Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 557 - Hang ổ dưới mắt biển, mười cao thủ Chân Tiên cảnh Dị Vực, Hồng Thác Lôi

Nhưng nếu Thế Giới Thụ xòe ra sẽ hình thành vô số vũ trụ chứ không chỉ có một thế giới.
Cố Trường Sinh hoài nghi gốc tiên thụ này chỉ ẩn chứa chút ít đặc tính của Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ dù gì là vật trong truyền thuyết.
Ngoài ra, cách bài bố sơn mạch địa thế của thế giới ẩn chứa một ít quy tắc kỳ dị, một vài nơi dâng lên tiên vụ, tỏa ra thần quang, có trọng binh canh gác.
Có vài chỗ hà quang rực rỡ, ánh chiếu bầu trời, thánh khiết vô song.
Cố Trường Sinh có chút ngoài ý muốn.
Hắn cho rằng Hồng Thác Lôi thật sự không phải người thật, đó chỉ là một đạo thân bị ngưng tụ ra.
Nhưng Cố Trường Sinh tin tưởng không chỉ mình hắn nhìn ra điều này.
Tức là buổi tiệc cưới này thật ra không giống như tưởng tượng của nhiều vị khách.
Hồng Thác Lôi không quá chú trọng buổi tiệc này.
Dường như chú ý ánh mắt từ bên này, Hồng Thác Lôi và Hồng Thác Lang đứng ở bên kia cùng ngoảnh đầu nhìn.
Sương mù dày đặc bao phủ toàn thân Cố Trường Sinh, nét mặt rất bình tĩnh, ánh nhìn hờ hững, hắn không dời tầm nhìn, ánh mắt giao nhau với hai người.
Hắn tin tưởng trừ Tiên Vương ra, nơi đây không ai có thể phát hiện chân thân của hắn, cho nên không thấy lo lắng chút nào.
Cho dù bị phát hiện, hắn cũng có thủ đoạn có thể bình an rút lui.
Nếu hắn không đoán sai thì những nơi này hẳn là kho báu của U Long Vương.
Từ xưa Long Tộc thích giấu báu vật.
Đây không phải bí mật gì.
Đương nhiên, rất nhiều người biết, nhưng không ai dám mơ ước những thứ đó.
"Tiền bối, chúng ta đi vào đi." Đang lúc suy nghĩ thì bên cạnh vang lên âm thanh, mấy sinh linh trẻ đi cùng cung kính nói.
Bọn họ đến từ Dị Vực, nhưng trong tộc chưa sinh ra Chân Tiên Vương, người mạnh nhất hiện nay là Chân Tiên.
Lần này bọn họ tiến đến tham dự yến hội, xem như đi cùng trưởng bối trải nghiệm sự đời.
Thân phận của bọn họ không được phép vào yến hội hàng đầu.
Trong Dị Vực, thứ tự cấp bậc giữa từng gia tộc càng nghiêm ngặt hơn.
Đế Tộc, Vương Tộc, Chân Tiên thế gia.
Gia tộc thế lực đi sau không có tư cách tham gia yến tiệc.
“Được.”
Cố Trường Sinh đè xuống nỗi lòng, sắc mặt bình thản gật đầu nói.
Mấy sinh linh trẻ này tuổi lớn hơn hắn nhiều, xem như thiên kiêu kỷ nguyên này của Dị Vực, thực lực đã sắp bước vào cảnh giới Đại Thiên Tôn.
Trong cùng tuổi tác, loại thực lực này đã xem như thiên tư trác việt, bễ nghễ cùng thế hệ, nếu không đã chẳng có cơ hội tham dự buổi yến hội này.
Cố Trường Sinh theo bọn họ vào trong phủ đệ, mở miệng hỏi:
“Lần này là đứa con nào của U Long Vương tổ chức tiệc cưới?”
"Khải bẩm tiền bối, là tiểu nữ nhi của U Long Vương, U Mặc Công Chúa.”
“U Mặc Công Chúa nay sắp bước vào Chân Tiên cảnh, nhưng phu quân của nàng, là đại thống lĩnh Tiên Phong Quân, Hồng Thác Lôi, nói đến thì là cậu cả của Gia Mạc Địch đại nhân.”
Mấy sinh linh trẻ lộ ánh mắt sùng bái nói.
Tiên Phong Quân là quân đoàn cường đại đi chiến trường chém giết với tu sĩ Tiên Vực.
Có thể đảm nhiệm đại thống lĩnh Tiên Phong Quân ít nhất có thực lực khủng bố Chân Tiên cảnh hậu kỳ, tức là siêu đại cao thủ siêu mạnh.
Tiên Vương không ra, đến đâu đều đi ngang.
Càng miễn bàn đại thống lĩnh Tiên Phong Quân chinh chiến vô số, sức chiến đấu cơ hồ không tìm được địch thủ trong cùng cảnh giới.
Hồng Thác Lôi càng là một trong mười cao thủ Chân Tiên cảnh được Dị Vực công nhận.
Tại sao Cố Trường Sinh hỏi thăm những điều này với bọn họ thì cả nhóm không suy nghĩ nhiều.
Trong kỷ nguyên này, rất nhiều lão quái vật đều xuất thế, không hiểu nhiều việc của kỷ nguyên này.
Điểm này cũng không bất ngờ.
Ngược lại là cấp bậc như Cố Trường Sinh mà hỏi thăm ít chuyện với bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Phải biết rằng, lão cổ đổng khác đều khinh thường để ý hậu bối như bọn họ.
“Cậu cả của Gia Mạc Địch?”
“Vị hôn thê của U Mặc Công Chúa là ca ca của vị hôn thê của Gia Mạc Địch?”
Cố Trường Sinh nghe vậy, chải vuốt rõ ràng mối quan hệ này.
Nghe nói lúc ấy Thái Thượng Tiểu Đạo Quân bị thế lực phe vị hôn thê của Gia Mạc Địch phục kích.
Gia Mạc Địch là Chân Tiên trẻ tuổi nhất bên Dị Vực, có thể nói tương lai vô hạn.
Vị hôn thê của hắn tên Hồng Thác Lang, cũng là một vị Chân Tiên cảnh cường đại của Dị Vực, trong kỷ nguyên của nàng, không người nào cùng cảnh giới đánh thắng được nàng.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân gục ngã trong tay nàng.
“Hèn gì trông thấy bóng dáng của Thái Thượng Tiểu Đạo Quân.”
Cố Trường Sinh quét mắt qua, lại nhìn thấy Thái Thượng Tiểu Đạo Quân ở yến hội ngay phía trước.
Chỗ đó có nhiều sinh linh, mỗi người hơi thở đều rất khủng bố, khí huyết giống như núi lửa tùy thời trào ra.
Nhưng lúc này, trước mặt Thái Thượng Tiểu Đạo Quân đứng một nữ nhân thân hình thon dài, phong tư tha thướt, phong cách Dị Vực rất rõ ràng, váy dài màu đen, ánh sáng Tiên Đạo chói lòa, cực kỳ lãnh diễm.
Đứng cạnh nữ nhân váy đen là một nam nhân cao to khuôn mặt hơi giống nàng hơi thở rất khủng bố, con ngươi khép mở dường như có nghìn vạn Hỗn Độn thần lôi bùng lên.
Khí lực của hắn rất khỏe mạnh, tóc đen mượt, có ánh sáng Tiên Đạo bao phủ, giống vị chiến thần Tiên Đạo vô địch, từng lũ Hỗn Độn lôi quang bao trùm bàn tay.
Cả người giống như một vạn cổ thần lôi từ vũ trụ giáng xuống, tràn ngập lực lượng khiến người tim đập chân run.
Sinh linh xung quanh đều sợ hãi người này, ánh mắt kính sợ nhìn hắn.
"Người này hẳn là một trong các nhân vật chính của tiệc cứu hôm nay, Hồng Thác Lôi?”
Mắt Cố Trường Sinh lóe tia sáng rực rỡ, sau đó ra chiều đăm chiêu:
"Thế nhưng không phải chân thân?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận