Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 227: Hàng Phục Thái Dương Chân Hỏa, Thảm Trạng Trung Châu, Địa Ngục Nhân Gian

Lúc sắp chết, Thiên Xà Tộc chi chủ đã lưu lại truyền thừa trong sợi Hỗn Độn Chân Hỏa này, không muốn loại truyền thừa chí cao này tiêu tán trong lịch sử bụi bặm.
“Càn Huyền tạo hóa chi thuật, đúng là thần dị, khiến nội thế giới trong thiên môn của ta dần hoàn chỉnh, ta có thể nhờ vào Càn Huyền tạo hóa, sáng tạo sinh linh ở trong đó.”
“Một nắm đất, một nắm cát, đều có thể hóa thành tinh thần nhật nguyệt, một hơi, thậm chí có thể trùng tạo sinh linh Thái Cổ, Chân Long, Chân Phượng, Kỳ Lân...”
Cố Trường Sinh lập tức liên tưởng đến rất nhiều thứ.
Là như vậy sao?
Vậy hắn sẽ dùng bản thân làm hạt giống, lấy phương thế giới kia làm cơ sở, lại lấy Hỗn Độn Chân Hỏa thiêu đốt thần hỏa của mình, từ hư đến thật, đúc thành Thần vị!
Theo phương thế giới kia không ngừng tăng trưởng, hắn cũng không ngừng trưởng thành, dù sao lúc phương thế giới kia hoàn chỉnh, nó có thể so sánh với Tiên Vực.
Trong đó quy tắc được tạo ra sẽ không kém gì quy tắc của Tiên Vực.
Tới lúc đó, ý thức của hắn chính là thiên đạo!
Nhất niệm tinh hà sụp đổ, nhất niệm nhật nguyệt hủy!
Nhất niệm chúng sinh diệt, nhất niệm vạn vật sinh!
Sau đó.
Cố Trường Sinh cất bước, rời khỏi chỗ này, tiến về phía tây, chuẩn bị thu phục một đạo thần hỏa khác.
Nói thế nào, Thái Dương Chân Hỏa cũng là một loại chân hỏa cực kì khủng bố, một luồng mặt trời chi tinh, có thể đốt sập một phương vũ trụ!
Mặc dù dung hợp Hỗn Độn Chân Hỏa, hắn đã tổn thất không ít bản nguyên, nhưng vẫn vô cùng trân quý, chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Oanh!
Cố Trường Sinh không đi bao lâu, rất nhanh liền cảm giác được phía trước có khí tức nóng rực như mặt trời truyền đến, đó là một vòng mặt trời giống như trôi nổi trong hắc ám!
Nó đã bị kinh động, trực tiếp hiện ra khí tức kinh khủng của mình, chiếu sáng xung quanh!
Từng tia từng sợi thần tính chảy xuôi quanh nó, khiến hư không cũng bị hòa tan đổ sụp.
Khác biệt với Hỗn Độn Chân Hỏa an tĩnh, đạo Thái Dương Chân Hỏa này vô cùng táo bạo và ngang ngược, có tính công kích mãnh liệt.
Nhiệt độ cao như thế, có thể tuỳ tiện thiêu chết Thánh Nhân, hóa thành tro tàn.
“Tình huống có chút không đúng, trách không được Giang Sơ Nguyệt lại giằng co lâu như vậy.” Cố Trường Sinh khẽ chau mày, phù văn hiển hiện quanh người, đồng thời hỗn độn khí chìm nổi, như tinh hà rủ xuống, chuẩn bị động thủ.
Xùy!
Một luồng hỏa quang màu vàng vô cùng sáng chói đâm xuyên tới, hư không lập tức đổ sụp, hiện ra một mảnh hắc ám hư vô!
Thái Dương Chân Hỏa trước mặt cũng không phải loại lương thiện gì, đã nhiều năm như vậy, sớm có linh tính, bị khí thế ở nơi này lây nhiễm, khí tức sát phạt ngập trời, rất khó để người ta tưởng tượng đây là vật chí cương chí dương!
Nó trực tiếp động thủ với Cố Trường Sinh!
“Đây đã là quy tắc mặt trời, vượt ra thủ đoạn của Kiếp Kiều cảnh.”
“Mặc dù nói một vài Thánh Nhân có thể làm nhiễu trường hà thời gian, nhưng đối với việc chưởng khống quy tắc, còn xa mới đến tình trạng này, không phải chỉ bằng lực lượng là có thể đối phó.” Cố Trường Sinh lẩm bẩm, không coi nhẹ, hỗn độn khí tràn ngập, giống như cổ lão hiển hiện, ép xuống phía trước!
Xùy một tiếng!
Hỗn độn khí trước mặt bị chấn khai, thậm chí một mảnh cháy đen, cũng không thể ngăn cản sợi hỏa quảng do quy tắc mặt trời biến thành!
Hai bên chênh lệch quá lớn.
Nếu ở đây còn vật chất còn lại, đã sớm hóa thành tro bụi rồi, cũng chỉ có hỗn độn khí mới có thể ngạnh kháng!
Chỉ có quy tắc hỗn độn, mới có thể ma diệt quy tắc mặt trời này!
Lúc này, phát giác một đạo chân hỏa công kích Cố Trường Sinh.
Hỗn Độn Chân Hỏa đang nghỉ ngơi trên Hỗn Độn Thanh Liên giống như tức giận, không ngờ sẽ có hỏa diễm có can đảm khiêu khích nó, cho dù là Thái Dương Chân Hỏa góp phần tạo ra nó.
Nó hơi chấn động một chút, một loại ba động đáng sợ truyền đến, xuyên thấu qua dị tượng, bao phủ xuống!
Mặc dù chỉ là một luồng, lại kinh khủng đến vô biên, cỗ ba động kia như quy tắc đại đạo, tuỳ tiện nghiền ép mà xuống.
Đạo quy tắc Thái Dương Chân Hỏa kia lập tức vỡ vụn!
Chỉ bằng sợi ba động này, Thái Dương Chân Hỏa to bằng nắm đấm bị kinh sợ, lui lại chỗ sâu.
“Không thể để ngươi chạy trốn được.” Cố Trường Sinh đuổi theo, không bỏ qua đạo chân hỏa này.
Không nghĩ tới tên gia hỏa kia lại có dũng khí đuổi theo mình.
Đạo Thái Dương Chân Hỏa giống như cảm nhận được khiêu khích, biển lửa màu vàng dừng lại một chút, sau đó càng thêm bạo nộ.
Oanh!
Nhiệt độ vô tận, kinh khủng quét sạch mà xuống, Thiên Điện lập tức bị dìm ngập, tiếng xèo xèo bên vang lên, hóa thành tro tàn, khó có thể chịu đựng được loại khí tức này.
“Tới tốt lắm, vừa vặn nhìn xem nếu ta gặp được tồn tại này, sẽ phải đối ứng ra sao.” Cố Trường Sinh không hề sợ hãi, bên người có hỗn độn khí rủ xuống.
Đồng thời tiên giáp sáng lên, vô cùng sáng chói, có lực phòng ngự vô địch.
Trong tay cầm kiếm gãy Đại La tiến lên nghênh đón, hóa thành thần hồng, mượn nó để ma luyện bản thân, rất khó có cơ hội giao thủ với lực lượng quy tắc như vậy.
Oanh!
Phía trước, lần nữa bộc phát ánh sáng vô lượng!
Lúc đầu một mảnh đen như mực, nhưng trong nháy mắt đã bộc phát ra quang mang màu vàng đáng sợ, đứng từ phía xa nhìn lại, giống như có một vòng mặt trời khảm vào trong đó.
Quang mang vô cùng lóa mắt, giống như một vòng mặt trời nhỏ bộc phát.
Trong đó ẩn chứa thần uy đáng sợ, thậm chí có thể tuỳ tiện diệt sát Đại Thánh, Cố Trường Sinh cũng không thể không bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, rất thận trọng.
Có Hỗn Độn Chân Hỏa tương trợ, bên ngoài cơ thể hắn có tầng tầng gợn sóng khuếch tán, đạo Thái Dương Chân Hỏa kia không thể làm gì hắn.
Đối với chuyện này, Thái Dương Chân Hỏa giống như rất phẫn nộ, hư không cũng rung chuyển.
Nhưng Cố Trường Sinh không bị lay động, kiếm gãy Đại La vô cùng cứng rắn, kiếm khí tỏa ra phong mang vô tận, có thể đối cứng với lực lượng quy tắc, phát ra tiếng vang như kim loại va chạm vào nhau
Có quy tắc hỏa quang bắn ra lấm tấm, khiến hư không sụp đổ, tạo ra từng cái lỗ đen như mực, khiến người ta sợ hãi.
Ngay lúc đó, một bên khác.
Giang Sơ Nguyệt cảm nhận được phía tây truyền đến nhiệt độ cao đến đáng sợ, vẻ mặt không khỏi khẽ biến, lông mày nhíu lại.
Nàng vẫn còn đang đây dưa với Thái âm Chân Hỏa.
Nhưng Cố Trường Sinh đã đến phía tây, đang thu phục một đạo Thái Dương Chân Hỏa khác, nàng không biết vừa rồi Cố Trường Sinh đã đi đâu, nhưng đột nhiên bộc phát một loại khí thế, khiến Thái âm Chân Hỏa trước mặt nàng bị kinh sợ dọa.
Rất có thể, Cố Trường Sinh đã vận dụng một thủ đoạn nào đó cực kì đáng sợ, ngay cả Thái âm Chân Hỏa cũng cảm thấy sợ hãi.
“Không thể kéo dài được, nếu đến lúc đó Cố Trường Sinh thu phục xong Thái Dương Chân Hỏa, ta còn không thành công, vậy hắn sẽ đến nơi này, nếu nhúng tay, cơ hội của ta càng thêm xa vời.”
Giang Sơ Nguyệt nhẹ giọng nói, rất kiêng kị Cố Trường Sinh, thế hệ trẻ tuổi, đây là lần đầu tiên nàng gặp được người khiến nàng không muốn giao phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận