Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 705 - Thần quang ba màu đáng sợ, chư thiên vạn vực khóc than, đầu nguồn hắc ám sắp buông xuống

“A!”
Tiếng kiêu gào đáng sợ vang lên, giống như ma quỷ đang khóc, đó là phù văn đại đạo hóa thành cơn lốc, khuếch tán cực nhanh, cuốn sạch hướng chư thiên vạn vực.
Chuẩn Tiên Đế bỏ mạng, tạo thành thanh thế kinh người biết bao.
Giờ phút này, chư thiên vạn vực đều đang khóc than, thiên địa vạn đạo cùng reo vang, đại đạo đỏ thẫm như máu, cảnh tượng vô cùng khủng bố.
Từng mảnh vũ trụ cổ xưa đều có sinh linh chí cường cả người lạnh lẽo, sợ hãi phát ra từ linh hồn, hoảng loạn đến cực điểm.
Bọn họ quả thực không thể tin được đây sẽ là sự thật.
Tồn tại vô thượng, gần như đã đứng ở điểm cuối cùng trong thiên địa, đã không có khả năng bước một bước nữa.
Cường đại đến khó tin, sở hữu các loại sức mạnh vô thượng huyền diệu.
Nhưng bây giờ, đã có một vị tồn tại vô thượng bị giết chết!
Chuyện như vậy quá mức chấn động, tất cả mọi người run sợ trong lòng, hoảng loạn không thôi.
"Trong đại chiến trước đó có Chuẩn Tiên Đế chết..." âm thanh của một vị sinh linh cổ xưa đang run run, nói chuyện lắp bắp.
"Một vị vô thượng bỏ mình..."
"Điều này sao có thể! Vô thượng là tồn tại bất hủ bất diệt, dù thế giới bị phá huỷ thì hắn cũng có thể trường tồn vĩnh hằng, sao có thể bỏ mạng được!"
Trong Dị Vực, các phương trong vũ trụ đều có sinh linh đau thương, quỳ xuống khóc lớn, không thể tin được đây sẽ là sự thật.
"Hơi thở của Di Đế đã biến mất, dù ở thời không khác cũng không tìm được tung tích của hắn..." Một vị Chuẩn Tiên Đế Dị Vực đã thức tỉnh, toàn thân ánh sáng vàng rực rỡ, đứng ở trên một chiếc chiến xa Đế, vẻ mặt có chút khiếp sợ, nhỏ giọng nói.
Thân làm người cùng cấp bậc, hắn biết rất rõ sự cường đại của Chuẩn Tiên Đế, điều này đã vượt qua phạm trù mà vũ trụ có thể trói buộc.
"Hắn thế nhưng thực sự chết rồi sao? Thế gian này ngoại trừ Tiên Đế, còn có tồn tại có thể xóa sổ chúng ta?"
Trong lòng hắn lúc này có chút phát lạnh, tuy không có tham dự đại chiến trước đó, nhưng cũng biết ít nhất là một vị cùng cấp.
Giữa các Chuẩn Tiên Đế Dị Vực cũng không hề hoà thuận với nhau.
Trước kia là bởi vì muốn công phạt Tiên Vực nên mới không có cách nào khác.
Hôm nay bọn họ hối hận vì đã không có nhúng tay vào trận chiến ấy.
"Thực lực của Di Đế và ta khó phân cao thấp, nếu như tùy tiện giao chiến, nói không chừng ta cũng sẽ bỏ mạng."
Vị Chuẩn Tiên Đế này nhìn khu vực xa xăm kia, đại chiến trước đó, hai người cuối cùng giết xuyên qua một vùng không gian.
Cuối cùng đi về nơi mà hắn không biết.
Ầm!
Giờ phút này có không ít Chuẩn Tiên Đế thức tỉnh, nội tình của Dị Vực quá thâm hậu, hắc ám có thể giúp bọn họ lột xác bước cuối cùng, đi hướng cấp bậc cao hơn.
Trước đây, lúc công phạt Tiên Vực, bọn họ cũng chưa từng thức tỉnh, vẫn luôn ngủ say bên trong khu không người hắc ám.
Nhưng bây giờ cả đám đều bị kinh động.
Từng đại đạo hắc ám rung động ầm ầm, hoa sen đen ở khắp nơi, yêu cầm màu đen bay lượn, thiên địa bao la đang rung chuyển.
"Có thể giết Chuẩn Tiên Đế, đây là tồn tại bên Tiên Vực sinh ra để ứng kiếp sao?"
"Nhưng lại không xem chúng ta ra gì, đến giới ta tùy ý giết chóc..."
Một vị Chuẩn Tiên Đế bị sương mù xám bao phủ nhẹ giọng nói, ánh mắt rất lạnh lùng, cũng rất sâu thẳm, phía sau mọc một đôi cánh.
Trong tầm nhìn của hắn, từ phương hướng cửa lớn Dị Vực đã có mảng lớn vũ trụ bị đánh thành bột mịn.
Dưới trận chiến này, phạm vi ảnh hưởng quá lớn, sinh linh Dị Vực chết đi khó có thể đếm hết.
Tuy hắn không quá để ý sinh linh Dị Vực, xem bọn họ là con kiến, nhưng hành động này chẳng khác nào khiêu khích, khiến trong lòng hắn tức giận và lạnh lẽo.
"Thiên địa gặp nạn, sinh ra thương tiếc vạn linh, dành cho một tia hi vọng, đáng tiếc đại thế sắp đến, không ai có thể may mắn tránh khỏi."
Một vị Chuẩn Tiên Đế khác đứng sừng sững trong hắc ám nói, đã sớm biết sau đó sẽ xảy ra cái gì, loại đại thế thiên địa này như dòng nước lũ lịch sử, không cách nào kháng cự.
Hết thảy tồn tại muốn ngăn cản, cuối cùng đều gặp phải cắn trả to lớn khó có thể thừa nhận, thân tử đạo tiêu.
"Tổng tẩy rửa kinh khủng nhất vạn cổ đến nay sắp xảy ra, chiến loạn của Giới Hải sắp lan đến gần bên này." Chỗ sâu hơn có người khẽ nói: "Thế gian cuối cùng rồi sẽ bị hắc ám cuốn sạch, tất cả sinh linh đều sẽ đi vào hắc ám."
Bọn họ không có đi tìm kiếm khu vực đã xảy ra trận chiến cuối cùng này.
Ngay cả tọa độ không gian cũng bị đánh chìm, thậm chí rất có thể không nằm ở vùng thời không này.
Thân làm người cùng cấp, muốn ẩn nấp tung tích của bản thân, không cho bọn họ tìm được là chuyện hết sức dễ dàng.
Dù tìm đến đó để báo thù cho Di Đế thì cũng vô ích.
"Sỉ nhục này sớm muộn sẽ phải trả, nhưng cũng không phải là lúc này... Chiến loạn bên Giới Hải cần chúng ta, có người đang ngăn cản ngọn nguồn hắc ám phủ xuống."
Lúc này, Chuẩn Tiên Đế toàn thân bị sương mù xám bao phủ cảm giác được cái gì, bỗng nhiên nói.
Hiện giờ, việc rửa sạch sỉ nhục còn lâu mới quan trọng bằng việc mở ra đầu nguồn hắc ám.
Xoẹt!
Bọn họ gật đầu, bàn tay to vươn ra, trực tiếp xé rách vũ trụ, đi tới phía bên kia Giới Hải, chuẩn bị cho đầu nguồn hắc ám tiếp theo.
Đối với Đế Tộc Chi Tổ, dù Dị Vực có bị hủy diệt, nhưng chỉ cần bọn họ vẫn tồn tại, tộc đàn liền có thể tái hiện.
Trong phạm vi hắc ám đều là Dị Vực.
Trong hư không chưa biết bị đánh chìm, một mảnh yên tĩnh, thời gian tựa như bị đông lại.
Oong!
Cố Trường Sinh lẳng lặng ngồi xếp bằng ở trong vùng hư không này, thân hình càng phát ra ánh sáng mông lung mờ nhạt, trên áo trắng chảy xuôi ánh sáng bất hủ, hắn đang ngộ ra thu hoạch từ trận chiến này.
Con đường ở trong lòng càng rõ ràng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận