Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 834 - Siêu thoát ở Bỉ Ngạn, truyền thuyết vẫn đang suy diễn (3)

"Cố huynh."
"Đa tạ."
Bên tai Cố Trường Sinh vang lên âm thanh của Thiên Đạo Bi, trong thoáng chốc hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Thì ra lời từng nói sẽ gặp lại là nguyên do này.
Chiếu Vô Thượng từng vượt qua sông thời gian, cứu hắn một mạng trên Cửu Thiên, thì ra là do ý chí Thiên Đạo biến thành, chẳng qua người ký thác là Sang Thế Thần Chi bộ tộc.
"Hễ là các loại này đều có biến hóa."
"Tất cả nguyên do đều đã định trước."
Cố Trường Sinh cười cười, sau đó bước ra một bước, rời khỏi chỗ này, hắn lần thứ hai vung ống tay áo, Tiên Giới bàng bạc mà mênh mông lần nữa rơi xuống hiện ra trong tay hắn, cuối cùng rơi vào trung tâm chư thiên vạn giới.
Hắn nhìn về phía hết thảy bóng dáng quen thuộc trong Tiên Giới, trên mặt khôi phục vẻ dịu dàng.
Tiên Đình nằm ở trên Thế Giới Chi Thụ, Luân Hồi Chi Hồ nằm bên dưới nó, sáng chói, sáu cánh cửa toả ra hơi thở cổ xưa, các điểm sáng màu trắng rơi xuống từ chư thiên.
"Ta đã trở về."
Cố Trường Sinh trở lại trong Tiên Đình, nhìn những khuôn mặt quen thuộc như Tô Huyên, Liên Tinh, Diệp Minh Nguyệt, Ma Nữ, phụ mẫu Cố Vô Song, tử nữ... nhẹ nhàng mỉm cười nói.
"Trở về là tốt rồi."
Mọi người đều rung động, không nhịn được rơi lệ, lúc hơi thở của Cố Trường Sinh biến mất, lòng họ như đang chết dần, nỗ lực không để ký ức về hắn biến mất trong đầu.
Tuy nhiên lại không ngăn cản được, chỉ có thể ngơ ngác cảm giác dường như có người quan trọng nào đó đã biến mất, giống như mọi thứ chỉ là thoáng qua, như hoa trong gương, trăng trong nước.
Một ngày này, Tiên Đình vô cùng náo nhiệt, toàn bộ mối họa đều đã ngừng lại, thiên địa trở lại an bình, hết thảy người quen đều xuất hiện, bao nhiêu vui buồn, bao nhiêu sướng vui.
Tổ tiên Cố gia, Thái Thượng Tiên Đế, Thần Chủ áo trắng... bọn họ đều tới.
Bọn họ rất cung kính, hướng Cố Trường Sinh thỉnh giáo siêu thoát chi đạo.
Cố Trường Sinh không keo kiệt, nhưng sau khi bọn họ nghe xong thì thở dài, siêu thoát thật quá khó khăn, trong ức vạn vạn kỷ nguyên, nhiều nhất cũng chỉ có một người như vậy.
Ngoài ra, tuy chư thiên hiện nay bị Cố Trường Sinh tái tạo lại, nhưng không thể khiến một vị siêu thoát giả xuất hiện.
Muốn siêu thoát, bọn họ chỉ có thể đi đến Bỉ Ngạn, nhưng trừ những siêu thoát giả, tồn tại khác nếu đi thì nhất định sẽ phải chết.
Trong khoảng thời gian này, Tiên Vực lần nữa khôi phục náo nhiệt như xưa.
Rất nhiều người quen của Cố Trường Sinh cũng xuất hiện, ví dụ như Tô Nghê Thường, con gái của Tiên Đế... họ đều không chết, trong trận chiến này cũng chưa từng xuất hiện ở chư thiên, bị hắn phong tồn bên trong Tiên Vực.
Không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng.
Cách trận chiến chư thiên đại phá diệt cũng đã qua mấy trăm vạn năm.
Chư thiên sinh sôi nảy nở, vạn tộc mọc như rừng, Tiên Vực lần nữa khôi phục phồn thịnh như xưa, vạn tộc đến bái, cao cao tại thượng, bất hủ bất diệt.
Trận hạo kiếp trăm vạn năm trước khiến chư thiên điêu linh, toàn bộ sinh linh gần như chết hết.
Dù là Tiên Đế vô địch cũng bỏ mạng trong đó, sau trận chiến ấy, dù được Trường Sinh Thiên Đế dẹp loạn, khiến chư thiên khôi phục sự sống, nhưng vẫn có rất nhiều tồn tại từ nay chôn vùi, dù là Luân Hồi Chi Địa cũng không tìm được chút tồn tại nào.
Chỉ để lại đôi câu vài lời trong thiên địa, ghi lại sự tồn tại của mình.
Cách mỗi mười vạn năm, chư thiên các tộc đều đi tới Tiên Đình, tiến hành lễ bái pho tượng Thiên Đế, bọn họ đều biết vị Thiên Đế dùng sức một mình dẹp loạn tất cả họa hắc ám, dẹp loạn chư thiên đại phá diệt thực ra chưa bao giờ biến mất.
Tuy Thiên Đế chưa hiện thân lần nào trong trăm vạn năm này.
Một ngày kia, ngoài chư thiên, một cánh cửa màu vàng xuất hiện, trong đó truyền ra hơi thở khiến thiên địa vạn linh run rẩy.
Toàn bộ sinh linh chư thiên đều thấy một nhân vật vô địch chân đạp Hỗn Độn Quang, vô tận âm thanh tế tự, trong hơi thở vô tận mờ ảo mở ra một con đường.
Con đường kia tựa hồ đi thông nơi chưa biết, trong đó có vô tận huyền diệu, rất nhiều người đều cảm thấy đó là Bỉ Ngạn trong truyền thuyết.
"Đó là Thiên Đế!"
Tất cả mọi người âm thanh run rẩy, quỳ lạy sùng bái hướng về phía đó.
"Thiên Đế... chẳng lẽ muốn mang theo thân nhân bằng hữu đi tới Bỉ Ngạn..."
Bọn họ đã hiểu, thì ra trăm vạn năm nay, Thiên Đế đều đang tìm kiếm Bỉ Ngạn khác, mà bây giờ hắn muốn dẫn thân nhân bằng hữu mình đi tới nơi đó.
Ngày này, Thiên Đạo ù ù, các nơi hiện ra sen vàng, đạo âm vang vọng chư thiên vạn giới, ngay cả Thiên Đạo cũng hiển hóa dị tượng tiễn đưa Thiên Đế.
Sau đó, có người đi tới Tiên Đình, phát hiện bên trong Tiên Đình lớn như vậy nhưng không tìm thấy người cũ nào.
Hiện nay ở lại đều là tồn tại mới gia nhập vào Tiên Đình, cùng với một số cường giả cũ bằng lòng trông coi Tiên Đình.
Thiên Đế rốt cục mang theo thân nhân bằng hữu rời đi, siêu thoát Bỉ Ngạn, chân chính bất hủ bất diệt, đạt được cảnh giới khó tin.
Nhưng truyền thừa của hắn vẫn chưa rời đi, và huyền thoại về sự bất khả chiến bại của hắn vẫn đang tiếp tục suy diễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận