Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 681 - Giới Hải dị động, cõng lên chư thiên vạn giới, con đường sau đó (2)

Cố Trường Sinh hơi kinh ngạc, phía trên Giới Hải luôn luôn yên lặng, mảnh nhỏ khu vực bị vô tận Thương Mang Khí bao phủ, càng phải như vậy.
Lần trước, hắn ở bên bờ Giới Hải chiến đấu với một vị trùm Nửa Bước Tiên Vương, nhưng không làm kinh động sinh linh trong Thương Mang.
"Vị sinh linh kia rất cường đại."
Tô Huyên nói, lúc đó nàng chỉ thấy thoáng qua, sinh linh kia ẩn giấu trong Thương Mang Khí, bị vô tận quy tắc gió lốc bao phủ, bóng dáng vô cùng to lớn, ù ù bàng bạc, giống như cõng lên chư thiên vạn giới.
"Hơn nữa, ta mơ hồ chú ý tới trên lưng kẻ đó dường như có một tòa cung điện."
Tô Huyên tiếp tục nói, hơi thở của sinh linh kia khiến nàng và Xi Đế đều rất kiêng kỵ, sợ kinh động đến bóng dáng đó, cuối cùng đành bỏ dở đại chiến.
"Lưng cõng cung điện?" Cố Trường Sinh hơi giật mình, bỗng nhiên nhìn xuống lòng bàn tay của mình, cảm giác chữ viết thần bí ở trên tay đang hiển hóa, hơi nóng lên.
Hắn mơ hồ cảm thấy tòa cung điện thần bí kia và Đại Trụ Cung có liên quan.
"Nàng không bị thương chứ?" Sau đó, Cố Trường Sinh nhìn về phía Tô Huyên, hỏi thăm.
Dù sao vị Chuẩn Tiên Đế Dị Vực kia thành danh đã lâu, thời gian Tô Huyên thành tựu Chuẩn Tiên Đế chỉ mới qua mấy vạn năm.
Nếu nàng bị thương, hắn sẽ rất áy náy.
"Ngươi thế mà lại quan tâm ta." Tô Huyên hừ khẽ một tiếng, vẻ mặt rất lạnh nhạt, còn có chút ghét bỏ, nhưng trong lòng lại rất ấm áp.
"Tuy Xi Đế rất mạnh, nhưng vẫn chưa thể bị thương được ta."
Nàng lại bổ sung một câu.
Cố Trường Sinh cười cười: "Vậy là tốt rồi."
Tiếp đó, hắn phải bận rộn với chuyện của chính mình, tin tưởng trong khoảng thời gian ngắn, Dị Vực bị thua thiệt nhiều sẽ không dám lại phái đại quân đến gần.
Hai vị Tiên Vương của Cố gia hôm nay tới Sơn Hải thành thì ở nơi giống như Bát Tổ và Cửu Tổ, mặc dù không đến cấp bậc Tiên Vương trùm, nhưng lại ở cấp bậc đỉnh cao.
Thực ra có bọn họ tọa trấn, Dị Vực bây giờ không dám tùy tiện tiến công nữa.
Cho nên, Cố Trường Sinh rất yên tâm đối với vấn đề an toàn về sau của Sơn Hải thành.
Càng đừng nói tới sâu bên trong Sơn Hải thành còn có Hôi Lão cùng với một vị Chuẩn Tiên Đế khác trấn giữ chấn nhiếp, phụ trách trấn áp chân thân của Hồng Đế Dị Vực.
Thời khắc mấu chốt, bọn họ tuyệt đối sẽ ra tay.
Ở trong đoạn thời gian này, không ít Tiên Vương Tiên Vực nghe tin chạy đến Sơn Hải thành, thậm chí bao gồm một vị tồn tại cổ xưa đến từ Giới Hải, đó là một vị thủy tổ của Trường Sinh thế gia.
Cố Trường Sinh thậm chí cảm giác thực lực của hắn đã sánh ngang với Tiên Vương trùm.
Điều này khiến cho tất cả tu sĩ ở Sơn Hải thành lại thấy được không ít hy vọng.
Nhóm chí cường giả của Tiên Vực đều đang không ngừng tập hợp hướng Sơn Hải thành.
Xoẹt!
Một tiên quang xé rách vũ trụ, xuất hiện ở Tinh Vũ mênh mông mù mịt, Cố Trường Sinh chân đạp trời trăng sao, Hỗn Độn Khí vờn quanh, đi tới nơi này.
Hắn nhìn chằm chằm đám người Thác Bạt Tư Vũ, Cổ Thần Mục, Sở Yêu Nguyệt đang lột xác, lộ vẻ hài lòng.
Mấy người này không làm hắn thất vọng, đều từ trong chính mình tìm ra phương hướng về sau phải đi như thế nào, tu vi cùng đạo hạnh đều đang tăng trưởng, tin tưởng sau khi bọn họ tỉnh lại, cảnh giới sẽ tăng lên một mảng lớn.
Như vậy, Cố Trường Sinh cũng yên tâm được phần nào.
Sau đó, trong mấy năm, Dị Vực lần nữa xâm lược, có vài vị Tiên Vương mang binh đến đây gõ quan, thậm chí ở trong đó có một vị trùm điểm danh Cố Trường Sinh, muốn tiến hành Tiên Vương tử chiến.
Nhưng trong khoảng thời gian đó, Cố Trường Sinh đã tạm thời rời khỏi mảnh vũ trụ này, không biết việc này.
Hắn đi tới giới khác, nỗ lực tìm kiếm người quen trước đây đi vào chứng đạo, cùng lúc đó cũng dự định tiến thêm một bước xác minh con đường tiếp theo mà hắn cần phải đi.
Đến cảnh giới hiện giờ như hắn, muốn tiến thêm một bước, trừ lấy thời gian dài đằng đẵng tích lũy, cũng cần phải dựa vào ngoại vật.
Cố Trường Sinh từng dự định hợp ba đóa Tuế Nguyệt Chi Hoa, hợp nhất ba thân quá khứ, tương lai, hiện tại, đi ra Đại La Hằng Nhất chi cảnh.
Nhưng tu vi hiện giờ của hắn còn xa lắm mới tới tình trạng kiềm chế dòng thời gian, càng đừng nói tới việc hợp Tam Hoa, đạt được trình độ hoàn vũ vĩnh hằng, lệ kiếp bất diệt, động niệm bất hủ.
Thế nên, hắn thử tham quan học tập Đạo Quả của các giới, mô tả đại đạo hoàn chỉnh dưới mảnh thiên địa này, đến cuối cùng chấp chưởng ba nghìn đại đạo, giống như ba nghìn Hỗn Độn Thần Ma trong vũ trụ bên trong thân thể đi hướng quy nhất.
Đến lúc đó, hắn động ý niệm là có thể phá nát hàng vạn hàng nghìn vũ trụ, do đó mới có thể được coi như thật sự siêu thoát, thành tựu vương chân chính.
Dù sao, đường hắn đi hoàn toàn khác biệt với đường đi của toàn bộ tu sĩ thế gian, thực lực của Cố Trường Sinh thực ra đã vượt qua phạm trù của cảnh giới.
Thực lực của bản thân hắn là cảnh giới kỳ diệu đối với tu sĩ.
Những ngày kế tiếp, Cố Trường Sinh đi trong trung tâm vũ trụ, Hồng Mông Ấn hóa thành một phương thần ấn vô thượng, nguy nga như núi, mặt trời mặt trăng vờn quanh, chở hắn một đường mà đi, rời khỏi Tiên Vực.
Ngay lúc này.
Xoẹt!
Chư thiên vạn giới sinh ra cảm ứng, quy tắc thiên địa của các phương đại thế giới phát sinh những cuộc va chạm.
Vô số chí cường giả rung động, mặt lộ vẻ nghi hoặc, cảm giác được một nhân vật cường đại đang phá vỡ vách ngăn của Tiên Vực.
Là phủ xuống? Hay là rời đi?
Nhưng bọn họ không tùy tiện tra xét.
Tồn tại có thể đơn giản phá vỡ vách ngăn, ít nhất cũng là Trường Sinh Đại Tộc hoặc Cổ Tổ của đạo thống vô thượng.
"Bây giờ là thời buổi rối loạn, càng ngày càng nhiều nhân vật mạnh mẽ chạy tới đây..."
"Thiên địa đang biến đổi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận