Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 829 - Cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, Đại Hắc Thủ sau cùng không cam lòng (2)

Cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, Đại Hắc Thủ sau cùng không cam lòng (2)
Đây là sự huyền diệu khó nói nên lời, dù là Tiên Đế khi thấy cảnh này cũng cảm thấy hoa mắt, đầu suýt chút nữa nổ tung, không dám nhìn nhiều.
Trong lòng bọn họ cực kỳ rung động, lần đầu tiên mắt thấy sức mạnh cấp bậc Siêu Thoát, đây đã không phải là cảnh giới mà bọn họ có thể hiểu được, cũng không phải thủ đoạn mà bọn họ có khả năng tưởng tượng ra.
Giờ phút này, tất cả máu đen đang từ từ biến mất, thế giới này biến hóa vì một chỉ của Cố Trường Sinh.
Thế giới đang sụp đổ bỗng dừng lại, hư không sụp đổ chợt đông lại... Tất cả tai nạn dần biến mất, hơi thở đến từ bên ngoài Bỉ Ngạn cũng bởi vì ánh sáng nhu hòa này kích thích bị xua đi, khó có thể vọt tới đây lần nữa.
"Đây là sức mạnh mà chúng ta không thể nào hiểu được, nếu không có Trường Sinh Thiên Đế thì bây giờ chúng ta phỏng chừng sẽ giống như những Tiên Đế trước kia, bị sương mù màu đen ăn mòn, bị hơi thở bên ngoài Bỉ Ngạn chém diệt..."
Hết thảy Tiên Đế đều có vẻ mặt rất phức tạp nhìn cảnh tượng này, trong lòng căn bản không bình tĩnh nổi.
Nhưng cảm giác lớn hơn nữa là vui sướng, bọn họ đều thấy sợ hãi, nghĩ lại mà run, nếu Cố Trường Sinh xuất hiện chậm một bước, vậy thì hiện giờ bọn họ đã biến mất, hóa thành căn nguyên của thiên địa cũ này, bị Đại Hắc Thủ cướp đoạt, biến thành chất dinh dưỡng của hắn, để hắn đối kháng với hơi thở bên ngoài Bỉ Ngạn.
"Hắn đã thành công, hắn rốt cuộc đã làm bằng cách nào, rõ ràng lúc đó hơi thở đã biến mất."
Trong lòng Thái Thượng Tiên Đế cảm khái, nhìn Cố Trường Sinh, trong lòng trừ kính phục ra thì không có cảm xúc nào khác.
Cố Tam Gia và mấy vị tổ tiên Cố gia khác sắc mặt phức tạp, đến cấp bậc này của bọn họ, tất nhiên có thể nhìn ra rất nhiều điều, giống như Đại Hắc Thủ nói, căn nguyên sinh mệnh mà Cố Trường Sinh triển hiện ra vốn không thuộc về thế giới này.
Bọn họ sinh ra ở thế giới này, mang theo gông xiềng của thế giới này, giống như Đại Hắc Thủ, tuy hắn từng hình thành từ chấp niệm của chủ nhân thi thể của mảnh thiên địa này, thế giới bên ngoài, nhưng muốn siêu thoát cũng phải đi qua bước này, khó có thể nhảy ra trật tự và hạn chế của mảnh thiên địa này.
Chìa khóa để Cố Trường Sinh có thể đi đến một bước này là thân phận người không thuộc về thế giới này.
Hiện giờ, vẻ mặt của hắn rất bình tĩnh, trong một ý niệm, dù là suy nghĩ của Tiên Đế cũng khó mà giấu được hắn.
Nhưng hắn cũng không vui vẻ sau khi siêu thoát, mà tỏ ra rất dửng dưng bình thản, tựa như biến hóa của thế gian thương hải này không thể khiến hắn có bất kỳ biến đổi nào.
Tâm tư của hắn vĩnh hằng như một, bất hủ vĩnh tồn, đây là một loại khái niệm tuyệt đối, bởi vì biến hóa của cấp bậc sinh mệnh, trước mặt sinh mệnh không chạm đến cấp bậc của bản thân thì chung quy sẽ không sinh ra thay đổi tâm tình.
Có điều, Cố Trường Sinh có thể chọn khống chế loại trạng thái này của bản thân, hắn không phải không cảm giác được tâm tình thay đổi, chẳng qua sau khi thật sự đã siêu thoát, rất khó bởi vì một chuyện nhỏ mà có thể thay đổi lớn trong tâm tình.
Đây là quá trình rất tự nhiên.
Để đi đến một bước này, hắn đã không ngừng luân hồi giữa sáu mươi vạn ức tế bào, không ngừng ma hợp, không ngừng diễn biến, không ngừng tái hiện Đệ Nhất Pháp, vị tri pháp, ức vạn vạn pháp, nỗ lực tìm kiếm siêu thoát chi ý trong đó.
Vào lúc đó, hắn suýt nữa biến mất trong luân hồi vĩnh hằng, không tìm được tung tích cũ trong thiên địa, không thể trở về chốn này, cuối cùng cũng như những Tiên Đế khác, trở về căn nguyên, tan biến giữa thiên địa.
Quá trình này rất dài dòng, lúc hắn tự nghĩ ra Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân thì từng thôi diễn qua một bước cuối cùng của con đường này, đó là sáu mươi vạn ức tế bào trên người đều hóa thành Chân Giới chí cao vô thượng, cho nên Cố Trường Sinh ở trong những thế giới này diễn biến luân hồi, cuối cùng tái tạo lại chân ngã, quá trình như vậy không ít hơn ức vạn vạn lần.
Thế nhưng, những việc này không phải là mấu chốt, hắn có thể tìm được đường siêu thoát là do bản thân hắn không thuộc về mảnh thiên địa này, là người xuyên việt, không có hạn chế và gông xiềng như những Tiên Đế khác.
Đương nhiên, Cố Trường Sinh cuối cùng vẫn tham khảo sức mạnh khác, ở nơi hắn từng chiến đấu với Thiên Đạo, góp nhặt một kiếm khí thuộc về chí cường giả đến từ bên ngoài Bỉ Ngạn, cấp bậc của kiếm khí kia không thuộc về Tiên Đế, cũng không thuộc về thế giới này.
Hắn có cảm ngộ từ trong kiếm khí kia, do đó tham khảo thôi diễn con đường siêu thoát cuối cùng thuộc về bản thân.
May mà trong thiên địa này vẫn có người nhớ kỹ hắn, luôn luôn hô hoán tên thật của hắn, vô tận âm thanh tế tự, âm thanh thế giới to lớn mà vô tận, từ nơi vĩnh hằng không biết tiếp dẫn hắn trở về chân linh.
Đó là một quá trình vô cùng hung hiểm, chỉ một chút sai sót thôi là hắn sẽ hóa thành hư vô, mỗi một bước đều không thể phạm bất cứ sai lầm nào.
May mà hắn thành công, rốt cục đi ra một bước kia, Tiên Đế siêu thoát lần thứ hai đã đạt được cấp bậc cảnh giới mà ngay cả bản thân hắn cũng khó mà nói rõ, lực lượng như vậy đã không cách nào dùng từ đơn giản để hình dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận