Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 540 - Dị Vực sắp đặt, thân phận đi săn đảo ngược, thế cục nguy hiểm

Hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Đám người Cố Trường Sinh không thể nào đánh lại sinh linh màu đen.
Oong!
Sinh linh màu đen vung búa sắt màu đen, tiên quang tràn ngập, hơi thở cường đại kinh sợ tám phương, buộc mọi người lùi về.
Nhưng mà giây sau, hắn không do dự bay về phía xa.
Tốc độ quá nhanh, thoáng chốc biến mất trong hư không.
“Trốn đi đâu!” Chung Tằng hét lớn, đuổi theo sinh linh màu đen, hóa thành luồng sáng, tốc độ cũng rất nhanh.
Đám người Cố Trường Sinh thì không đuổi theo, dù sao đẳng cấp Chân Tiên có thể dễ dàng xóa sổ bọn họ.
Bọn họ cũng không thể nào đuổi kịp.
“Xem ra phía sau chuyện này thật sự có chủ mưu." Cố Trường Sinh hơi thở dài, tuy rằng hắn đã chém giết bốn phương, nhưng không thể nào bảo chứng mọi người đều sống tiếp.
Cố Trường Sinh có nắm chắc sử dụng thủ đoạn khác giữ lại sinh linh màu đen, nhưng hắn không dự liệu được tiếp theo sẽ có nguy nan gì.
Không đến phút then chốt thì không thể tùy tiện sử dụng những thủ đoạn này.
Chủ yếu nhất là, Cố Trường Sinh cũng muốn biết chủ mưu sau lưng sinh linh màu đen rốt cuộc là ai.
Nếu đúng là gián điệp của Sơn Hải thành thì mọi người đều có nguy hiểm, ra khỏi thành thì không có ai bảo hộ được bọn họ.
Trong chiến đấu vừa rồi, Đệ Ngũ tiểu đội hy sinh một người, có ba người tổn hại nặng, những người khác cũng bị thương không nhẹ.
“Thực lực của Thần Tử quá mạnh, ban đầu chúng ta còn đinh ninh Thần Tử sẽ vướng víu tay chân.” Thành viên của Đệ Ngũ tiểu đội chữa thương, có người ngạc nhiên.
Trận chiến vừa rồi, thực lực của Cố Trường Sinh khủng bố đến nỗi khiến bọn họ trố mắt, không dám tin.
Trước đó không ai đoán được Cố Trường Sinh sẽ kinh khủng như vậy.
Có thể nói một mình hắn làm thịt bốn Đại Đế hậu kỳ bên đối phương.
Mỗi đối thủ đều cực kỳ khó chơi, kinh nghiệm dày dạn.
Chỉ có thể nói lên, thực lực thật sự của Cố Trường Sinh mạnh hơn xa hắn đã biểu hiện ra.
Bọn họ ngược lại giống như cục nợ.
Sự thực này khiến bọn họ không tin nổi, rồi lại phải tin.
“Mấy cái này là chiến lợi phẩm của ngươi, chờ về Sơn Hải thành rồi đổi chiến công.” Đang lúc Cố Trường Sinh suy nghĩ, Tô Nghê Thường đã nhặt lên binh khí, phù cốt mà những sinh linh kia để lại rơi vãi trên mặt đất, giao cho hắn.
Cố Trường Sinh hơi sửng sốt và kinh ngạc, không ngờ Tô Nghê Thường sẽ thu dọn chiến trường.
Chú ý tới ánh mắt đó của Cố Trường Sinh, Tô Nghê Thường cảm giác hơi ngượng ngùng, nghiêng đầu nói:
“Bổn cung mới vừa rồi không có giúp đỡ cái gì... "
“Vậy đa tạ.” Cố Trường Sinh gật đầu, ngắt lời nàng. Những chiến lợi phẩm này có thể đổi chiến công, đỡ cho hắn khỏi phải lãng phí thời gian.
Sau đó, Đệ Ngũ tiểu đội chỉnh đốn tại chỗ, những người khác mang theo di hài của đội hữu chết trận.
Nếu có cơ hội sẽ mang bọn họ về quê hương Tiên Vực chôn cất.
“Thần Tử, bây giờ chúng ta ở đây chờ đội trưởng trở về hay đi tiếp? “Có đội viên hỏi thăm Cố Trường Sinh.
Sau khi Chung Tằng rời đi, bọn họ xem Cố Trường Sinh như trụ cột tinh thần.
Tu vi của Cố Trường Sinh mặc dù yếu hơn bọn họ, nhưng thực lực thì khủng bố dọa người.
Một khi bùng nổ chiến tranh, còn phải dựa vào Cố Trường Sinh.
Tô Nghê Thường cũng nhìn qua, nàng xem hắn như chỗ dựa.
Đương nhiên, không phải nàng ỷ lại Cố Trường Sinh, chẳng qua ở nơi hiểm ác như vậy, đi theo Cố Trường Sinh khiến nàng yên lòng rất nhiều.
Mài giũa là một nhẽ, nhưng nàng không thể bất chấp an toàn của mình.
Thành viên kia bị đánh chết ngay trước mắt nàng, thân hình thoáng chốc chia năm xẻ bảy, cốt vụn và máu tươi văng khắp nơi, sát khí lẫm liệt, rung động mạnh, khiến Tô Nghê Thường ấn tượng cực kỳ khắc sâu.
Nếu sinh linh màu đen giơ búa sắt về phía nàng, Tô Nghê Thường không biết chính mình có thể đỡ nổi được hay không.
“Chờ đội trưởng Chung Tằng đã.” Cố Trường Sinh nói, sau đó mọi người tìm chỗ ngồi gần đó trong rừng.
Cố Trường Sinh cầm gốc Tán Hồn Liên, hơi thở oan hồn trong hoa đã biến mất, chỉ còn lại ánh sáng chín màu mông lung thuần túy.
"Ẩn chứa luyện hồn chi ý... "
“Khá giống với miêu tả Dẫn Hồn Thảo trong ghi chép.” Cố Trường Sinh cẩn thận quan sát đóa hoa sen này, có chín cánh, thoạt trông vô cùng yêu diễm mà tim đập nhanh.
Dù không còn vẻ tà dị như lúc trước, nhưng cho cảm giác rất khó chịu.
Nhưng mà luyện hồn chi ý là thuần túy dùng để rèn luyện thần hồn.
Trong Đạo Tâm Chủng Ma có ghi về nó.
Dẫn Hồn Thảo là một loại tiên vật.
Dù cho nguyên thần bị người đánh tan, nếu kịp ăn vào thứ này thì có thể gom lại thần thức tản ra, tái tạo lại, là thứ đoạt thiên địa tạo hóa!
Có được một gốc dược tương đương với thêm một cái mạng.
Tán Hồn Liên chín màu trước mắt hắn, mỗi cánh hoa sen đều ẩn chứa luyện hồn chi ý.
Theo sau, Cố Trường Sinh định luyện hóa đóa hoa sen này.
Quanh người hắn bốc lên từng đợt huyết vụ, đó là khí huyết mờ mịt mà ra, giống như một lò nung lớn, nổ ầm ầm, có thanh thế khủng bố truyền đến, đang luyện hóa đóa hoa sen này.
Sương mù lưu ly chín sắc bị nguyên thần tí hon mở miệng cắn nuốt, ánh sáng Chuẩn Đế càng chói lòa.
"Quả nhiên có thể luyện vào nguyên thần, khiến nguyên thần càng tinh thuần hơn.” Cố Trường Sinh khẽ nói, phát hiện Vạn Tiên Sâm Lâm này quả thực có nhiều cơ duyên, chỉ riêng một gốc Tán Hồn Liên đã khiến tu vi của hắn tăng nhiều.
Không lâu sau hắn có thể chẳng những đến Chuẩn Đế đỉnh.
Ba ngày sau, Chung Tằng trở về, nhưng vẻ mặt bất đắc dĩ, dọc đường đi nhiều lần giao chiến với sinh linh màu đen Chân Tiên cảnh của Dị Vực.
Sau đó để sinh linh màu đen trốn thoát, không thể theo dấu hắn.
Nhưng Chung Tằng nghe được một tin bất hạnh.
Bên Dị Vực có một tồn tại khủng bố giỏi bói toán, thôi diễn ra được khí vận bên Tiên Vực dâng lên, nhiều thiên kiêu kỷ nguyên xuất hiện, đã bài bố chuẩn bị săn giết.
Nhóm Cố Trường Sinh lần này rời khỏi Sơn Hải thành, có thể nói là rơi vào cái bẫy của đối phương.
Trong Vạn Tiên Sâm Lâm và nhiều khu vực xung quanh đã thành sân săn bắn của Dị Vực.
Đối với Cố Trường Sinh thì điều này có nghĩa là từ thợ săn biến thành con mồi.
Thế cục thoáng chốc trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận