Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 604 - Không dám nhận là công tử, Dị Vực bày cục, minh tu sạn đạo ám độ trần thương

Lần trước lúc gặp mặt, chính mình thậm chí chưa đến Chí Tôn cảnh, nàng là Tiên Vương cảnh.
Lần này gặp mặt, chính mình đã thành tựu vạn cổ đệ nhất Đại Đế cảnh, nàng cũng là Chuẩn Tiên Đế.
Cố Trường Sinh cũng nói không ra rốt cuộc là ai tu vi tinh thâm hơn.
Nhưng theo tin đồn trong Cửu U Táng Thổ, Tô Huyên Vương từng vào sâu trong Táng Thổ, bị tồn tại vô thượng ở trong đó tổn hại nặng.
Có thể đỡ đòn từ Chuẩn Tiên Đế, bị thương nặng mà không chết đủ chứng minh tu vi ban đầu của nàng cách Chuẩn Tiên Đế không xa.
Nói như vậy, nàng có thể đi đến bước này thật ra cũng không phải ngẫu nhiên.
Cố Trường Sinh đứng ở cửa điện, trong lòng thoáng qua các loại ý niệm, nhưng không lên tiếng.
Đại Đế và Chuẩn Tiên Đế, hiện giờ thực lực của hai người chênh lệch đã không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Oong!
Lúc này, Tô Huyên động, thân hình của nàng chớp mắt biến mất khỏi Đế tọa.
Chân trần trắng tuyết, mịn màng không tỳ vết.
Hư không dập dờn sóng gợn, một bước đạp tới, vượt qua không gian vô tận.
Váy dài như đóa sen màu đen bao lấy thân hình yểu điệu thon dài, lạnh lùng như núi băng, rồi lại phong tư tuyệt thế, tóc xanh bay rối.
Nàng xuất hiện ở không trung, trên cao nhìn xuống nhìn Cố Trường Sinh, tuy rằng hai người cách nhau một trượng.
Cố Trường Sinh nhìn nàng, bỗng nhiên mở miệng, có chút đùa cợt:
“Sao vậy? Không lẽ Tô Huyên Chuẩn Tiên Đế muốn giết ta?"
Hắn dường như không lo lắng.
"Hừ... " Tô Huyên lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không tức giận.
Cũng chỉ có Cố Trường Sinh dám nói lời như vậy trước mặt nàng.
Sinh linh khác, dù là Tiên Vương cũng phải nơm nớp lo sợ quỳ xuống đất, không dám thở mạnh.
Tô Huyên biết lần trước Cố Trường Sinh đến Cửu U Táng Thổ tìm nàng từng lạnh lòng.
Vì vậy, nàng lười so đo với hắn.
Từng là tồn tại đỉnh cao Tiên Vương vô thượng, mặc kệ vì lý do gì, sao nàng có thể làm hành động đi theo Cố Trường Sinh còn chưa tới Chí Tôn cảnh, rời khỏi Cửu U Táng Thổ?
Tạm không nói chuyện đó là phi lý.
Hơn nữa nàng có con đường phải đi.
Ấn ký Luân Hồi từ ức vạn kỷ nguyên qua hỗn hợp với nhau, tu hành đến giây phút then chốt.
Sự việc liên quan đến nàng tu ra ánh sáng Chuẩn Tiên Đế.
“Ta đến đây thay mặt Tam Tổ trong tộc.”
Theo sau, Cố Trường Sinh cũng không nói nhảm, ngắn gọn giải thích, lấy ra tín vật của Tam Tổ.
Bên trong có dấu ấn Chuẩn Tiên Đế.
"Thì ra là việc này."
Trông thấy dấu ấn Chuẩn Tiên Đế này, Tô Huyên hơi ngẩn ra, dường như có chút ngoài ý muốn cùng thất vọng, nhưng rất nhanh khôi phục tự nhiên, gật đầu.
Nàng vốn cho rằng Cố Trường Sinh cố ý đến gặp nàng.
Với thiên tư của Cố Trường Sinh, muốn đột phá Đại Đế cảnh chỉ cần mấy chục năm.
Nhưng ngẫm kỹ lại, nếu không có chuyện thì sao Cố Trường Sinh đến gặp nàng?
Trong lòng Tô Huyên sinh ra cảm xúc khó tả.
Rất khó chịu.
Muốn giết người.
Cố Trường Sinh nhìn nàng một cái, không nhanh không chậm nói:
“Không biết Tô Huyên Chuẩn Tiên Đế có chuyện gì muốn thương nghị?"
Tô Huyên thản nhiên nói:
“Công tử gọi ta là Tô Huyên được rồi.”
Giọng điệu đó của Cố Trường Sinh khiến nàng trong lòng rất khó chịu, rất bức bối.
Đúng là nàng muốn tìm ba nghìn Đạo Vực bàn bạc việc quan trọng.
Nhưng sứ giả phái ra ngoài báo lại rằng ba nghìn Đạo Vực không có Chuẩn Tiên Đế ra tay, nói ba nghìn Đạo Vực đã không còn Chuẩn Tiên Đế.
Tô Huyên không tin cách nói này, cho rằng tồn tại Chuẩn Tiên Đế của ba nghìn Đạo Vực không xem trọng việc thương nghị.
Tô Huyên dù gì ở trong Cố gia hơi lâu, đặc biệt là đi theo bên cạnh Cố Trường Sinh, gặp nhiều tộc lão Cố gia, biết thực lực của bọn họ.
Nội tình của Cố gia rất khủng bố, tuyệt đối có Chuẩn Tiên Đế tồn tại.
"Công tử?"
Nghe lời này, Cố Trường Sinh hơi ngẩn ra, nhưng cũng chỉ là cười khẽ:
“Không dám nhận, Tô Huyên Chuẩn Tiên Đế, xin đừng làm Cố mỗ giảm thọ.”
Tô Huyên nhíu chặt chân mày, sâu thẳm nhìn hắn một cái, sau đó bình thản nói:
“Được rồi.”
Trải qua chuyện ngày xưa, nàng biết Cố Trường Sinh ôm thái độ xa cách với nàng.
Tuy cực kỳ khó chịu, nhưng loại chuyện này không thể nói một, hai câu là có thể giải quyết.
Nếu như là những người khác, sớm bị nàng một chưởng đập chết.
Nhưng Cố Trường Sinh rất đặc biệt đối với Tô Huyên, nàng nguyện ý đợi hắn từ từ gỡ bỏ gút mắt.
Sau đó Tô Huyên nói ra việc muốn thương nghị:
"Dị Vực sắp xâm nhập ba nghìn Đạo Vực, Cửu U Táng Thổ sẽ là điểm đột phá của bọn họ.”
Việc này là cổ chi vô thượng ở sâu trong Cửu U Táng Thổ báo cho nàng biết, muốn nàng chuẩn bị sẵn sàng.
Dị Vực và Cửu U Táng Thổ luôn có mối liên hệ.
Có thể nói ở vài khía cạnh, hai vùng đất thật ra cùng nguồn.
Tận cùng Táng Thổ khắc tế đài chín màu cổ xưa, đúc bằng căn nguyên nhiều thi cốt Tiên Vương, dù là Chuẩn Tiên Đế cũng có thể lại đây.
Khi ba nghìn Đạo Vực nghênh đón đại quân Dị Vực thì nơi này sẽ có đại quân Dị Vực xuất hiện, đánh ba nghìn Đạo Vực không kịp ứng đối.
Chuyện này bị cổ chi vô thượng ở sâu trong Cửu U Táng Thổ báo cho Tô Huyên.
Nhưng vị tồn tại vô thượng kia tuyệt đối không ngờ rằng, Tô Huyên không đứng về phía Dị Vực, nàng thậm chí muốn giúp ba nghìn Đạo Vực một tay.
Đáng tiếc, ba nghìn Đạo Vực không xem trọng chuyện này, trừ Cố gia ra, Chuẩn Tiên Đế của thế lực khác đều chẳng để ý.
“Nếu đúng là vậy thì đến lúc đó ba nghìn Đạo Vực sẽ bị hủy diệt, không ai ngờ rằng Cửu U Táng Thổ là cục do Dị Vực thiết lập...”
Cố Trường Sinh nghe xong im lặng.
Hắn không hoài nghi chuyện này là thật hay giả.
Tô Huyên thân là Chuẩn Tiên Đế, không thể nào dùng chuyện này lừa hắn.
“Nếu có Chuẩn Tiên Đế khác đến đây thì có thể phá cục."
Tô Huyên bình thản nói, cực kỳ bất mãn với thế lực đạo thống ba nghìn Đạo Vực không mảy may đoái hoài đến mình.
Nhiều tu sĩ đều cho rằng đây là cái bẫy do nàng đặt ra, không có ý tốt, vì chôn sống tồn tại cổ xưa của ba nghìn Đạo Vực.
Kết quả chỉ có Cố Trường Sinh một mình tiến đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận