Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 129: Về Sau Gặp Ta Cần Đường Vòng, Truy Sát Hoàng Tộc Thái Cổ

“Chúng ta đi!”
Bên phía Hoàng tộc Thái Cổ, thấy Kim Bằng không nói tiếng nào đã hóa thành một đạo kim quang bay đi, còn không lên tiếng chào hỏi.
Thiên Hoàng Nữ cũng biến sắc, nói với đông đảo chí tôn trẻ tuổi của vạn tộc Thái Cổ sau lưng.
Sau đó.
Nàng ta nhìn Cố Trường Sinh một cái, giống như muốn nói lời độc ác gì đó.
Nhưng vẫn từ bỏ, hơi cắn răng.
Sau đó bước vào không trung, bên người xuất hiện một đạo hư ảnh Chân Hoàng, khí huyết ngập trời, mang theo một đám Chí Tôn trẻ tuổi rút đi.
Trong Phi Tiên Lâu, nàng ta cũng thu được cơ duyên có thể xưng nghịch thiên, thậm chí trình độ huyết mạch được đề cao gần một thành rưỡi.
Tám thành rưỡi huyết mạch, so với trước kia mà nói, thực lực cường đại đâu chỉ hơn một chút.
Nhưng Thiên Hoàng Nữ vẫn không dám nhìn thẳng Cố Trường Sinh, lúc rút đi, còn không dám nói một câu khoác lác.
Rất hiển nhiên, Cố Trường Sinh ở trong Phi Tiên Lâu đã lấy được tạo hóa vượt qua tưởng tượng, còn sâu không lường được hơn lúc trước nhiều, thực lực không biết đã đến tình trạng kinh khủng gì.
Lúc trước nàng ta không phải là đối thủ của hắn, hiện tại càng không cần nhiều lời.
Chút tự hiểu này nàng ta vẫn phải biết.
Hơn nữa, cơ duyên trong Phi Tiên Lâu đã được thu hoạch, đồng thời hóa thành tro tàn tiêu tán.
Long Vũ của Đọa Long Lĩnh cũng đã chết.
Nàng ta cũng không cần ở lại cổ thành Vọng Nguyệt nữa.
Nếu tiếp tục ở lại, nàng ta cũng không dám dự liệu sẽ xảy ra chuyện gì.
“Công tử, truyền nhân của Vạn Hoàng Sào rút lui...”
Sở Thanh Huyền nhìn thấy một màn này, trong mắt lóe lên tinh mang, nói với Cố Trường Sinh.
“Ta biết, không sao, bọn họ không đi được bao xa đâu.” Cố Trường Sinh cười, vẻ mặt nhẹ nhõm, cũng không để ý.
Thấy thế, Sở Thanh Huyền liền biết rõ trong lòng công tử sớm có kế sách, đều nắm chắc mọi việc trong tay, ánh mắt nhìn về phía Thiên Hoàng Nữ rời đi không khỏi mang theo một tia đáng thương.
Đắc tội ai không tốt, vậy mà lại đắc tội công tử.
Cho dù hiện tại không sao.
Sau này khi công tử trưởng thành, e rằng Đọa Long Lĩnh sẽ bị công tử quét ngang, biến thành phế tích trong lịch sử.
“Doanh huynh không đi sao? Hay là muốn báo mối thù năm đó?”
Ngược lại, vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh nhạt, khóe miệng hình như có ý cười, nhìn về phía Doanh Nhiếp đang do dự đứng một bên.
Đương nhiên.
Lúc nhìn thấy đầu Thanh Ngưu đứng bên cạnh hắn ta, trong mắt Cố Trường Sinh lóe lên dị sắc, lập tức bất động thanh sắc lắc đầu.
Ban đầu ở thánh mộ Bắc Hoang, đầu Thanh Ngưu ở bên cạnh Doanh Nhiếp kia còn lâu mới được thần dị như thế này.
Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được đầu Thanh Ngưu này rất thần bí, đạo vận do trời sinh, liền thành một khối.
Không có một tia tu vi ba động, nhưng lại có thể lăng không dậm chân mà đi.
Bên trong mắt nó, thỉnh thoảng còn lấp lóe vẻ nhân tính hóa, suy tư và thâm trầm.
Kết hợp với xuất thân lúc trước của Doanh Nhiếp, tử khí kéo dài ba ngàn dặm, cũng lấy Thanh Ngưu làm tọa kỵ.
Hắn không thể không nhớ tới một nhân vật nổi danh lừng lẫy ở kiếp trước.
“Lão tử rời khỏi phía tây Hàm Cốc Quan, tử khí mênh mông cuồn cuộn ba ngàn dặm.”
Mặc dù Đạo giáo không nổi tiếng trong ba ngàn đạo vực.
Nhưng mấy vô thượng đạo thống lớn, Cố Trường Sinh đã nghe qua.
Tiệt Thiên Giáo, Xiển Thiên Giáo, Nhân Thiên Giáo.
Mỗi một đạo thống cũng cực kỳ thần bí, rất ít khi lộ diện tại ba ngàn đạo vực.
Nhưng... Không thể phủ nhận chính là, cho dù thế lực bất hủ cũng không dám coi nhẹ ba vô thượng đạo thống này.
Nghe thấy lời này của Cố Trường Sinh, sắc mặt Doanh Nhiếp hơi trắng, trong đầu không khỏi nghĩ đến trận chiến sỉ nhục ngày đó, sắc mặt trở nên khó coi, sau đó cố gắng kiên cường nói.
“Mối thù ngày đó Cố huynh đoạt bảo, ngày khác Doanh Nhiếp sẽ đòi một lời giải thích.”
Bây giờ thấy thực lực của Cố Trường Sinh đáng sợ, nói thực rõ ràng lời này của Doanh Nhiếp cũng là vớt vát, bây giờ hắn ta còn chưa có thực lực kia.
Trừ phi hắn ta thật sự có thể thu hoạch được cơ duyên nghịch thiên gì đó, thay đổi cục diện này.
Hơn nữa... Đây là một tâm ma của hắn ta!
Nếu không có cách nào chiến thắng, như vậy đời này hắn ta sẽ phải sống dưới âm ảnh của Cố Trường Sinh.
Thanh Ngưu thấy vậy lắc đầu, Doanh Nhiếp đạo tâm lại loạn, không thể giữ vững tỉnh táo trước mặt Cố Trường Sinh.
Hoàn toàn chính xác.
Có một kẻ địch khủng bố như vậy, đổi lại là ai cũng không có khả năng tỉnh táo đối mặt.
Mặc dù Doanh Nhiếp là nhân vật Lão Quân chọn trúng, nhưng đối mặt với Cố Trường Sinh... Nó cũng cảm giác tương lai không có phần thắng.
Cố Trường Sinh nghe vậy, vẻ mặt cũng không có nhiều thay đổi.
Lại nhìn đầu Thanh Ngưu kia thêm vài lần, sau đó mới không nhanh không chậm nói, “Hôm nay còn chuyện khác, trước thả Doanh huynh một ngựa, nhưng sau này nhìn thấy tại hạ, tốt nhất Doanh huynh nên đi đường vòng đi, nếu không...”
Hắn không nói tiếp nữa.
Nhưng tất cả tu sĩ có mắt đều nghe thấy rõ ràng.
Cái này rõ ràng muốn nói “Sau này nhìn thấy ta, ngươi nhất định phải đi đường vòng, như vậy hôm nay ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Đối với các Chí Tôn trẻ tuổi mà nói, lời này tuyệt đối không khác gì giết bọn họ.
Ai sẽ chịu được?
Nghĩ tới đây, rất nhiều người đều hưng phấn, chẳng lẽ lại có thể nhìn thấy một trận chiến kinh thiên nữa?
Bọn họ chưa từng thấy Đạo Tử Doanh gia xuất thủ.
Nhưng lại biết rõ hắn ta từng thua trong tay Thần Tử Cố gia, suýt chút nữa vẫn lạc.
Thân là Đạo Tử Trường Sinh Doanh gia, thực lực của hắn ta tuyệt đối cường đại đến vô biên.
Nhưng... Không biết bây giờ có thể chống đỡ được mấy chiêu trong tay Thần Tử Cố gia?
Không sai.
Là chống đỡ được mấy chiêu, mà không phải đánh bại được.
Hiện nay, dường như trong đầu tất cả tu sĩ ở đây đều có một suy nghĩ này.
Thần Tử Cố gia cường đại... Đã không phải người cùng thế hệ có thể địch!
“Ghê tởm...” Trên mặt Doanh Nhiếp tràn đầy lửa giận, vẻ mặt vô cùng khó xử, nhưng lại không dám nói không.
Hắn ta tin tưởng chỉ cần mình nói một chữ “Không”, tuyệt đối sẽ bị Cố Trường Sinh một quyền đánh nát!
Nửa hồn thân cũng không phải dễ ngưng tụ như vậy, cần tốn đại giới không nhỏ....
So với đại giới này....
“Ta đi!”
Cắn răng, Doanh Nhiếp mang theo vẻ không cam lòng rời đi, tốc độ cực nhanh, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.
Sau đó!
Các loại nghị luận truyền đến.
“Đạo Tử Doanh gia thật sự không dám ứng chiến... Đúng là không thể tin được...”,
“Thần Tử Cố gia vô địch, quá kinh khủng, giống như núi lớn, ép người cùng thế hệ không thở nổi...”
Tận mắt nhìn thấy một màn này.
Vô số tu sĩ rất hưng phấn, kích động, giống như chính mình đã hóa thân thành Cố Trường Sinh, bức lui Đạo Tử Doanh gia.
Sau đó!
Hạo Nhiên Thư Viện và các thế lực còn lại cũng nhao nhao cáo từ với Cố Trường Sinh, vẻ mặt mang theo kính sợ và tôn kính!
Lần thịnh hội ở Phi Tiên Lâu này, cũng nên hạ màn kết thúc.
Nhưng chuyện xảy ra tối nay, chú định sẽ oanh động toàn bộ Tiên Vực, khiến các phương kinh hãi sôi trào!
Đúng lúc này, Cố Trường Sinh nhìn về phía vạn tộc Thái Cổ rời đi, khóe miệng mang theo ý cười nhạt, nói với Cổ Thần Mục, “Đuổi theo!”
Ngay lúc đó.
Thiên Hoàng Nữ và đông đảo chí tôn của vạn tộc Thái Cổ rời khỏi cổ thành Vọng Nguyệt, đang ở trên một chiếc chiến thuyền, đến chỗ truyền tống trận gần nhất.
“Vì sao trong lòng ta lại có chút không yên... Luôn cảm giác sẽ xảy ra chuyện lớn gì đó.” Trong đó một vị Chí Tôn trẻ tuổi mở miệng, hắn ta đến từ tộc Kim Tê, tu vi là Hoàn Nhất cảnh bát chuyển, lực phòng ngự kinh người.
“Ít nói đi, chú ý xung quanh nhiều hơn, ta cảm giác Thần Tử Cố gia sẽ không bỏ qua chúng ta đơn giản như vậy.”
Một vị Chí Tôn trẻ tuổi khác cau mày nói, hắn ta đến từ tộc Man Tượng Thái Cổ, tu vi cũng là Hoàn Nhất cảnh bát chuyển, tâm thần không yên, sinh ra bất an và nguy hiểm.,
Ngày đó trong khu tử tù ở Vạn Đạo Thương Minh, hắn ta đã cảm giác được Thần Tử Cố gia đã nổi lên sát ý băng lãnh với bọn họ.
Nhưng lúc ấy mấy vị Thái Cổ di lão Thiên Thần cảnh hiện thân, hấp dẫn chú ý, cho nên bọn họ có thể bình yên rút đi.
Nhưng hôm nay... Rõ ràng thực lực của Thần Tử Cố gia đã tăng lên rất nhiều!
Cho nên bọn họ rất bất an.
Bóng đêm càng thêm ảm đạm, mây đen bỗng nhiên che đậy ánh trăng.
Thiên Hoàng Nữ ngồi xếp bằng trong chiến thuyền, hư ảnh Chân Hoàng xoay quanh, rõ ràng lúc ở trong Phi Tiên Lâu, tu vi đã tăng lên.
Hoàn Nhất cảnh thất chuyển!
Ban đầu giao thủ với Cố Trường Sinh ở khu tử tù, nàng ta mới là Hoàn Nhất cảnh tứ chuyển, bây giờ đã tăng lên ba tiểu cảnh giới.
Không chỉ như thế, trình độ huyết mạch cũng tăng lên!
Thiên phú của nàng ta vốn mạnh hơn Long Vũ của Đọa Long Lĩnh rất nhiều, nhưng thực lực không bằng hắn ta, thuần túy là do tu vi không cao thâm bằng hắn ta.
Đột nhiên.
Giống như cảm nhận được cái gì, sắc mặt nàng ta biến đổi, “Không tốt..”
Bạn cần đăng nhập để bình luận