Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 433: Và Cảnh Giao Thủ, Thân Tử Tử Của Chuẩn Tiên Đế Cường Hoành Kinh Khủng

Oanh!
Khi rất nhiều tu sĩ ở đây lo lắng bất an, trên bậc thang đá xanh cuối cùng, bỗng nhiên có thanh thế kinh khủng truyền đến, sau đó là thần quang rung trời, giống như muốn đánh xuyên thiên địa.
Sương mù dày đặc bị đánh tan, tràn ngập thần quang ngũ sắc, đồng thời có giọng nói tức giận truyền đến, “Cố Trường Sinh, ngươi có ý gì?”
Đây là lời nói của Côn Bằng Tử, không còn bình thản giống như trước, lúc này đã tràn ngập lửa giận và chấn kinh.
Trong nháy mắt tiếng vang kia đã hấp dẫn tất cả tu sĩ nơi đây.
Cho dù là tu sĩ của Càn Nguyên đại thế giới, hay là đám tu sĩ đến từ Tiên Vực, giờ phút này cũng không khỏi dừng bước chân, hãi nhiên ngẩng đầu, nhìn sang.
Mặc dù tốc độ của Côn Bằng Tử rất nhanh, đồng thời đi lên bậc thang trước, nhưng vẫn bị Cố Trường Sinh đuổi theo.
Không thể nghi ngờ.
Nơi đó đã phát sinh một trận đại chiến kinh thế.
Cảnh tượng nơi đó quá kinh khủng, khiến bọn họ kinh dị.
Cuối bậc thang, sương mù dày đặc bị chấn khai, hiển lộ cảnh tượng trong đó.
Giống như đi đến lúc khai thiên!
Một thân ảnh áo trắng thon dài mông lung không nhanh không chậm cất bước đi lên bậc thang có áp lực đủ để đè nát tất cả mọi người kia.
Hắn quá cường đại, trên người có vô tận tiên huy và hỗn độn khí, giống như một vị Tiên Đế trẻ tuổi đứng sừng sững giữa không trung, để cho người ta không nhịn được muốn quỳ xuống dập đầu.
Hỗn độn khí bao phủ, người bình thường căn bản không nhìn rõ chân thân của hắn, giống như bị phù văn sáng chói bao bọc, kinh khủng mà cường đại.
Một đôi mắt bình tĩnh diễn hóa vũ trụ, tiên khí tràn ngập, giống như ẩn chứa vô tận thâm thúy, còn tràn ngập khí tức kinh khủng.
Hắn đánh ra một chưởng về phía trước, giống như càn khôn bao trùm thiên địa, ẩn chứa cự lực kinh khủng không cách nào nói rõ được, khiến thân ảnh phía trước được phù văn Côn Bằng bao phủ ho ra máu bay ngược ra ngoài không biết đã đứt gãy bao nhiêu đoạn xương cốt, tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.
Một màn này, khiến tất cả tu sĩ vô cùng hãi nhiên.
Côn Bằng Tử, chính là chân tử của Côn Bằng đấy.
Thậm chí rất nơi đây có thể là đạo trường của Côn Bằng.
Lại nói, Côn Bằng Tử chính là dòng dõi của một vị Chuẩn Tiên Đế.
Trình độ thiên tư và huyết mạch của hắn ta, có một không hai trong vô số thiên kiêu và yêu nghiệt, có thể nói là không người có thể so.
Vừa ra đời đã chú định kinh khủng vô biên, nghiền ép cùng thế hệ, hoàn toàn xứng đáng với tư chất vạn cổ.
Kết quả, bây giờ, tại Thánh Nhân cảnh, lại không phải đối thủ của Cố Trường Sinh, một kích đã bị đánh đến mức bay ngược ra ngoài.
Tất cả tu sĩ có chút ngẩn người.
Quá cường đại!
Cố Trường Sinh đúng là cường đại đến không hợp thói thường.
Đến thân tử tự của Chuẩn Tiên Đế cũng không phải đối thủ của hắn.
“Thân là dòng dõi của Chuẩn Tiên Đế, quả nhiên Côn Bằng Tử vô cùng cường đại, thực lực ngập trời, cùng cảnh giới, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, tại Thánh Nhân cảnh đón đỡ một chưởng của Thần Tử Cố gia mà không chết.”
“Dị biến nơi này rất có thể liên quan đến Côn Bằng Tử, đoán chừng Thần Tử Cố gia cũng phát hiện việc này, mới có thể đột nhiên xuất thủ.”
“Nhưng cũng cho thấy Côn Bằng Tử cường đại và đáng sợ.”
Rất nhiều truyền nhân bất hủ tại Tiên Vực lộ ra vẻ mặt kiêng kị và thận trọng.
Nhưng thời khắc này, suy nghĩ của mọi người khác biệt, bọn họ khiếp sợ Côn Bằng Tử cường hoành kinh khủng.
Đón đỡ một chưởng của Cố Trường Sinh lại chỉ ho ra máu bay ngược ra ngoài, cũng không bị đánh nổ. Đối bọn họ mà nói, đây đã là chuyện không thể tưởng tượng được, cũng không thể tin được.
Côn Bằng Tử cường hoành, vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.
“Cố Trường Sinh, ngươi có ý gì? Ta và ngươi không oán không cừu, vì sao lại đánh lén tại ta.”
Côn Bằng Tử tức giận hỏi, sắc mặt vô cùng khó coi, rơi vào nơi xa, trên người đều là máu, gãy rất nhiều xương cốt, máu me đầm đìa.
Từng đạo phù văn sáng lên, bao trùm hắn ta, thương thế đang khôi phục, đồng thời có vết máu từ khóe miệng chảy xuống.
Vừa rồi, nếu không phải hắn ta dùng Côn Bằng bí pháp chống cự, tuyệt đối sẽ bị Cố Trường Sinh làm trọng thương, thậm chí nổ tung.
Cho dù nơi đây có trận vực áp chế, nhục thân của Cố Trường Sinh vẫn kinh khủng đến mức khiến hắn ta rung động.
Đồng thời hắn ta cũng kinh hãi không thôi, rất kiêng kị.
Thân là huyết mạch của Chuẩn Tiên Đế, trừ phi Tiên Đế chi tử hiện thế, bằng không không ai có thể ngăn chặn huyết mạch của hắn ta.
Kết quả Cố Trường Sinh vẫn cường thế rối tinh rối mù, sức chiến đấu như thế khiến hắn ta tê cả da đầu.
Nhất là Hỗn Độn Thể đặc thù, Vạn Pháp Bất Xâm, vạn thuật không dính, rất nhiều thần thông không có tác dụng với Cố Trường Sinh, không đả thương được hắn.
“Không oán không thù, vậy vì sao ngươi lại tính toán chúng ta?” Cố Trường Sinh hời hợt nói, động thủ trên bậc thang đá xanh, thừa nhận áp lực vô cùng kinh khủng, cho dù là truyền nhân bất hủ, cũng có không ít người không động đậy nổi, đừng nói đến động thủ, trong nháy mắt sẽ bị khí thế nơi đây giáng lâm chấn vỡ thân thể, hình thần câu diệt.
“Ta tính toán các ngươi? Ngươi nói chuyện phải có chứng cứ.” Sắc mặt Côn Bằng Tử trầm xuống nói.
Trên các bậc thang đá xanh khác, tùy tùng của hắn ta, Cấn Cổ, đã bị đám người Đạo Cực Tiểu Thánh Quân vây công, quang hoa tràn ngập, thần uy kinh khủng, trong nháy mắt nửa người nổ tung, sau đó bị tóm, không hề có sức chống cự nào.
Một màn như thế, khiến sắc mặt Côn Bằng Tử lần nữa trầm xuống.
“Ta không cần chứng cứ.” Cố Trường Sinh khẽ cười nói, “Bọn họ không giết được ngươi, ta giết ngươi.”
Hắn hời hợt nói, nhưng lại khiến hô hấp của Côn Bằng Tử cứng lại, sắc mặt xanh xám tới cực điểm.
Thân là dòng dõi của Chuẩn Tiên Đế, cho tới bây giờ không ai dám khinh thị hắn ta như vậy.
Cho dù đám tồn tại rất cổ lão, cũng không dám như thế.
“Xem ra ngươi khăng khăng muốn đối nghịch với ta?” Giọng nói của Côn Bằng Tử vô cùng băng lãnh, tràn ngập sát ý.
Cố Trường Sinh lắc đầu, vẻ mặt vẫn bình thản, “Là ngươi muốn đối nghịch với ta.”
“Giết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận