Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 281: Hoàng Lạc Không Thể Tin Được, Giao Thủ, Hô Phong Thần Thông Phá Trấn Hoàng Thủ

Bây giờ.
Đại thế chi tranh.
Đám thiên kiêu thời đại khác đã từng niêm phong cất giấu xuất thế, mơ hồ phân thành hai phe khác biệt với bọn họ.
Thiên kiêu cùng thế hệ đương đại.
Thậm chí là thiên kiêu ở thế hệ khác.
Dự cảm là hai tồn tại trẻ tuổi không cùng thời đại giao thủ, bọn họ không khỏi hưng phấn, muốn chứng kiến trận chiến này.
“Có ý tứ, khí tức này là dòng dõi một vị Tổ Hoàng của Vạn Hoàng Sào, là ai đang giao thủ với hắn ta?” Ma nữ cũng lộ ra ý cười, không sợ làm lớn chuyện.
“Một khí tức khác là Thần Vương Cảnh, nhưng lại có thể giao thủ với Hoàng Lạc Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, không rơi vào thế hạ phong, xem ra cũng không phải hạng người vô danh.” Trong mắt Sở Thanh Huyền lộ ra chấn kinh.
Ít nhất hiện nay trong thế hệ trẻ tuổi hiện nay mà hắn biết, cũng có rất ít người bước vào Thiên Thần cảnh.
Đa số đều là Chân Thần Cảnh.
Thần Vương Cảnh, có thể nói giống như phượng mao lân giác, cực kì hiếm thấy.
“Có phải là quái thai yêu nghiệt nào đó vừa xuất thế không?”
“Đi xem một chút liền rõ...”
Đám thiên kiêu nghị luận nói.
Cố Trường Sinh chớp mắt, hiện lên ý cười, “Hoàng Lạc thật sao? Không nghĩ tới lại gặp mặt nhanh như vậy.”
Mặc dù còn chưa từng gặp mặt.
Nhưng Cố Trường Sinh có ấn tượng rất sâu sắc với hắn ta.
Thời gian trước, bên trong Hắc Tử tinh khoáng.
Hắn hung hăng tính kế Hoàng Lạc, cướp cơ duyên của hắn ta đi.
Hiện nay Tiên Linh Diệu Căn vẫn còn nằm trong nội thế giới của hắn, được Thất Thải Thần Tuyền tẩm bổ, dần có xu thế sinh trưởng tiếp.
Vạn Hoàng Sào và Đọa Long Lĩnh là hai tộc quần chí cường trong hoàng tộc Thái Cổ, cũng là một trong cực ít tộc đàn dám ra mặt khiêu khích Trường Sinh Cố gia.
Cừu hận chôn xuống rất sâu.
Về phần các hoàng tộc Thái Cổ còn lại, nhiều lắm chỉ dám bày âm mưu quỷ kế trong bóng tối mà thôi.
Cho nên đối với truyền nhân của hai tộc quần này, Cố Trường Sinh không có bất kỳ hảo cảm nào.
Long Đằng chết trong tay hắn.
Đọa Long Lĩnh đã phong sơn.
Bây giờ chỉ còn lại Vạn Hoàng Sào vẫn còn nhảy nhót.
Thiên Hoàng Nữ bị bắt làm tù binh, hiện tại lại nhảy ra một tên dòng dõi Tổ Hoàng.
Thực lực còn là Thánh Nhân cảnh hậu kỳ.
Rất nhanh.
Cố Trường Sinh và đám người ma nữ đã đến cái đảo giữa hồ, trên bầu trời đang chiến đấu kịch liệt, Đế thuật, thiên công thi triển, diễn hóa, vô cùng sáng chói.
Ba động đáng sợ, thần liên xen lẫn, thần phù như thủy triều, rung động không trung.
Bọn họ cực kì chấn kinh, không ngờ người giao thủ với Hoàng Lạc không phải quái thai cổ đại khác, mà là Cổ Đế Tử tu luyện lại trong một thế này.
Tu vi Thần Vương Cảnh giao thủ với tu vi Thánh Nhân cảnh, không rơi xuống hạ phong.
Sắc mặt Hoàng Lạc không phải rất dễ nhìn, hắn ta và Cổ Đế Tử đều là dòng dõi của Tổ Hoàng, Cổ Đế, lực lượng huyết mạch vô cùng cường đại, cùng một cấp độ.
Ở đây, cơ bản không ai có thể vượt qua bọn họ.
Theo đạo lý, hai người tại cùng một cảnh giới, giao chiến trên trăm chiêu khó phân thắng bại lại rất bình thường.
Nhưng tu vi của hắn ta rõ ràng cao hơn Cổ Đế Tử hai cảnh giới.
Lại không thể nghiền ép hắn ta, ngược lại ở vào cục diện đánh ngang tay, nhất thời giằng co không xong.
Chuyện này khiến hắn ta cảm giác trên mặt một mảnh nóng bỏng.
Lời nói lúc trước như một sỉ nhục vậy.
“Làm sao lại như thế, nếu hắn tăng thêm một cảnh giới, chẳng phải ta không bằng hắn sao?”
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Hoàng Lạc càng trở nên khó coi.
Hắn ta thi triển Chân Hoàng Bảo Thuật chí cường, thuở nhỏ dùng vô số thiên tài địa bảo, cổ đan thánh vật rèn luyện nhục thân, giờ phút này đang sáng lên, khí huyết như thần hà ngút trời, hiển hiện trên đỉnh đầu hắn ta.
Nắm lấy thời cơ!
Hoàng Lạc cười lạnh nói, “Nát cho ra!”
Một quyền nện xuống, cương mãnh bá đạo, ẩn chứa vô tận thần lực, Chân Hoàng quy tắc lượn lờ trong đó, quang mang vạn trượng, khiến rất nhiều tu sĩ nhói mắt!
Một quyền này, quá mạnh!
Đây là một loại quyền pháp cực hạn, đại biểu cho công pháp chi lực đáng sợ!
Ầm!
Cổ Đế Tử hơi biến sắc mặt, ngạnh kháng.
Lập tức, cánh tay răng rắc một tiếng, xuất hiện âm thanh đứt gãy, bắt đầu chảy máu tươi, phương diện nhục thân, hắn ta không bằng Hoàng Lạc, sẽ rơi xuống hạ phong.
“Ta tính sai, ngươi thật sự có tư cách cuồng vọng tự phụ, nhưng đối mặt với Trường Sinh đạo huynh, ngươi vẫn không có bất kì cơ hội nào.”
Cổ Đế Tử trầm giọng nói, khóe miệng mang máu, đang lui lại.
Đối cứng thần thông thuật pháp và quy tắc cảm ngộ, hắn ta tự nhân sẽ không kém Hoàng Lạc.
Nhưng đối cứng lực lượng nhục thân, đúng là không bằng Hoàng Lạc, hậu đại của Chân Hoàng, cho dù hắn ta là dòng dõi Cổ Đế cũng không được.
Hậu đại của Chân Hoàng, sinh ra đã chú định có ưu thế, phương diện nhục thân cũng giống như thế.
Vô cùng cường đại, chỉ dựa vào nhục thân, Hoàng Lạc có thể tuỳ tiện chấn vỡ thân thể Đại Thánh.
Nhưng mà.
Đám người cũng bị chấn kinh đến không nói ra lời.
Thực lực Cổ Đế Tử hiện ra đã vượt qua bọn họ tưởng tượng.
Không hổ là ngoan nhân đã tự chém qua một lần, có khí phách và nghị lực lớn.
Bên trong Trọng Đồng của Diệp Minh Nguyệt hiện lên phù văn dày đặc, thấy vậy cũng vô cùng cảm thán, “Không hổ là Cổ Đế Tử, ta không bằng hắn.”
“Nhưng không biết Trường Sinh đạo huynh sẽ đối mặt thế nào, tu vi của hắn không thể cao hơn Cổ Đế Tử được.”
Hiện nay, tu vi của nàng cũng chỉ là bán Thiên Thần cảnh mà thôi.
Hoàn toàn không thể tranh phong với hai người kia, chênh lệch cảnh giới quá lớn, chiến lực khó mà đền bù.
Nghe được lời này của Cổ Đế Tử, vẻ mặt Hoàng Lạc vốn đang chuyển biến tốt đẹp lại lần nữa lạnh lẽo, nhớ mình bị Cố Trường Sinh tính toán một lần, cũng bị cướp cơ duyên.
Lập tức.
Trong lòng dâng lên phẫn nộ.
“Một tên tiểu nhân bỉ ổi mà thôi, chỉ dám ở sau lưng trộm cướp cơ duyên của ta, căn bản không dám xuất hiện chính diện.”
Hoàng Lạc lạnh lùng nói, vô cùng thống hận Cố Trường Sinh.
Lúc này, ánh mắt hắn ta đột nhiên lóe lên, nhìn thấy giữa hồ.
Một thân ảnh mặc áo trắng, khuôn mặt mơ hồ, khí chất siêu nhiên, giống như được chúng tinh củng nguyệt.
Lập tức sững sờ, không nghĩ tới Cố Trường Sinh thật sự đã đến đây.
Khóe miệng Hoàng Lạc không khỏi lộ ra nụ cười lạnh, sát ý dâng lên.
“Ngươi cũng dám hiện thân sao, tiểu tặc Cố gia có dũng khí cướp Tiên Linh Quả của ta kia.”
Hoàng Lạc còn không biết đó là Tiên Linh Diệu Căn, nếu không sẽ càng tức giận, điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận