Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 309: Đại Đạo Chi Hoa, Vô Thượng Tạo Hóa, Thánh Nhân Kiếp Kinh Khủng

Lão tổ Cố gia một thân áo xám, chắp tay nhìn lại, khóe miệng mang theo ý cười, không nhịn được thán phục nói.
Lúc này trong lòng ông ấy khó mà bình tĩnh được.
Hôi lão cũng gật đầu, ánh mắt cũng mang theo sợ hãi thán phục.
Ngay cả ông ấy cũng sợ hãi thán phục, có thể thấy được hành động lần này của Cố Trường Sinh đã khiến bọn họ khiếp sợ đến mức nào.
Ban đầu ở Niết Bàn Trì, bọn họ đã biết rõ tiềm lực của Cố Trường Sinh, hiện tại rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Tương lai, Cố Trường Sinh có khả năng rất lớn sẽ chứng nhận Hỗn Độn Tiên Đế chi vị.
Lúc này mượn nhờ tiên nguyên tu ra một luồng hình thức ban đầu của tiên khí, cũng coi như bình thường.
“Nếu ta nhớ không lầm, năm đó lúc chủ nhân tu ra tiên khí hoàn chỉnh, đã sắp bước vào Đại Thánh cảnh.”
Hôi lão không nhịn được lắc đầu, sau đó nói khẽ.
Chủ nhân trong miệng ông ấy, đương nhiên là phụ thân của lão tổ Cố gia.
“Đúng là lúc phụ thân đến Đại Thánh cảnh mới tu ra tiên khí, nhưng sau đó dường như không ai có thể phá vỡ kỷ lục này.”
“Cho dù là mấy vị sáng chói nhất của Thái Cổ Tiên Đình, lúc tu ra tiên khí hoàn chỉnh, cũng sắp đến Chí Tôn cảnh rồi, những người còn lại, rất rất nhiều, đã nhớ không rõ nữa.” Lão tổ Cố gia gật đầu nói, trong mắt bỗng nhiên có chút tưởng niệm.
Sau đó, ông ấy nghĩ tới cái gì, cười tự giễu, lại nhẹ giọng nói, “Nhớ đến mấy vị Đại huynh của ta, cũng tại Đại Thánh cảnh tu ra tiên khí hoàn chỉnh, không kém gì phụ thân.”
“Chỉ có ta, tại Chuẩn Chí Tôn cảnh mới tu ra tiên khí hoàn chỉnh, khiến phụ thân mất thể diện.”
Nghe vậy, trên mặt Hôi lão cũng không khỏi lộ ra nụ cười khổ.
Trên gương mặt bình thản chưa từng thay đổi, lúc này lại xuất hiện tâm tình này, có thể nói rất hiếm thấy.
“Lời này của tứ gia... Lão nô cũng không biết nên tiếp thế nào.”
Hôi lão cười khổ không thôi.
Nếu có thể tại Chí Tôn cảnh tu ra tiên khí hoàn chỉnh, đã có Chuẩn Tiên Đế chi tư.
Tiên Vực vô số kỷ nguyên đến nay, có bao nhiêu người đạt tới tình trạng như thế chứ.
“A, hình thức ban đầu của tiên khí ngưng thật, khí tức này cũng đang biến hóa...”
Đột nhiên, Hôi lão nhìn lại, giọng nói không khỏi trì trệ.
Lão tổ Cố gia, cũng chính là Tứ gia trong miệng Hôi lão, cũng cảm nhận được thay đổi bên phía Cố Trường Sinh.
Bên cạnh áo trắng, bắt đầu xuất hiện hư ảnh tiên khí khác, tiên ý lượn lờ, hỗn độn khí chìm nổi xung quanh.
“Đạo thứ hai hình thức ban đầu tiên khí, cũng đang ngưng thực...”
“Đạo thứ ba, tê!”
Lúc này lão tổ Cố gia cũng bình tĩnh không nổi, hít một ngụm khí lạnh, có chút không thể tin được.
Tiên nguyên.
Trong đó ẩn chứa bản nguyên Chân Tiên thuần túy nhất.
Tại Bán Thánh cảnh, Cố Trường Sinh nhờ vào đó tu ra luồng tiên khí đầu tiên, mặc dù bọn họ có chút chấn kinh, nhưng sẽ không như lúc này.
Có tiên nguyên tương trợ, cảm ngộ quy tắc tiên đạo trong đó, tương đương với làm ít mà công lớn, giảm bớt rất nhiều thời gian cho Cố Trường Sinh.
Nhưng tu ra sợi tiên khí thứ hai, đã hoàn toàn không giống trước.
Sợi thứ nhất đến sợi thứ hai, độ khó trong đó đã tăng lên gấp đôi, ít nhất cùng là gấp mười lần.
Hơn nữa mỗi khối tiên nguyên trong tay Cố Trường Sinh đều ẩn chứa quy tắc tiên đạo giống nhau.
Bắt nguồn cùng một thời kì.
Cố Trường Sinh tiếp tục tu luyện, sẽ chỉ làm sợi tiên khí kia càng thêm ngưng thực, không có khả năng sinh ra sợi thứ hai sợi.
Sợi tiên khí thứ hai ẩn chứa quy tắc tiên đạo hoàn toàn khác biệt khác biệt với sợi tiên khí thứ nhất.
Nói cách khác.
Sợi tiên khí thứ hai là do Cố Trường Sinh tự mình tu luyện ra được, căn bản không mượn nhờ tiên nguyên.
Đây mới là chỗ khiến Tứ gia và Hôi lão chấn kinh rung động.
Đừng nói đến chuyện trong thời gian đó còn tu ra sợi tiên khí thứ ba.
Chuyện này đã khiến bọn họ không thể tin được.
Ba sợi tiên khí ngưng thực như một tầng đai lưng mông lung, vờn quanh người Cố Trường Sinh, sau đó nhập vào cơ thể hắn, còn hắn giống như không phát giác được.
Vẫn nhắm mắt như cũ.
Giờ khắc này, đến nguyên thần màu vàng trong thức hải của Cố Trường Sinh cũng có ba sợi tiên khí hiển hiện, cửu thải mờ mịt, trong đó thêm ra hai màu, chính là màu của quy tắc và màu của chí lý, bao nạp tất cả.
Ầm ầm!
Đột nhiên!
Trên bầu trời giống như có thanh âm vang lên.
Tát cả kẻ thành đạo của Cố gia vừa thức tỉnh, trên mặt đều ra lộ vẻ chấn kinh ngẩng đầu nhìn lại.
“Đây là khí tức đại đạo...”
“Áp chế mọi loại thiên đạo...”
Bọn họ không nhịn được rung động, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì bọn họ đã dung hợp ấn ký thiên đạo, thời khắc này nhận áp chế, lại mơ hồ muốn lùi bước.
Âm thanh kia bắt nguồn từ khu vực không biết tên, hóa thành vạn trượng điềm lành và ngàn vạn đạo Tiên hà, bao phủ trên bầu trời Nam Thắng đạo vực, tinh vực tại bốn phương tám hướng tinh vực, lập tức lâm vào một mảnh hắc ám!
Tất cả tu sĩ đều hãi nhiên ngẩng đầu, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
“Trường Sinh Cố gia đã xảy ra chuyện gì... Cỗ khí tức hào hùng này chính là rơi vào trong đó...”,
Nặng nề như huyền hoàng, hào hùng giống như hỗn độn, tiếp nhận thiên địa, vô cùng vô tận, lại hiện lên hoa sen chi ý ba mươi sáu phẩm, rơi vào trong cung điện!
Hoa sen màu huyền hoàng này nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Cố Trường Sinh.
Mà bản thân hắn.
Còn đắm chìm trong cảm ngộ về tiên khí, cũng không phát giác.
Chỉ cảm nhận được một cỗ ấm áp.
Long long long!
Giờ khắc này.
Cả người Cố Trường Sinh trở nên vô cùng sáng chói loá mắt, quang mang màu huyền hoàng chiếu rọi, huyết mạch trong suốt, hỗn độn khí trào lên trong đó, phát ra âm thanh như kinh lôi.
Xương cốt cũng hiện lên màu sắc óng ánh như lưu ly!
“Đại đạo chi hoa, Trường Sinh còn chưa đi vào Đế lộ, vậy mà đã được đại đạo chi hoa tán thành!”
“Loại vô thượng tạo hóa này, thật sự là vạn cổ... Không một!”
Hôi lão không nhịn được hoảng sợ nói, đôi mắt trừng lớn.
Đại đạo chi hoa.
Cái này hoàn toàn khác biệt với ấn kí thiên đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận