Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 308: Hai Mươi Sáu Khối Tiên Nguyên, Tu Ra Tiên Khí, Khai Sáng Một Khơi Dòng

“Đây chính là tiên nguyên mà rất nhiều Đại Đế tranh đoạt sao?”
Trên thần đảo trung tâm.
Trong cung điện, Cố Trường Sinh nhẹ giọng lẩm bẩm.
Vẻ mặt mang theo một tia tò mò, nhìn vật vô cùng huyền diệu thần dị trong tay.
To bằng nắm đấm.
Từng sợi hào quang màu lục hiển hiện trong lòng bàn tay hắn, giống như sinh cơ, lại giống tinh quang, mỹ lệ kỳ huyễn.
Trong đó giống như ẩn chứa ngàn vạn huyền diệu và đạo lý, khó mà thấy rõ, cũng khó mà nhìn thấu.
Trong hai mắt hắn hiện ra tiên quang sáng chói, xuất hiện phù văn lít nha lít nhít, có thần bí uy lực, khó mà nhìn trộm được.
“Tiên nguyên, chính là tiên chi bản nguyên?”
Cố Trường Sinh hơi kinh ngạc.
Ong!
Ngay lúc đó.
Hắn phát hiện gốc Hỗn Độn Thanh Liên bên trong hỗn độn linh hải của mình có cảm ứng, lá sen phấp phới, mơ hồ nóng lên.
Đường vân cổ lão mà huyền diệu bên trên đều sáng lên, trong nháy mắt như tràn đầy thiên tiên ngâm xướng.
Đây là chuyện chưa từng xảy ra.
Mà cái này, chỉ do một luồng khí tức của tiên nguyên trong tay hắn thôi.
Đồng thời, Hồng Mông Ấn đã lâu chưa có động tĩnh.
Giờ phút này cũng đang run rẩy, từng sợi Hồng Mông Tử Khí rơi xuống, quấn vào trong đó.
Biến hóa này, đương nhiên là vì tiên nguyên trong tay hắn.
Cố Trường Sinh rơi vào trầm ngâm.
“Xem ra, lực lượng tiên nguyên thuần túy này có lực hấp dẫn đối với Hồng Mông Ấn, có thể khiến nó phát sinh biến hóa.”
“Nhưng khó mà nói rõ, có điều không thể phủ nhận rằng một khối tiên nguyên, ẩn chứa khí tức tiên đạo bản nguyên khó mà tưởng tượng được.”
“Nếu hiểu thấu đáo, với ta mà nói cũng là cơ duyên hiếm có.”
Hiện nay tu vi của hắn đã đạt đến Bán Thánh cảnh.
Dốc lòng tu luyện, tốc độ của hắn sẽ nhanh khiến người ta khó mà tin được.
Quan trọng nhất là, trước khi nhập Thánh Nhân cảnh, hắn sẽ không gặp phải bình cảnh gông cùm xiềng xích nào.
Nhưng hiện nay, Cố Trường Sinh cảm giác nếu hắn đột phá đến Chí Thánh cảnh, Đại Thánh cảnh, thậm chí Chuẩn Chí Tôn cảnh.
Thì cần cơ duyên khác.
Cái này không phải chỉ rèn luyện nguyên thần là có thể đạt tới.
“Thôi, trước hấp thu mấy khối tiên nguyên này đi, tuy nói nó khác với Hỗn Nguyên Thạch, nhưng lại có cùng công hiệu, dùng Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân thử dung nạp một chút.”
Cố Trường Sinh lắc đầu, đang suy nghĩ cách sử dụng mấy khối tiên nguyên này như thế nào.
Mười ba vị lão tổ từ hóa tiên trì bên bờ sông Thiên Thủy trở về, đã là nửa tháng sau.
Cuối cùng, không cách nào tránh khỏi một trận đại chiến kinh thế.
Đại Đế của các thế lực bất hủ khác nhao nhao liên thủ, không bận tâm đến vấn đề mặt mũi.
Bọn họ đã từng là nhân vật vô địch cùng thế hệ, cũng hiểu, thời điểm này chỉ có liên thủ mới có cơ hội.
Bọn họ sẽ không chắp tay nhường tiên nguyên cho người khác, đối bọn họ mà nói, đó là vật vô cùng trân quý.
Đương nhiên không thể tránh được một trận chiến kinh thiên.
Trận đại chiến kia đánh suốt bảy ngày bảy đêm.
Cuối cùng mười ba vị lão tổ của Cố gia liên thủ, dùng Đế cấp hợp kích chi pháp, từng rèn luyện diễn hóa vô số lần, đánh chết hai vị Đại Đế mà kết thúc.
Hơn ba trăm khối tiên nguyên, Cố gia độc tài hơn hai trăm khối.
Lúc các vị lão tổ trở về gia tộc, mỗi người đều cho Cố Trường Sinh hai khối.
Nói cách khác.
Sau khi cộng lại, bây giờ Cố Trường Sinh có hai mươi sáu khối tiên nguyên.
Lần này, các vị lão tổ tốn hao một phen khí lực, hắn không hề tham dự.
Đối với kết quả này, Cố Trường Sinh cũng rất bất đắc dĩ.
Đám lão tổ này nhất định phải đưa cho hắn hai khối làm lễ gặp mặt.
Các hậu bối khác cũng không có đãi ngộ này.
Tiên nguyên trân quý, không cần nhiều lời, đến Đại Đế cũng phải điên cuồng.
Nếu đám Đại Đế kia biết Cố Trường Sinh lại dùng nó để thí nghiệm, tuyệt đối sẽ tức giận đến thổ huyết, hô to phung phí của trời!
Rất nhanh.
“Nếu luyện hóa, căn bản không có khả năng, đây là bản nguyên...”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói.
Tiên nguyên biến hóa trong tay hắn, giống như một đoàn sắc tiên linh chi khí màu trắng, bỗng nhiên tan ra, cửu thải chi sắc, vô cùng mờ mịt.
Nhưng lại giống như ẩn chứa từng thế giới.
Đây là tiên đạo bản nguyên thuần túy.
Cực kì ôn hòa.
Cho dù là người bình thường đạt được, cũng sẽ không bị khí thế trong đó chấn vỡ.
Cố Trường Sinh còn đang thử.
Nhắm mắt lại.
Cũng không chú ý tới lúc này từng tế bào trên người hắn đang sáng lên.
Từng sợi hỗn độn khí rủ xuống, đồng thời Hồng Mông Ấn run rẩy, từng tia Hồng Mông tử ý chìm nổi, bao quanh hắn.
Giờ khắc này.
Bên cạnh hắn như xuất hiện một phương thế giới.
Trong mỗi một thế giới đều có cảnh tượng đang diễn hóa.
Cố Trường Sinh lĩnh ngộ chân ý trong đó, không vui không buồn, sắc mặt bình tĩnh.
Thời gian dần trôi qua.
Bên ngoài cơ thể hắn bắt đầu có một luồng hư ảnh tiên khí mông lung xuất hiện.
Ngay lúc đó.
Bên trong Cố gia, trong tất cả ngọn núi và cung điện.
Rất nhiều lão tổ có khí tức kinh khủng xuất thế, cảm giác được cái gì, vẻ mặt hơi đổi, trong mắt lộ ra nồng đậm chấn kinh và mừng như điên.
Bọn họ cùng nhau nhìn về phía cung điện của Cố Trường Sinh, không nhịn được mở miệng nói, lời nói khó nén kích động, đang khẽ run.
“Cái này... Là hình thức ban đầu của tiên khí, mặc dù ảm đạm, nhưng không sai...”
“Trường Sinh đã khiến chúng ta chấn kinh, thật sự không thể tưởng tượng nổi.”
“Thông quan mấy khối tiên nguyên, nhanh như vậy đã tu ra hình thức ban đầu của tiên khí sao? Còn ở Bán Thánh cảnh giới, không hổ là thiên tư vạn cổ vô song a!”
“Ha ha, lão phu đã nói rồi, cho hắn tiên nguyên không sai...”
Cho dù bọn họ đã thành đạo, nhưng cũng khó nén được hưng phấn, tâm cảnh không ổn định được.
Đây là sự mừng rỡ từ tận đáy lòng.
Bởi vì trong bọn họ, cũng có rất ít người có thể tu ra tiên khí lúc thành đạo.
Nếu không không khả năng chỉ thành đạo đơn giản như vậy.
Tu ra tiên khí, không chỉ là tán thành thiên phú.....,
Đồng thời cũng mang ý nghĩa tiên tư, thậm chí đại biểu cho Chân Tiên trở lên!
Giống bọn họ, nếu không có cơ duyên khác, thành tựu lớn nhất chỉ là bán Chân Tiên mà thôi.
Một cung điện trong hư không ở một phương khác, Hôi lão và lão tổ Cố gia ở đây, cũng khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra ý cười.
“Tại Bán Thánh cảnh tu ra tiên khí chi ý, mặc dù chỉ là hình thức ban đầu, còn mượn tiên nguyên, nhưng coi như đã khai sáng một cái khơi dòng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận