Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 685 - Quấy nhiễu trước vạn cổ, trải qua sông thời gian, đi tìm lịch sử ở trong đó

Hơi thở kinh khủng chảy xuôi trên thi thể khổng lồ này, làm người sợ hãi mà hoảng loạn, dù là Tiên Vương cũng cảm nhận được một loại nguy cơ.
"Đây là chủng tộc trước khi Tiên Vực sinh ra? Đến từ chính luân hồi chưa biết?"
Cố Trường Sinh hơi nhướng mày, không hề nghi ngờ sự khủng bố của chủng tộc này, tuy đã chết đi không biết bao lâu nhưng vẫn còn sót lại uy lực như thế.
Lúc xác chết này còn sống tuyệt đối có sức chiến đấu của Tiên Vương.
Cố Trường Sinh ra tay xé rách mảnh không gian này, chém mở hơi thở hắc ám ngút trời ở trước mắt, Hỗn Độn chưa mở, hết thảy đều đần độn chưa biết.
Càng ngày càng có nhiều xác chết cổ xưa hiện lên ở đây, bị đào ra từ trong Hỗn Độn.
Đây là một cảnh tượng hết sức kinh người.
Về sau, ngay cả Cố Trường Sinh cũng có chút giật mình, hắn rốt cuộc đã đi tới tọa độ không gian nào thế này?
Từng thi thể của Tiên Vương hiện ra ở đây, như bị đào ra từ lịch sử chôn vùi.
Rốt cuộc có bao nhiêu Tiên Vương đã chết ở nơi này?
Loại tâm tình không cam lòng, phẫn nộ, bi thương, tuyệt vọng này truyền khắp ở bên trong vùng không gian này, khó có thể xóa nhòa!
Lúc thiên địa đại phá diệt, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao ngay cả Tiên Vương cũng không có cách tự bảo vệ mình, chỉ có thể chôn thây tại đây?
Hắn tiếp tục ra tay, muốn đào ra bí mật của mảnh thiên địa này, sau đó, nơi này phát ra thần quang ngập trời, tất cả không gian đều sụp đổ.
Oong!
Văn lộ thiên địa thần bí mênh mông phát sinh sóng gợn dao động, tràn ngập ở mỗi tấc hư không, giống như muốn dung luyện vào trong đó.
"Diệt."
Cố Trường Sinh vỗ ra một chưởng, từng tầng hư không ở trước mắt lần lượt bị nghiền nát, hóa thành cát bụi.
Từng thi thể của Tiên Vương cũng vỡ nát theo lực lượng to lớn của hắn, chia năm xẻ bảy, cuối cùng mở ra một con đường dẫn đến một mảnh vũ trụ tan biến trong Hỗn Độn chưa phân.
Hắn nhấc chân vào trong đó.
Tiên Vương khó diệt, dù sớm đã không có sức sống nhưng vẫn còn sót lại uy áp từ thân thể.
Tu sĩ bình thường nếu dám tới gần, tuyệt đối sẽ ngay lập tức nổ tung, hóa thành bột mịn.
Có điều, cũng không đỡ nổi đường của Cố Trường Sinh.
Vạn tộc chưa biết tàn phá vũ trụ cùng trời sao, đã chết không biết bao nhiêu năm tháng, tràn ngập hơi thở mục nát, trôi giạt ở bên trong vùng không gian này.
Cố Trường Sinh thử kiểm ra vết tích còn sót lại ở nơi này, nhưng phát hiện nó đã sớm biến mất cùng với năm tháng, thần tính và trật tự ở trong đó đều đã tan biến.
"Đây là thời điểm sau đại phá diệt nhưng vẫn không có sinh linh ra đời? Cho nên mọi thứ đều đần độn mơ hồ, tràn ngập hỗn loạn và tuyệt vọng."
"Nếu như có thể thấy được cảnh tượng lúc đại phá diệt trước đây, đối với sau này sẽ gặp phải Vạn Cổ Đại Tế, thì vừa lúc có chút biện pháp ứng đối."
Cố Trường Sinh đi qua rất nhiều nơi, đi lang thang ở mảnh vũ trụ tàn phá này, sau đó khẽ lẩm bẩm, có chút tiếc nuối.
Hắn chứng kiến quá nhiều cảnh tượng hoang vu vắng lặng, đến từ chính thời đại không thể kiểm chứng được.
Nhưng đúng lúc này, chân mày hắn cau lại, trong nháy mắt lại mơ hồ cảm giác được hơi thở của luân hồi, mảnh không gian này còn sót lại một chút căn nguyên.
"Không ngờ còn sót lại một chút căn nguyên, đây là muốn rói rõ chân tướng về thế gian cho người đời sau biết sao? Trả lại cảnh tượng ban đầu?"
Cố Trường Sinh trong lòng hơi thay đổi, khi đối diện thế giới thì một số vật chất đều sẽ hóa thành hư vô, không có thứ gì ngoại lệ.
Nhưng nơi đây lại xuất hiện ngoài ý muốn, có chút giống như luân lưu, không bị quay về cát bụi.
Rõ ràng là từng có chí cường giả dự định vì người đến sau mà để lại chút gì đó, thế nên mới chọn biện pháp như vậy.
"Cơ hội này thật quá trùng hợp, luân hồi tan biến trước khi Tiên Vực sinh ra, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cố Trường Sinh ngay lập tức đoán được các loại đại đạo phù văn rực rỡ trong con ngươi này vô cùng huyền diệu.
Cho nên hắn bắt đầu ra tay thôi diễn, hai tay dẫn động, có hàng ức vạn luồng thần quang hiện ra, sau khi đã kiểm soát được Lục Đạo Luân Hồi, hắn có thể nhờ lực lượng luân hồi đi vào trong sông thời gian.
Loại lực lượng to lớn này mênh mông mà dâng trào, che khuất bầu trời, trong nháy mắt từ mảnh không gian thần bí này xông vào trong từng mảnh đại vũ trụ xa xôi.
Chí cường giả trong những mảnh vũ trụ này lần lượt khiếp sợ, phút chốc nói không nên lời.
"Người phương nào đang quấy nhiễu trước vạn cổ?"
Rốt cục, một vị sinh linh chí cường cổ xưa mở miệng, ánh mắt tựa hồ xuyên thấu các phương thế giới, đến điểm cuối nơi này.
Bọn họ vô cùng khiếp sợ, ở thời đại bây giờ, kỷ nguyên thay đổi, thiên cơ đã lộ rõ hỗn loạn.
Tự bảo vệ mình đã vô cùng khó khăn, càng đừng nói muốn tiếp cận sông thời gian.
Hơn nữa, Tiên Vương phổ thông không thể làm ra loại thủ đoạn này.
Ba nghìn Đạo Vực.
Lúc Cố Trường Sinh thành đạo, đạo của hắn đã bao phủ hàng ức vạn vòm trời, bao trùm vùng vũ trụ này.
Giờ đây đang thay đổi vô cùng rực rỡ trong suốt, sáng lạn tựa như tiên quang, hàng ức vạn luồng ánh sáng nở rộ, có ý chí cao vô thượng đang bắt đầu hiển hóa.
Trong đó có ý to lớn hiện lên theo ý thức của hắn.
Hàng vạn lực lượng tín ngưỡng màu bạc nhạt từ bốn phương tám hướng tụ đến, giống như ngân hà bay qua vòm trời.
Trong lúc mơ hồ, một ảo ảnh Tiên Vương mông lung, uy nghiêm thần thánh ngồi xếp bằng ở trên Hỗn Độn, ngưng tụ trong đó.
"Trường Sinh Tiên Vương!"
Vô số tu sĩ đến từ rất nhiều Đạo Vực đều đang khuỵu gối quỳ lạy, vô cùng cuồng nhiệt mà thành kính.
Hết thảy tu sĩ đều đang gọi tên thật của Cố Trường Sinh.
Đối với tồn tại Tiên Vương, nếu có người tín ngưỡng mình, thường ngày nhắc tới tên thật, Tiên Vương sẽ có cảm ứng, che chở cho người đó.
Ở phút then chốt, thậm chí sẽ ban thưởng một lũ pháp thân, giúp đỡ người đó ngay phút sinh tử.
Khoảnh khắc đạo của Cố Trường Sinh hiển hóa, ba nghìn Đạo Vực cùng vang lên âm thanh tên thật của hắn, rất nhiều tu sĩ đang quỳ lạy một cách thành kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận