiên khí đủ ngạo thế đương đại, quét ngang vô địch!
Cố Trường Sinh bước chậm lên trước, vẻ mặt bình thản như cũ:
“Thực lực của Cố mỗ chẳng cần ngươi thừa nhận.”
Ầm!
Hắn lại lần nữa ra tay, bày ra thần uy ngút trời, một bàn tay to phủ lên vòm trời, chỉ tay rõ ràng, ánh sáng vàng rực rỡ tựa như bàn tay của Thiên Đế, mang theo uy áp khủng bố!
Lần này không ẩn tàng nữa.
Bốn tiên khí hiện ra ngoài người hắn.
Thời gian, không gian, năm tháng, Hỗn Độn.
Mỗi một thứ ẩn chứa một đóa hoa đại đạo, phù văn tràn ngập, khi lên cao thì như phá tan vũ trụ và vạn cổ.
Thiên địa đại thế run rẩy, ẩn chứa vô cùng tận thần uy.
Bốn loại hơi thở khủng bố đan vào, là vận dụng trật tự quy tắc hình thành một phương thế giới, muốn luyện hóa trấn áp Xích Vương vào trong đó.
Ầm ầm!
Phương thế giới này đè xuống, giống như vật có thật chứ không phải hư ảo, mặt trời mặt trăng vì sao điểm xuyết, khiến Xích Vương nhíu chặt chân mày, lạnh lùng quát:
"Không biết tốt xấu!"
"Bổn vương khen ngợi ngươi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể coi thường bổn vương!"
Một con sông đen ngòm hiện ra, hơi thở sát phạt kinh thiên, đó là tiên khí biến ra, đại biểu cho giết chóc.
Lại một tiên khí màu đỏ hiện ra, đó là tiên khí khác của hắn, đại biểu cho một môn đại đạo chí cường khác.
Ầm ầm ầm!
Khung trời chấn động, bốn phương cộng hưởng!
Sau đó có hai tiên khí màu tím và vàng hiện ra, có hư ảnh mãnh liệt cổ xưa gào thét, âm thanh chấn vũ trụ, rống nát chư thiên.
Đây là hai môn Cổ Thiên Công siêu khủng bố khác mà Xích Vương học được, cảm ngộ đến trình độ cực sâu.
“Giết!”
Xích Vương vung chiến mâu giết tới, ánh sáng lấp lánh, thần phù đầy trời, mang theo khí thế sát phạt vạn cổ, muốn phá vỡ thuật này, bốn tiên khí quấn quanh trên người hắn, tranh phong đối chọi với Cố Trường Sinh.
Mọi người đều rung động đến mức nói không ra lời.
Mọi người đều công nhận sự cường đại của Xích Vương, nhưng bây giờ nhiều lần trầy trật khi đụng phải Cố Trường Sinh, hiện giờ càng bày ra thực lực khủng bố bốn tiên khí để đánh nhau.
Cố Trường Sinh bày ra sức chiến đấu có thể nói là kinh thế hãi tục, làm náo động nguyên Nguyên Thủy Chi Lộ.
Chớ nói chi hắn còn cõng năm gông xiềng.
Trận chiến này, có thể nói là trận chiến mạnh nhất nơi tập luyện từ kỷ nguyên này tới nay.
Tất cả mọi người tâm kinh hãi, chỉ dám trốn thật xa, dư ba đó dù là trùm thiên kiêu bước vào cũng phải nổ nát thành hạt bụi.
Vốn không cùng một cấp độ.
Ầm!
Ánh sáng khủng bố bùng nổ, đây là cảnh tượng khủng bố như diệt thế, mảng lớn núi non trập trùng và đất đai thoáng chốc hóa thành bột mịn, bị chấn vỡ hết.
Nhiều ngôi sao ở vực ngoại ầm ầm run rẩy, hiện ra cảnh tượng vũ trụ sơ khai, sau đó nổ tung, bị dao động hơi thở này làm chấn động.
Giây sau, tất cả ánh sáng rực rỡ và phù văn ở nơi đó tan biến hết, lộ ra cảnh tượng bên trong.
Tất cả mọi người trợn to mắt, đột nhiên hút ngụm khí lạnh, vô cùng hoảng sợ.
Bàn tay to màu vàng cứng rắn không gì phá nổi vắt ngang qua chân trời, cùng với Hỗn Độn Khí đập xuống.
Phụt!
Có máu tươi phun ra, Xích Vương lảo đảo, cánh tay cầm thương răng rắc gãy, sau đó bay ngược ra ngoài, bốn tiên khí trên người đều bị đánh vỡ nát.
“Chết!”
Mắt Cố Trường Sinh lạnh lẽo, lại vỗ một chưởng, thời gian trở nên mơ hồ, có người tí hon đang tụng kinh, như con sóng hùng dũng có thể khiến thế giới hủy diệt, vũ trụ giải thể đang vỗ vào bờ.
Xích Vương cầm thương mà chiến, không ngừng gầm lên, tóc xõa ra, mặt dính máu.
Hắn cực kỳ giận dữ, không ngờ sẽ như vậy, cùng là bốn tiên khí vậy mà không đánh lại Cố Trường Sinh, bị vỗ bay đi, không biết gãy bao nhiêu khúc xương.
“Grao!”
Thân hình của Xích Vương vô cùng to lớn, ánh mắt mãnh liệt còn hơn tia chớp gấp vô số lần, khiếp hồn người, lại có hai tiên khí hiện ra, bày ra sức chiến đấu đỉnh cao khủng bố nhất.
“Ta tu ra sáu tiên khí, ngươi làm sao đấu lại?”
Xích Vương hét to, hơi thở tại dâng lên!
Ầm!
Thần quang màu máu ngập trời chói lòa, bao trùm thiên địa, ức vạn dải sáng thần màu máu đan xen thành bức Vũ Trụ Đồ, ẩn chứa ngân hà mặt trời mặt trăng, là loại ngôi sao mà Xích Vương từng đốt cháy thần hỏa.
Vũ Trụ Đồ vô cùng mênh mông, giống như một vũ trụ chân thực bao phủ về phía Cố Trường Sinh, có thể giết hết kẻ địch trên thế gian.
"Cho ta... Phá!"
Nhưng mà, toàn thân Cố Trường Sinh sôi trào khí huyết như Hỗn Độn, dâng trào hùng dũng, người tỏa ánh sáng chói lòa, cũng có hai tiên khí hiện ra.
Một đám tế bào phát sáng, vô cùng thần thánh rực rỡ, Hỗn Độn Khí phun ra nuốt vào, rũ xuống tựa ngân hà, mang theo từng thế giới màu đen khô cạn bắn xuyên qua.
“Không thể nào!”
Xích Vương trợn to mắt, không dám tin tưởng cảnh này, da đầu như sắp nổ tung.
Cố Trường Sinh còn tu ra hai tiên khí khác? !!
Hắn cũng giống như chính mình, có sáu tiên khí? ??
Xích Vương không kịp phản ứng, dùng Vũ Trụ Đồ đè xuống.
Nhưng Hỗn Độn Khí như sóng triều ập đến, quá mức mênh mông, giống như mỗi một đợt sóng treo một thế giới nhỏ khô cạn, nhấn chìm thiên địa.
Vũ Trụ Đồ khó mà chống đỡ, xuất hiện vết rạn, ngôi sao tắt, mặt trời mặt trăng tan vỡ, theo sau bùm một tiếng nổ tung!
Phụt!
Dưới một kích này, Xích Vương không ngừng ho ra máu, hai cánh tay nổ văng ra, Xích Vương Thương cứng rắn không thể phá vỡ cũng rung rung, có tiếng nứt rạn.
Bùm!
Sau đó, lưng Cố Trường Sinh mọc cánh Côn Bằng, cực nhanh đến gần, một đấm xuyên qua, vô biên huyết khí sôi trào, vô lượng Hỗn Độn Khí tràn ngập, đánh nổ Xích Vương trong hư không, chia năm xẻ bảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận