Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 633 - âm mưu thành Tiên, trong luân hồi vĩnh hằng bất hủ, Đại La Kiếm Phôi đập Tiên Môn (2)

Bùm!
Lực lượng cắn ngược đáng sợ truyền đến, khiến hắn phun ra một búng máu, thân thể suýt chút nổ tung.
“Với lực lượng của ta quả nhiên không mở được, có thiên địa bí lực đáng sợ tồn tại.”
Cố Trường Sinh thở dài, thân thể rất nhanh trở lại như cũ, hắn tạm thời không muốn rời đi nơi đây.
Thời gian tiếp theo, Cố Trường Sinh nhờ cậy quy tắc đặc biệt ở đây, muốn nghiên cứu vách ngăn thế giới của Cửu Thiên, cuối cùng phát hiện nơi này thế nhưng không tồn tại ở đâu trên Tiên Vực.
Nói chính xác hơn, Cửu Thiên trôi nổi trên sông dài thời gian.
Năm tháng vạn cổ cuồn cuộn, chảy xuôi dưới Cửu Thiên.
"Hèn gì thời cơ chưa đến sẽ gặp kiếp nạn và cắn ngược mạnh mẽ như vậy, thì ra là ngược dòng xông Cửu Thiên thật ra là ngược dòng xông sông dài năm tháng.”
Cố Trường Sinh xuất hiện bên ngoài vách tường không gian Cửu Thiên, hắn nhìn thấy dưới chân có có một con sông dài thời gian vô cùng hùng hồn chảy xiết, mảng lớn mảnh vụn thời gian bay lượn, không biết đi thông kỷ nguyên nào.
Trên con sông dài thời gian này thậm chí tách ra mấy con sông nhỏ, dọc theo những sông nhỏ thời gian thậm chí thấy nhiều thế giới biến thiên táng diệt.
Cố Trường Sinh yên lặng thể ngộ loại biến đổi này.
Tuy hắn cũng tu thời gian chi pháp, nhưng rất khó hiểu rõ thời gian biến hóa.
Đây là lực lượng thần bí nhất trong thiên địa, Chuẩn Tiên Đế mới có tư cách lội trong sông dài thời gian, nhưng cũng không dám can thiệp nhân quả quá nhiều.
Tồn tại càng cường đại thì càng cẩn thận với loại chuyện này.
Những người định thay đổi lịch sử đều bị nước lũ năm tháng nghiền nát thành tro tàn.
"Cùng với như vậy, chẳng bằng suy nghĩ biện pháp mở ra Tiên Môn.”
Cố Trường Sinh rất nhanh thu thập tâm tình, trở nên một mảnh bình tĩnh, không chút nào nản lòng.
Nếu đi đến nơi này, vậy hắn sẽ không dễ dàng buông bỏ, chuẩn bị cạy mở cánh cửa đá kia.
Lần này, Hồng Mông Ấn rũ xuống, ức vạn Hỗn Độn quang phủ lên, Cố Trường Sinh chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, tay cầm Đại La Kiếm Phôi, toàn thân khí huyết dâng trào, chém mạnh xuống.
Phụt một tiếng!
Cố Trường Sinh bị đánh bay, ngay cả Hồng Mông Ấn cũng bị đánh rớt xuống đất.
Đại La Kiếm Phôi vô cùng kiên cố, có thể dễ dàng chặt đứt Tiên Khí, vậy mà không thể làm trầy cánh cửa đá này.
Sau đó, Cố Trường Sinh lấy ra sừng Chân Long, đây là phần cứng nhất trên người Chân Long, ngày xưa hắn chém giết đối thủ Long Đằng thì lấy được nó, vô cùng quý giá.
Ở thế gian này chỉ có một đôi sừng Chân Long.
Dù Cố Trường Sinh dùng Hỗn Độn Khí nâng thì sừng cũng tỏa ra dao động khủng bố.
Sừng Chân Long có tác dụng bài trừ cấm chế trận văn.
Cố Trường Sinh định dùng thứ này thử xem.
Lần này, Cố Trường Sinh lại lần nữa bị đánh bay, sừng Chân Long nứt một chút, cửa đá rung nhẹ.
"Xem ra vẫn hữu dụng."
Cố Trường Sinh vẫn không buông bỏ, tiếp tục thử.
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt mấy trăm năm qua đi.
Trong những ngày này, Cố Trường Sinh cứ như thế kiên trì không ngừng thử mấy trăm lần, nghìn lần, sừng Chân Long cũng không chịu nổi dao động này, bùm một tiếng nổ thành bột mịn.
Oong!
Cửa đá phát ra tiếng rung cũng càng lúc càng lớn, thậm chí mở ra một chút khe nứt, có ánh sáng chói mắt chiếu ra, cực kỳ rực rỡ.
“Là lúc này!”
Mắt Cố Trường Sinh lóe tia sáng, thấy thế không chút do dự, tất cả lực lượng bùng nổ, xoẹt một tiếng chém Đại La Kiếm Phôi vào khe hở cánh cửa.
Cửa đá sắp khép kín bị Cố Trường Sinh cạy ra cái khe.
Đại La Kiếm Phôi kẹt ở nơi đó, ngăn trở cửa đá khép kín.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ thế giới bắt đầu biến hóa, quy tắc huyền bí buông xuống, Tiên ý mênh mông tràn ngập.
Đất đen tràn đầy Tiên thi chớp mắt bị Tiên vụ dày đặc bao phủ.
Xác chết biến mất, máu khô cạn, sắc xanh phủ lên tám phương.
Núi cao mênh mang cao bằng trời, thần đằng, Tiên thụ sinh trưởng, Tiên ý dạt dào.
Thụy thú xuất hiện, Tiên cầm bay lượn, Tiên Quang chói lòa bắn lên tận trời.
Tiên Môn xuất hiện một khe hở, muôn vàn hà quang ở trong đó chiếu ra, mang theo lực lượng thần kỳ phủ lên toàn bộ thiên địa.
Đại La Kiếm Phôi cứng rắn không thể phá vỡ, bị Cố Trường Sinh dùng biện pháp như thế kẹt ở chỗ khe cửa.
Đây là biện pháp cuối cùng mà hắn nghĩ ra được.
Thực lực hiện tại của Cố Trường Sinh chưa đủ để phá mở Tiên Môn này, nhưng chất liệu của Đại La Kiếm Phôi cực kỳ đặc biệt, ngay cả Chuẩn Tiên Đế cũng không thể phá hủy.
Tiên Môn dù cứng rắn cỡ nào cũng không thể bẻ gãy nó.
"Đây rốt cuộc là ảo tưởng hay chân thực phát sinh?"
Cố Trường Sinh đứng trước Tiên Môn, nhìn thấy mưa ánh sáng chói lòa từ sau cánh cửa ùa ra.
Ánh sáng này quá rực rỡ chói lòa, như từng bọt sóng thần nở rộ, rực rỡ mà lóa mắt, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi xưa và nay, tẩy rửa sông dài thời gian.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ thiên địa đều phát sinh nổ vang.
Sắc xanh bao bọc đất đai hoang vu, xuất hiện sinh cơ cùng cỏ cây um tùm, thời gian như trôi nhanh qua trăm nghìn vạn năm.
Toàn bộ thế giới phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Sơn mạch hang hóc vốn đã khô cạn lại mọc ra cổ mộc, chọc trời tươi tốt, cổ ý tang thương, có sinh cơ dào dạt khuếch tán.
“Phía sau Tiên Môn thật sự là Tiên lộ?”
Giọng của Cố Trường Sinh khó giữ sự bình tĩnh, tuy hắn luôn muốn biết phía sau Tiên Môn rốt cuộc là cái gì.
Nhưng không ngờ rằng sẽ phát sinh loại chuyện này, thậm chí dẫn phát thế giới này lại hiện ra sinh cơ, xuất hiện núi cao cao, biển mây Thương Mang, tựa như tiên cảnh thánh thổ.
Phải biết rằng phía trước thế giới này là cảnh tượng hoang vu tàn khốc.
Tiên thi khắp nơi, thi cốt thành đống, máu đọng thành hố, tựa như địa ngục trần gian.
Tất cả điều này giống như là mộng ảo, quả thực khiến người không dám tin tưởng, xem như là sáng thế chi pháp cũng khó mà trong nháy mắt thay đổi tất cả điều này trở nên rực rỡ hẳn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận