Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 369: Cửu U Chi Niệm Quỷ Dị, Khu Vực Hắc Phong, Đế Thi Đang Nằm (2)

Bùn đất dưới chân cũng là màu đen, lưu lại không ít dấu chân, đều nhiễm vết máu, ngũ thải tỏa ra.
Thậm chí có vài vết máu còn đang diễn hóa vô thượng đạo pháp, hà thụy chi khí lấp lánh, hóa thành đại đỉnh, hóa thành bảo chuông, hóa thành thần kiếm, hóa thành trường mâu.....
Rất hiển nhiên, đây là thứ mà các cường giả chí cường lưu lại, không biết bọn họ đã trải qua cái gì, có lẽ là sinh linh bên trong Cửu U táng thổ, có lẽ là một trận đại chiến gian khổ.
Cách đó không xa, thậm chí Cố Trường Sinh còn nhìn thấy một miếng tay áo nhuốm máu, bên trên kiếm khí ngập trời, băng lãnh thấu xương.
Quy tắc kiếm đạo vô thượng lượn lờ, có thể táng diệt tất cả, nhìn nhiều, liền khiến thần hồn người ta nổ tung....
Ngoài ra, còn có rất nhiều bảo giáp và thần binh vỡ vụn khác, hay là sao trời bị kiếm khí chém xuống, vô cùng to lớn, như một khối đại lục, rơi đập trên mặt đất, lượn lờ hắc khí, rất mục nát cổ lão.
Ma sơn màu đen chập trùng, mỗi một tòa đều cao đến không nhìn thấy đỉnh, giống như cái cột thông thiên trong thần thoại, có thể đi dọc theo đó, đến cuối cùng của thiên địa
Lại nửa khắc sau.
Lượng lớn đan dược và thần dược tiêu hao sạch sẽ, thậm chí còn bóp nát mấy khối ngọc phù hộ thân, sắc mặt Cố Trường Sinh đã hơi trắng.
Cuối cùng hắn đã đi qua mảnh gió đen kia.
Giờ phút này, hắn đang đứng tại một mảnh hoang vu, dưới chân có vũng máu mấp mô.
Cho dù chỉ là vũng máu nhỏ.
Cố Trường Sinh cũng có thể cảm giác được trong đó ẩn chứa vô thượng sát cơ.
Nếu không có kiện tiên giáp cổ lão này, hắn đã sớm nổ tung thành một đoàn huyết vụ rồi!
Giờ phút này, cơ thể hắn muốn nổ tung, rất nhói, hỗn độn khí dâng lên cũng khó có thể ngăn trở!
“Cho dù ta chuẩn bị nhiều như vậy, cũng phải hao phí rất nhiều thần tài ngọc phù mới đến nơi đây, là Đại Đế cũng không thể đến được.”
“Nếu tuyến đường có sai lầm, Chân Tiên gặp phải những nơi tuyệt địa kia, cũng phải hóa thành máu đen.”
“Vậy lúc trước làm sao Tiểu Huyên có thể đi vào trong này được?”
“Tám chín phần là trí nhớ kiếp trước đã thức tỉnh rồi.”
Nghĩ tới đây, Cố Trường Sinh khẽ chau mày.
Trên tay hiển hiện một chiếc mệnh đăng, bên trên quang hoa sáng tối chập chờn, chính là thứ lão tổ kiếm phái Hoán Nhan đã để lại trước khi rời đi, có thể tìm ra vị trí của Tô Tiểu Huyên.
Nói như thế nào, hắn đã đi tới nơi đây, một mặt là muốn xác định an nguy của Tô Tiểu Huyên.
Mặt khác là do hắn hiếu kì với Cửu U táng thổ.
Ngay lúc đó.
Tại một nơi bên ngoài khu vực gió đen mười vạn dặm, một đám sinh linh đang hội tụ ở đây, phục sức rất cổ lão, khí tức cường đại, ánh mắt mang theo ngạc nhiên và dò xét.
Trong số bọn họ, có người lớn lên giống như Nhân tộc, có người lại giống dị tộc, đầu mọc sừng, sau lưng mọc cánh, vẻ ngoài khác nhau.
Nhưng chỗ tương đồng duy nhất, chính là khí tức của bọn họ tràn ngập tử khí, giống như vật chết, không có một sinh linh có sinh cơ.
Nhưng hai mắt bọn họ lại vô cùng linh động, không khác gì vật sống.
Đây là một đám sinh linh tràn ngập tử khí.
Giờ phút này, bọn họ đang dùng giọng nói cổ lão giao lưu, “Táng Sinh Địa lại phát sinh bạo động, chẳng lẽ có sinh linh ở bên ngoài muốn xâm nhập đến nơi này, đạt được vĩnh sinh?”
“Cách cuộc bạo động lần trước đã bao lâu rồi? Ba vạn vạn năm trước sao?”
“Đúng vậy, sau khi bạo động đã bình tĩnh lại, sinh mệnh tiêu tán, vĩnh viễn rơi vào hắc ám.”
“Nghe đồn, đối diện với Táng Sinh Địa là Tiên Vực rộng lớn vô ngần, đáng tiếc chúng ta không cách nào sinh hoạt ở nơi đó...”
“Nếu không có bản lĩnh thần thông, sẽ rất khó đi đến Táng Sinh Địa, sẽ trầm luân ở nơi đó.”
Nhưng rất nhanh, trong nháy mắt đám sinh linh thấy rõ bóng người kia, đều ngây dại, không thể tin được.
“Vậy mà thật sự có sinh linh đi tới.”
“Còn là một tên Nhân tộc?”
“Nhưng vì sao khí tức lại yếu như vậy?”
Lúc Cố Trường Sinh rời khỏi khu vực gió đen cũng cảm giác được khí tức quy tắc của thiên địa bên ngoài bình dịu hơn rất nhiều.
Không còn sóng to gió lớn, sát ý ngập trời, tuỳ tiện nghiền nát người khác nữa.
“Đến đây mới xem như đi vào trong Cửu U táng thổ, bên ngoài chỉ là tầng kết giới mà thôi.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói.
Hắn giẫm lên bộ pháp huyền diệu, ở đây, không gian chi đạo vẫn hữu hiệu, tốc độ rất nhanh, trong giây lát hắn đã đi được hơn ngàn dặm.
Đại địa một mảnh màu đen khô kiệt.
Mặc dù không còn nguy cơ trùng trùng.
Nhưng lại nồng đậm tử ý, bao phủ bốn phương tám hướng, khiến Cố Trường Sinh rất không thoải mái.
Không thể nghi ngờ, nơi đây không thích hợp cho tu sĩ Tiên Vực sinh tồn.
Một sinh linh còn sống, chắc chắn sẽ không ưa thích loại địa phương này.
Cố Trường Sinh cũng không nhìn thấy hồ nước núi xanh, cổ mộc che trời.
Phóng tầm mắt nhìn ra, ngoại trừ mấy vũng máu màu đỏ sẫm và miệng núi lửa cuồn cuộn ra, thì không có cảnh tượng khác.
Hửm?
Đúng lúc này.
Cố Trường Sinh bỗng nhiên xúc động, thần niệm tìm kiếm, phát giác có nồng đậm tử khí đang đến gần.
Hắn quay đầu nhìn lại, trong mắt mang theo kinh ngạc, “Sinh linh trong Cửu U táng thổ sao?”
“Sinh linh Nhân tộc từ bên ngoài đến đây sao?”
Một giọng nói truyền đến, dùng tiếng nói thời kì cổ lão của Tiên Vực.
Nhưng từ nhỏ Cố Trường Sinh đã tinh thông cổ kim, đọc rất nhiều điển tịch cổ lão, tự nhiên nghe hiểu ý tứ trong đó.
Ngay lúc này, Cố Trường Sinh lặng lẽ lấy mấy viên Kiếm Hoàn ra, giấu trong tay áo.
Quang huy lấp lóe, trước đó hắn đã cô đọng qua vài lần, dung nhập trảm tiên chi ý, xuất kỳ bất ý, nhưng lại có thần uy to lớn.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sinh linh trong Cửu U táng thổ.
Hắn không thể không cảnh giác.
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Mấy âm thanh xé gió truyền đến.
Mấy sinh linh lúc trước tận mắt nhìn thấy Cố Trường Sinh từ Táng Sinh Địa xâm nhập đến nơi này đã rơi xuống trước mặt hắn, vẻ mặt kinh ngạc dò xét hắn.
“Thật kỳ quái, không có khí tức của Chí Tôn cảnh, sao ngươi có thể xâm nhập đến nơi này?”
Khiến Cố Trường Sinh tương đối ngoài ý muốn chính là, trong đó một vị nữ tử, khuôn mặt nhìn rất trẻ trung mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận