Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 364: Tô Tiểu Huyên Bị Nhốt Tại Cấm Khu Sinh Mệnh, Muốn Động Thân, Cửu U Táng Thổ (2)

Dứt lời.
Tiên vụ phun trào, một cái ghế đá bỗng ngưng tụ thành, hóa thành thực chất, rơi xuống sau lưng Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh cũng không nói nhiều, trực tiếp ngồi xuống.
Nhưng không đợi hắn mở miệng.
Cố Tứ gia liền cười nói, “Chúng ta đã biết mục đích lần này ngươi đến đây, nhưng Cửu U táng thổ dính đến nhân quả cường đại mà đến chúng ta cũng không thể nhúng tay quấy nhiễu...”
“Nếu ngươi đến đó, một khi xảy ra bất trắc, chính là ngoài tầm tay Cố gia chúng ta, ngươi phải cân nhắc rõ ràng?”
Nói đến phần sau, nụ cười trên mặt ông ấy biến mất, tập trung nhìn Cố Trường Sinh.
Ý của những lời này là, nếu Cố Trường Sinh đến đó, bọn họ cũng không thể cam đoan an toàn của hắn.
Nhưng vẻ mặt Cố Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh, sớm dự liệu được những thứ này, gật đầu nói, “Trường Sinh đã cân nhắc kĩ.”
“Nhưng có một vài vấn đề, mong lão tổ giải hoặc, rốt cuộc Cửu U táng thổ có chỗ nào thần dị?”
Điểm này mới là vấn đến Cố Trường Sinh quan tâm.
Tại ba ngàn đạo vực, lời đồn về Cửu U táng thổ vô cùng đáng sợ, chính là nơi chôn vùi sinh mệnh.
Khác biệt với mười vạn cấm khu tự lập bên ngoài vạn trượng hồng trần.
Cái danh cấm khu Cửu U táng thổ được lưu truyền từ thời tuyên cổ, do vô số sinh mệnh tạo thành, trong đó phủ lên không biết bao nhiêu thi hài của Đại Đế, Chân Tiên, thậm chí là Tiên Vương.
Có tu sĩ nói nơi đó là nơi rất hắc ám tại ba ngàn đạo vực, ngay cả ánh sáng cũng không thể thẩm thấu vào đó, chỉ có thể rơi xuống một tầng rất nhạt bên ngoài.
Cũng có người nói đó là nơi của vong hồn, là khởi nguyên của Tiên Vực, đồng thời cũng là điểm cuối cùng của Tiên Vực.
Lại có người nói, nơi đó là Quy Khư Chi Địa, Hoàng Tuyền sở quy, chúng sinh luân hồi.
Cố Tứ gia biết rõ, sớm muộn gì chuyện này cũng không thể gạt được Cố Trường Sinh.
Sau đó, ông ấy mở miệng nói.
“Hiện tại ta không thể nói những thứ khác cho ngươi biết được.”
“Tiên Vực vô cùng vô tận, ba ngàn đạo vực chỉ là khu vực đã biết mà thôi. Không ai nói rõ được Tiên Vực còn ẩn tàng cái gì, nhưng bây giờ điều duy nhất ta có thể nói với ngươi chính là.”
“Nếu có Đế, sẽ chỉ ở ba địa phương kia.”
“Về phần những khu vực thần bí khác ở Tiên Vực, có lẽ sẽ có, nhưng ta cũng không xác định.”
Đế trong miệng ông ấy đương nhiên không phải Đại Đế, mà là Tiên Đế.
Từ xưa đến nay, Tiên Vực trải qua vô số kỷ nguyên, nhưng số lượng Tiên Đế lưu danh lại, chỉ đếm được trên một bàn tay.
Nghe vậy, dáng vẻ Cố Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Tiên Đế và Tiên Vương, chênh lệch trong đó, dùng Đại Đế và người thường để so sánh cũng không đủ.
Sau đó, Hôi lão thấy Cố Trường Sinh rơi vào trầm tư, không khỏi cười nói, “Công tử, ngươi đừng nghe Tứ gia nói ra mấy lời dọa người như vậy.”
“Nếu không phải lo lắng nhân quả, sợ liên lụy đến ý chí của Tiên Vực và những tồn tại còn lại, Cửu U táng thổ thì như thế nào, Cố gia ta không sợ chút nào.”
“Ngươi cứ việc đến đó, cho một vạn lá gan, nếu Cửu U táng thổ dám động tới một cọng lông tóc của ngươi, cho dù phải liều mạng bị vạn vạn nhân quả gia thân, chúng ta cũng sẽ bình nó.”
Hôi lão vẫn đơn giản bá đạo như trước, đến Cửu U táng thổ cũng muốn bình.
Nghe vậy, Cố Trường Sinh yên lặng.
Ngược lại Cố Tứ gia lắc đầu cười nói, “Không thể khinh thường Cửu U táng thổ được, dù sao cũng liên lụy đến vận chuyện bản nguyên của Tiên Vực, nếu như xuất hiện chuyện ngoài ý muốn...”,
Nói đến đây, ông ấy không tiếp tục nói nữa.
Nhưng Cố Trường Sinh cũng đoán được ý tứ của lão tổ.
Cửu U táng thổ liên lụy đến bản nguyên của Tiên Vực.
Có lẽ thật sự là nơi luân hồi?
Cửu U táng thổ không thuộc về bất cứ nơi nào trong ba ngàn đạo vực.
Nhưng toàn bộ sinh linh và tu sĩ tại ba ngàn đạo vực đều biết đến cái tên Cửu U táng thổ, nhắc đến sẽ hãi nhiên thất sắc.
Bởi vì Cửu U táng thổ quá kinh khủng, ẩn chứa đại nguy cơ khó nói lên lời.
Đại Đế đẫm máu, Chân Tiên dừng bước, Tiên Vương biến sắc.
Vô số cường giả chí cường chết trên đường, còn không thể bước vào trong đó nửa bước.
Đất đai đen nhánh, không có bất kì thảm thực vật nào, không thể nhìn thấy phần cuối, không nhìn thấy bất cứ sinh mệnh nào.
Chỉ có các loại thi hài chồng chất, huyết dịch nhuộm đất đai thành màu đen.
Sương mù mịt mờ, bao phủ vô tận cương vực, đến thiên địa cũng là màu đen, không nhìn thấy giới hạn.
Trong đó xen lẫn hỗn độn gió, không ngừng xông đến.
Thậm chí còn ẩn chứa mảnh vỡ pháp tắc, thổi phá hư không, khắp nơi đều là hư không vỡ tan.
Từ xa nhìn lại, giống như một mảnh ma thổ cuồn cuộn.
Nghe nói bên trong Cửu U táng thổ ẩn tàng bí mật vĩnh sinh bất hủ.
Vô số tu sĩ như thiêu thân lao đầu vào lửa và xông vào trong đó, muốn tìm kiếm thần bí, thu hoạch vĩnh sinh.
Nhưng mà.
Vô số kỷ nguyên, ngoại trừ thành tựu hung danh kinh khủng của Cửu U táng thổ ra, căn bản không nghe nói có tồn tại nào lại bình yên từ trong đó đi ra.
Cho dù như thế.
Tại ngoài rìa khu vực Cửu U táng thổ ngoài vạn dặm, vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều tu sĩ lui tới.
Quần áo bọn họ rách rưới, sắc mặt biến thành màu đen, ánh mắt hung ác và tham lam, như một đám Man Thú cuồng bạo.
Giờ phút này, đang chờ gió đen trong Cửu U táng thổ thổi đến, trong đó còn cuốn theo túi trữ vật, mảnh vỡ thần đan, linh đan thánh.
Tu sĩ có thể xâm nhập vào Cửu U táng thổ, tu vi sẽ không yếu, đương nhiên vật mà bọn họ mang theo cũng không đơn giản.
Từng có Chân Tiên thiên nhân ngũ suy, khí huyết suy bại muốn đi vào trong đó, thu hoạch vĩnh sinh.
Nhưng chưa đi được bao xa, đã bị khí tức trong Cửu U táng thổ phóng ra ăn mòn, thân thể rạn nứt, Nguyên Thần tán loạn, rất nhanh đã chết trong đó.
Nhưng những thứ vị Chân Tiên kia lưu lại, lại bị một đám gió đen trong Cửu U táng thổ cuốn ra, khiến các tu sĩ gần đó nhận được món hời, rung động đương thời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận