Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 321: Động Đất, Theo Ta Đánh Tới, Trấn Thiên Thần Tông Hoảng Sợ

Một đạo lực lượng nhu hòa truyền đi, chấn vỡ cây trường thương kia, hóa thành bột mịn biến mất.
Đồng thời, đạo khí huyết ẩn chứa lực sinh mệnh này đã xâm nhập vào, phục hồi thương thế cho hắn ta.
Trước đó Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân bị giam cầm, linh hải bị phong, lại bị một cây trường thương đâm xuyên qua thân thể, còn bị kéo trên đường một đoạn rất xa.
Đối với hắn ta mà nói, đây là khuất nhục cực lớn!
Không chỉ là khuất nhục trên tinh thần, còn là khuất nhục trên cơ thể!
“Đa tạ công tử, Thanh Huyền không sao!” Thân thể Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân phát run, giọng nói cũng run rẩy, vô cùng kích động, đồng thời cũng tràn ngập khoái ý.
Bởi vì tất cả đám người của Trấn Thiên Thần Tông đến đây, đều bị táng diệt!
Cố Trường Sinh có thể tự mình đến đây, đã khiến hắn ta vô cùng cảm động!
Đừng nói đến những chuyện Cố Trường Sinh đã làm ra.
“Đúng là tiện nghi cho tên gia hỏa của Trấn Thiên Thần Tông kia.” Cố Trường Sinh khẽ lắc đầu.
“Ta đến muộn rồi... Nhận được tin tức liền chạy đến, trước đó ta đang bế quan.”
Cố Trường Sinh nhìn trụ sở của Thanh Huyền đạo trường trong cổ thành này cách đó không xa, ánh mắt mang theo một tia tiếc nuối.
“Công tử... Ngài không cần như thế.”
Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân nghe vậy run sợ, nghĩ đến đám sư huynh sư đệ đồng môn và các vị trưởng lão của mình đã bị giết chết ở đây, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên.
Trước đó hắn ta phải nhận khuất nhục và đau đớn đớn đao, trên mặt cũng không đổi sắc..
Giờ phút này lại không nhịn được muốn rơi lệ.
Cố Trường Sinh vỗ bả vai hắn ta, nhìn về phía tinh vực cách đó không xa, nói khẽ, “Như vậy, cùng ta giết trở về đi.”
“Vâng.”
“Công tử!”
Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân lớn tiếng nói, toàn thân sôi trào, nhiệt huyết tràn ra, khuôn mặt đỏ lên, nắm chặt bàn tay.
Cổ thành Thanh Lục chỉ là một trong những phạm vi thế lực của Thanh Huyền đạo trường mà thôi.
Bở vì trong tòa cổ thành này có một mảnh dược điền vô cùng trân quý, mới bị truyền nhân của Trấn Thiên Thần Tông để mắt tới.
Hiện tại, Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân càng lo lắng với tình huống trong tông môn, lòng như lửa đốt.
Nhất là hắn ta hiểu rõ chiến lực đỉnh phong trong tông môn nhà mình.
Lần này, tuyệt đối dữ nhiều lành ít!
“Công tử, xin ngài đợi ta một lát!” Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân nói.
Cố Trường Sinh gật đầu.
Sau đó.
Thân ảnh của Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân như một cơn lốc, tìm tòi trong đống thi thể đã hóa thành tro tàn kia, có một bộ phận pháp khí chứa đồ không bị phá hủy.
Thanh Huyền đạo trường có không ít đồ ở nơi đây, cũng bị thu nhập vào trong đó.
Bao gồm mảnh dược điền quý hiếm và Tiên Thiên linh tuyền kia.
Tự nhiên hắn ta muốn mang đi.
“Xong rồi, công tử.”
Cố Trường Sinh gật đầu.
Ầm ầm!
Sau đó, hắn mang theo Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân, bước vào không trung, đi vào trong chiến thuyền phá vực.
Lá cờ xưa cũ chập chờn, chống ra tất cả!
Chiến thuyền phá vực hào hùng như một phương đại lục cổ lão, phát ra vô tận âm ảnh, oanh mở hư không, khoác hỗn độn khí, đánh vỡ hư không phía trước, nghiền ép thiên khung.
Phía trước!
Chính là, Thanh Huyền cổ tinh!
“Xem ra, tiếp theo sẽ càng không bình tĩnh!”
“Nếu Trường Sinh Cố gia nhúng tay vào, nói không chừng sẽ thực sự phát sinh Trường Sinh chiến, theo ta biết, đã có rất nhiều thế lực bất hủ đến đó rồi.”
“Thanh Huyền cổ tinh, đó chính là khu vực lúc Thanh Huyền Đạo Chủ thành đạo che chở, tại ba ngàn đạo vực cũng là một sinh mệnh cổ tinh cực kì nổi danh, thích hợp tu hành!”
“Nhưng nơi đó, hiện tại đoán chừng đã biến thành huyết hải, trở thành địa ngục trần gian rồi.”
Tất cả tu sĩ run sợ.
Sau đó, tin tức xảy ra ở nơi này đã nhanh chóng lan tràn đến các nơi, như mọc thêm cánh truyền đến tai các phương đạo vực, tất cả đạo thống thế lực lớn.
Không thể nghi ngờ.
Chuyện này lần nữa đã dẫn phát oanh động to lớn.
Bên trong Trấn Thiên Thần Tông, một vị nam tử trung niên có khí tức vô cùng cường đại rống to, toàn thân sáng lên, từng sợi tóc dựng đứng, lên cơn giận dữ, đôi mắt đỏ lên.
Sau lưng ông ta, khí hải cuồn cuộn dâng lên, kinh khủng doạ người!
“Con ta!”
Các trưởng lão bên cạnh đều trầm mặc, biết rõ tin tức Chung Thiên đã chết và chuyện xảy ra tại cổ thành Thanh Lục.
Cố Trường Sinh chiện ra cường đại, khiến bọn họ sợ hãi không thôi, bây giờ còn vì một tên hậu bối mà sinh ra lo lắng hoảng sợ.
“Việc này, hai bên đều không chiếm lý. Nhưng Thần Tử Cố gia lại vì một tên tùy tùng, hạ sát thủ với truyền nhân của chúng ta, còn chém chết một vị Chí Tôn của chúng ta.”
“Việc này, có thể nhịn sao?”
“Không cam tâm, chẳng lẽ tìm Trường Sinh Cố gia báo thù sao?” Có người đặt câu hỏi, là một vị trưởng lão có bối phận rất cao, tu vi sâu không lường được, giọng nói uy nghiêm.
“Trong tông môn chúng ta, hiện nay có mấy vị thành đạo đã xuất thế?” Một người khác mở miệng, lắc đầu.
“Có hai vị.”
“Còn có ba vị thành đạo đang ngủ say nữa!”
“Vậy đã biết chúng ta nên làm gì chưa?” Trưởng lão vừa rồi mở miệng hỏi lại lạnh lùng nói.
“Nhưng như vậy, chẳng phải mang nghĩa chúng ta sợ Cố gia sao?” Có người bất mãn, phản bác.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Một vị trưởng lão cười lạnh nói.
“Lúc ấy là ai nói Thanh Huyền đạo trường dễ khi dễ, đỏ mắt với tài nguyên của nó. Hiện tại Thần Tử Cố gia ra mặt, ta không tin Cố gia sẽ bỏ mặc hắn.”
Bên trong đại điện, tất cả mọi người đều trầm mặc, nghĩ đến mười ba Đế của Cố gia bên bờ sông Thiên Thủy.
“Việc này, Chung Thiên phải nhận hậu quả, không liên quan đến chúng ta.”
“Đến lúc đó, nếu Cố gia trách tội, cũng có câu trả lời chắc chắn.”
“Vùng nước đục của Thanh Huyền đạo trường, chúng ta không cần đi lội nữa.”
“Một mạch của Chung Thiên kia, các ngươi nhìn mà xử trí đi.”
Những giọng nói này rất lạnh lùng, không muốn bởi vì việc này mà đắc tội Trường Sinh Cố gia, cũng không đáng giá.
Nếu Chung Thiên còn sống, có lẽ bọn họ sẽ cân nhắc khả năng khác.
Nhưng hiện tại Chung Thiên đã chết.
Thế gian này, không đáng giá tiền nhất chính là thiên tài đã chết rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận