Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 699 - Tiên Vương như sâu kiến, lúc tàn sát con dân Tiên Vực, chưa từng nghĩ tới ngày hôm nay

Cách Tinh Không xa xăm, bọn họ nhìn thấy tận mắt cảnh tượng này, toàn thân phát lạnh, cảm giác có chuyện lớn đã xảy ra.
Tám mươi vạn năm cho tới nay, mảnh Tiên Vực đổ nát này hiện giờ đã trở thành khu vực săn bắn của bọn họ, lãnh thổ của các tộc và các đạo thống một lần nữa phân chia, trở thành cương vực của bọn họ.
Nhưng hôm nay, lại có tồn tại vô thượng hiện thân, công phá cửa lớn Dị Vực.
Chuyện này khiến bọn họ sợ hãi, hoảng loạn.
Tồn tại vô thượng, đó là sinh linh cùng cấp bậc với Đế Tộc Chi Tổ.
Dù là Tiên Vương thì đối với hắn cũng chỉ là một con kiến, tùy ý dùng một ý niệm trong đầu là có thể tiêu diệt được.
Trận chiến năm đó, quyết định kết quả cuối cùng đều là tồn tại vô thượng.
Ầm!
Trong Tinh Không Dị Vực, từng bóng dáng khủng bố đứng lơ lửng, chảy xuôi ánh sáng Tiên Vương, nhưng có hơi thở hắc ám quấn quanh.
Bọn họ như ma ảnh trước vạn cổ, đến từ các mảnh vũ trụ ở Dị Vực, đi đến trước cửa, muốn nhìn xem là ai dám công phá cửa lớn Dị Vực.
Tám mươi vạn năm trước, một vị nữ Chuẩn Tiên Đế xông tới, trực tiếp xé rách mảng lớn vũ trụ chỗ ở Dị Vực, giết rất nhiều người.
Lúc đó cửa lớn Dị Vực đã bị nàng phá vỡ.
Việc này đã trở thành nỗi sỉ nhục của Dị Vực.
Nhưng không ngờ tới hiện giờ, cửa lớn Dị Vực lại bị đánh vỡ lần nữa, từ hơi thở thì giống như là một vị Chuẩn Tiên Đế.
"Đi mời Đế Tộc Chi Tổ!"
Đám Tiên Vương Dị Vực này bị sương mù màu đen bao phủ, truyền âm nói, vẻ mặt vô cùng thờ ơ.
Bọn họ tự biết mình không phải là đối thủ của tồn tại cấp bậc Chuẩn Tiên Đế.
Đương nhiên, bọn họ cũng muốn nhìn rõ bóng dáng đó là ai, đến tột cùng có hình dạng như thế nào, dù sao sinh linh đi đến một bước này, không thể không có tiếng tăm gì.
Nhưng tu vi hiện giờ của Cố Trường Sinh sâu không lường được, trừ phi Chuẩn Tiên Đế chân chính hiện thân, nếu không thì ai có thể tận mắt thấy rõ chân thân của hắn?
Xung quanh hắn, hơi thở vô thượng vờn quanh, Hỗn Độn Khí dâng trào, tựa như Đế tuyên cổ trường tồn, thờ ơ mà sâu thẳm, nhìn xuống rất nhiều Tiên Vương Dị Vực ở trước mắt.
"Tiền bối là vị vô thượng nào, vì sao công phá cửa lớn của giới ta?"
Lúc này, một vị Tiên Vương Dị Vực mở miệng, khí huyết dao động như đại dương mênh mông, đứng sừng sững trong Tinh Không, tựa như ma thần thời Thái Cổ.
Tu vi vô cùng cường đại, là cấp bậc tuyệt đỉnh.
Trong lòng hắn có nắm chắc, dù sao cũng đang ở cương vực chỗ Dị Vực, Đế Tộc Chi Tổ rất nhanh sẽ chạy tới, cho nên muốn hỏi đối phương để dò xét một ít tin tức.
Nhưng, vẻ mặt của Cố Trường Sinh vẫn hờ hững, không nói lời nào.
Chẳng qua hắn vỗ ra một chưởng, bàn tay to dâng trào Hỗn Độn Khí, vắt ngang vòm trời, che khuất nguyên mảnh vũ trụ, cả thế giới đều bị bàn tay to của hắn bao trùm.
Đại đạo vù vù, chư thiên vạn vực cùng ngân vang.
Rất nhiều quy tắc trật tự Dị Vực càng phát sinh âm thanh khủng bố như đao, bị nghiền nát dễ dàng, sau đó vỡ nát rơi xuống.
Phụt một tiếng!
Vị Tiên Vương Dị Vực vừa lên tiếng này vô cùng hoảng sợ, muốn xé rách vũ trụ trốn đi.
Nhưng ngay cả cơ hội chống cự cũng không thể, một chưởng chụp xuống, trực tiếp bị đập chết, huyết vụ tràn ngập, thân tử đạo tiêu.
Cả mảnh vũ trụ đều đang gầm thét!
Đường đường là một vị Tiên Vương, nhìn xuống vạn cổ, bất hủ trường tồn, cứ như vậy bị đập chết.
Cảnh tượng này khiến rất nhiều sinh linh Dị Vực kinh hoàng.
Nhưng mà cũng khiến cho rất nhiều tu sĩ bên Tiên Vực phấn chấn, nhiệt huyết sôi trào.
Tám mươi vạn năm tới nay, vô tận sỉ nhục, bị Dị Vực hành hạ, chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy.
Giết chết Tiên Vương Dị Vực tựa như giết chết một con kiến tầm thường!
Vị vô thượng thần bí này quá cường đại, quá thô bạo!
Cố Trường Sinh không nói lời nào, đứng lơ lửng ở nơi đó, nguy nga như khai thiên thần chi, nhìn xuống vũ trụ, một chưởng đập chết Tiên Vương như đập chết một con ruồi tầm thường.
"Đây hoàn toàn là kẻ điên..."
"Hắn căn bản không cố kỵ gì, cứ như vậy mà ra tay, hoàn toàn không sợ Đế Tộc Chi Tổ đang đến..."
Cảnh tượng này khiến những Tiên Vương khác toàn thân phát lạnh, lạnh từ đầu đến chân, quả thực không thể tin được đây là sự thật.
Đây là trên địa bàn của Dị Vực!
Nhưng đối phương không quan tâm, muốn giết cứ giết, điều này khiến bọn họ không dám nói thêm nữa.
Dù sao ở trong mắt đối phương, bọn họ không phải là con kiến sao?
"Lúc tám mươi vạn năm tàn sát con dân Tiên Vực ta, chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay?"
Lúc này, Cố Trường Sinh rốt cuộc mở miệng, trong con ngươi sâu thẳm, vũ trụ sụp xuống, đại đạo tan vỡ, có rất nhiều cảnh tượng khủng bố hiện lên.
Trong đó hiện rõ vẻ lạnh nhạt như nhìn xuống con kiến hôi, âm thanh to lớn truyền khắp từng mảnh vũ trụ trước mắt.
Hắn lần nữa ra tay, chậm rãi vỗ xuống, bàn tay to che trời dâng trào Hỗn Độn Khí đập xuống, không gian sụp đổ, bao trùm tất cả.
Vùng vũ trụ trước mắt này liền trực tiếp nổ tung, hàng ức vạn ngôi sao trong khoảnh khắc trở thành bột mịn.
Loại dao động năng lượng này quá kinh khủng, diệt thế cũng không dọa người như vậy.
"Không!"
Vị Tiên Vương Dị Vực sừng sững trong đó, năm tháng tu đạo dài dằng dặc, sớm đã dấn thân vào hắc ám, thực lực bản thân khủng bố dọa người.
Lúc này hắn tuyệt vọng mà hoảng sợ, vẫn như trước khó thoát khỏi cái chết, bao gồm nguyên thần ở bên trong cũng phụt một tiếng, bị đánh thành huyết vụ, hình thần đều diệt.
Dưới một chưởng này, không có gì có thể tồn tại nổi.
Vũ trụ bốn phương một mảnh tĩnh lặng, Tiên Vương chạy tới từ vũ trụ các nơi Dị Vực càng thần hồn rét run.
Một vị Chuẩn Tiên Đế cố ý muốn giết bọn họ, ai có thể ngăn trở?
Chỉ có người cùng cấp mới có năng lực như vậy, mới có thể chống lại.
"Chưa từng nghĩ tới ngày hôm nay?" Cố Trường Sinh mở miệng lần nữa, âm thanh rất lạnh nhạt, rung chuyển chư thiên Dị Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận