Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 561 - Chuẩn Tiên Đế sắp gõ quan, Đế Tộc Dị Vực, phần tháng chi hỏi

Yến hội rất nhanh bắt đầu, bưng lên đều là nhiều tiên quả rượu ngon, tràn ngập tiên quang, ẩn chứa quy tắc đại đạo, cực kỳ hiếm thấy.
Thị nữ xinh đẹp châm trà đưa rượu cho khách khứa đều có thực lực phi phàm, kẻ yếu cũng có thực lực Chí Tôn cảnh, huyết khí cực kỳ dâng trào.
Gần Cố Trường Sinh đều là cường giả, tu vi yếu nhất cỡ Chân Tiên cảnh trung kỳ, thân hình rất mơ hồ, là Cổ Tổ bộ tộc Dị Vực.
Lúc này bọn họ nói chuyện toàn về Tiên Vực.
Cố Trường Sinh rất nhanh cũng bị hấp dẫn chú ý, trong lòng hơi giật mình.
Vị sinh linh Đế Tộc luôn uống rượu lộ ra cười nhạt, bỗng nhiên mở miệng nói, trong lời nói dường như có chế nhạo.
Khuôn mặt của hắn rất trẻ tuổi, giữa hai chân mày mọc vảy rồng, tu vi Đại Đế cảnh hậu kỳ mà ngồi trong đám Chân Tiên lại toát ra vẻ cao cao tại thượng cùng ngạo nhiên.
Dù sao hắn đại biểu là Đế Tộc.
Những người có mặt không dám bỏ qua hay bất kính với hắn.
Dù là mấy vị Cổ Tổ Chân Tiên cảnh tu vi tinh thâm nhất cũng chỉ lắc đầu, không tiếp lời.
"Đại nhân nói người mạnh nhất Đế Tộc đương thời chẳng lẽ là vị kia, Xi Vô Thương vô địch?” Một vị Cổ Tổ ánh mắt lóe tia sáng khác lạ, hỏi.
Nghe vậy, sinh linh Đế Tộc kia cười nói:
“Đế cảnh vô địch, chỉ là loan truyền mà thôi, chư vị đừng tin là thật. Nhưng công tử nhà ta lúc ở Chuẩn Đế cảnh từng giao chiến với nhiều Chân Tiên, chẳng qua chiến tích không truyền ra ngoài.”
Nghe như hắn buột miệng nói, nhưng ném ra tin tức khiến đám người đều khiếp sợ.
Xi Vô Thương là công tử sau lưng hắn, lãnh tụ trẻ khủng bố nhất kỷ nguyên này của Đế Tộc.
Đến từ Đế Tộc Xi Tộc, uy thế ngập trời, hung uy cái thế.
Cổ Tổ của bộ tộc bọn họ là một vị Tiên Đế thật sự, vô cùng cổ xưa, bất hủ bất diệt, nhìn xuống thiên địa vô số kỷ nguyên, cường đại đến vô biên, chưa từng chết.
Xi Vô Thương càng là đạo khiến tất cả thiên kiêu Dị Vực ở thế hệ này kính sợ thần phục.
Theo xuất thế đến hiện tại, chưa từng thua lần nào, thậm chí thiên kiêu của các kỷ nguyên khác cũng không dám tranh phong cùng.
Ở Dị Vực, có thể nói là không ai không biết cái tên này.
Giờ phút này nhiều sinh linh trẻ đều lộ ra kính sợ cùng bội phục.
Mấy năm trước Xi Vô Thương đã chứng Đế cảnh.
Hiện nay tu vi càng là sâu không lường được.
Một vị Cổ Tổ vẻ ngoài rất tang thương mỉm cười nói:
"Lần này chư vương thương nghị, muốn tiến hành trận chiến khấu quan với Sơn Hải thành, nghe nói sẽ do vị Đế mới lên kia mang binh.”
“Bên Tiên Vực đã nghìn vạn kỷ nguyên không có nghe nói có Đế sinh ra, lần này Sơn Hải thành chắc chắn bị phá!”
"Dù sao là do Đế mang binh, dù là Tiên Vương cũng không có tư cách đánh nhau, Sơn Hải thành vững chắc cỡ nào cũng không thể ngăn trở."
"Ha ha ha, đến lúc đó chúng ta là nhóm thứ hai cũng có thể tiến quân lao nhanh vào Tiên Vực...”
Trên yến hội, đám Chân Tiên cụng rượu cười nói, không ngừng mặc sức tưởng tượng.
Gần đây, một vị Tiên Vương Dị Vực trải qua vô vàn khó khăn, vượt qua một lần tử kiếp, rốt cuộc tu ra ánh sáng Chuẩn Tiên Đế, dị tượng ánh chiếu chư thiên, vạn đạo cộng hưởng, đại đạo cùng ngân.
Việc này dẫn đến sóng gió lớn trong Dị Vực, vô số sinh linh mừng như điên.
Một vị Chuẩn Tiên Đế sinh ra chứng minh điều gì? Quả thực không cần nói cũng biết, thậm chí kéo lên sức chiến đấu đỉnh cao bên Dị Vực.
Nên biết giai đoạn Tiên Vương phân chia rất kỹ mạnh và yếu.
Cùng là Tiên Vương, giữa các bên thật ra đều tồn tại chênh lệch.
Tiên Vương phổ thông, Tiên Vương tuyệt đỉnh, Tiên Vương đỉnh cao, Tiên Vương trùm, Tiên Vương vô thượng, Tiên Vương vô thượng cực hạn.
Đến cấp độ Tiên Vương vô thượng cực hạn mới dám nói chính mình chạm được đến ngưỡng cửa Chuẩn Tiên Đế.
Có thể thấy quá trình này khó khăn cỡ nào.
Nghe thấy những lời này, Cố Trường Sinh trong lòng giật mình.
Dù sao Hôi Lão lúc ở Sơn Hải thành từng nói lão đến nơi đó, là vì trấn giữ, uy hiếp Chuẩn Tiên Đế Dị Vực.
Vậy là Tiên Vực biết bên Dị Vực sinh ra Chuẩn Tiên Đế.
Nhưng không ngờ kinh động đến Hôi Lão.
Điều này khiến Cố Trường Sinh có chút không rõ.
Trừ Cố gia ra, chẳng lẽ trong Tiên Vực thật sự không có Chuẩn Tiên Đế nào sao?
Nếu đúng như vậy thì trong đại chiến sắp tới, Tiên Vực rất có thể sẽ ở vị trí bất lợi.
Tuy thế lực đạo thống trong ba nghìn Đạo Vực có khá nhiều, nhưng rải rác, lúc then chốt chưa biết chừng đụng trận quay giáo.
Cố Trường Sinh nghĩ đến đây, ngược lại cảm giác bên Dị Vực chẳng những hiếu chiến, hơn nữa đoàn kết rất nhiều.
Lúc này, một vị Cổ Tổ Chân Tiên cảnh uống cạn tiên nhưỡng trong ly, mắt lóe tia sáng khác lạ: “Nhưng bên Dị Vực nghe nói kỷ nguyên này ra nhiều thiên kiêu, đều là thiên tư ngút trời, trong đó có người thậm chí bị Gia Mạc Địch đe dọa sẽ giết.”
Một vị Chân Tiên khác mắt lóe tia sáng, dường như rất có hứng thú, tiếp lời:
“Đang nói đến mấy năm trước, người trong Vạn Tiên Sâm Lâm đúng không? Kẻ đã giết đệ đệ của Gia Mạc Địch, lấy thực lực chưa tới Đế cảnh đập chết nhiều tu sĩ Đế cảnh, thậm chí giết một vị Chân Tiên?”
Nghe lời này, rất nhiều người đều chú ý.
Việc này dẫn phát nhiều náo động bên Dị Vực.
Kỳ Lân Chân hiện thế.
Đệ đệ ruột của Gia Mạc Địch đi giành, kết quả bị người chém giết trong Vạn Tiên Sâm Lâm, nhiều Chân Tiên cùng đi cũng bị bắt làm tù binh, giết chết.
Lúc ấy bên Dị Vực có mấy vị Tiên Vương chú ý tới việc này, nhưng bị Tiên Vực kiềm chế, khó mà đi tới.
Chứ không thì Kỳ Lân Chân đã chẳng bị mang về Tiên Vực dễ như vậy.
Nghe đám sinh linh bàn luận về mình, Cố Trường Sinh ánh mắt rất bình tĩnh, vẫn không lộ ra chút lạ thường.
Ngay cả hắn đều không ngờ rằng, chính mình gây ra sóng gió không nhỏ bên Dị Vực.
Một vị sinh linh trong Đế Tộc bỗng lộ vẻ hứng thú, lên tiếng hỏi:
“Thiên kiêu kỷ nguyên của Dị Vực nếu đối diện mấy vị mạnh nhất của bộ tộc chúng ta sẽ có mấy phần phần thắng? Ba phần hay một phần?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận