Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 381: Cửu U Táng Thổ Rung Động, Quét Sạch Bốn Phương Tám Hướng, Lai Lịch Lớn Kinh Thiên Không Thể Dòm (2)

Vô số sinh linh táng thổ trừng to mắt, không thể tin được đây là sự thật.
Đồ Tiên vô địch thế hệ trẻ tuổi lại bị một tên Nhân tộc thần bí đến từ ngoại giới đánh bại, trở thành tọa kỵ của hắn.
Tên Nhân tộc này lại có được bí bảo và rất nhiều thần dược cường đại, lai lịch lớn đến đáng sợ, rất có thể đến từ Bất Tử Hồ.
Thậm chí tin tức này kinh khủng như cơn lốc, quét sạch đến bảy châu khác, khiến Cửu U táng thổ bắt đầu rung chuyển bất an.
Vô số sinh linh trẻ tuổi kinh hãi không thôi, không muốn tin tưởng này đây là sự thật.
Đồ Tiên, nữ chiến thần vô địch trong lòng bọn họ, tương lai có thể trở thành vương, lại cam nguyện biến thành tọa kị của người khác.
Đồ gia, một mảnh táng thổ chi địa màu đen, tràn ngập khí tức cổ lão lâu đời, hóa thành sương mù bao phủ tứ phương, khí thế kinh khủng, Đại Đế bước vào cũng phải hóa thành nùng huyết.
Giờ phút này, trong đó một đôi mắt mở ra, hiển hiện các loại cảnh tượng kinh khủng, mặt trăng mặt trời rơi đập, thương hải tang điền, vũ trụ khô kiệt, chúng đế rên rỉ.
Đôi mắt này chính là thứ duy nhất trong hắc vụ, rất lạnh lùng vô tình, nhưng cũng vô cùng to lớn, vắt ngang trong đó, giống như phá vỡ vũ trụ vạn cổ.
“Nhân tộc đến từ ngoại giới, không đến Chí Tôn cảnh, lại có thể bước vào nơi đây...”
“Đồ Tiên bại?”
Ông ta thì thào, bên trong mắt bắt đầu hiển hiện từng bức họa, đang thôi diễn tình cảnh lúc đó.
Đột nhiên, phù một tiếng, một vòng kiếm quang sáng chói giống như xuyên qua vô cùng vô tận tuế nguyệt và không gian, ẩn chứa vô thượng khí thế, hiển hiện trong đôi mắt, một kiếm chém xuống.
Oanh!
Đôi mắt này lập tức nổ tung, hóa thành hắc huyết đầy trời.
Trong hắc vụ một trận kịch chấn, mơ hồ có tiếng rên rỉ vang lên, sau đó từng đạo hắc huyết cuồn cuộn chảy xuôi.
Hồi lâu, trong đó mới có âm thanh truyền ra.
“Người này...”
“Rốt cuộc có lai lịch ra sao...”
Chủ nhân đôi mắt này chính là tồn tại cổ xưa nhất của Đồ gia, giờ phút này không nhịn được, lộ ra hoảng sợ và hãi nhiên, “Làm sao có thể.....”
“Lực phản phệ lớn như vậy, không thể dòm...”
Sau đó, giọng nói của ông ta khẽ run, bắt đầu truyền lệnh, khiến toàn bộ sinh linh trong Đồ gia không được vọng động, yên lặng theo dõi kỳ biến, không đến thời khắc mấu chốt, không được tiến lên trêu chọc tên Nhân tộc kia.
Về phần lựa chọn của Đồ Tiên, ông ta cũng hạ lệnh trong tộc không được quấy nhiễu.
Cửu U táng thổ có tám châu lớn.
Giữa mỗi châu đều có giới hạn cổ lão, hoặc là một mảnh chiến trường di tích, thi hài xếp đống.
Hoặc là chính là đại dương mênh mông màu đen, rộng lớn vô ngần, lúc gió êm sóng lặng như mặt kính, nhưng có thể cảm nhận được năng lượng đáng sợ trong đó.
Bạch Cốt Châu rộng lớn vô ngần, xương cốt màu trắng, dãy núi màu đen kéo dài không dứt, có thể nhìn thấy rất nhiều cổ thành giống như nằm tại sống lưng của thiên địa, sừng sững tại đường chân trời.
Hô!
Gió rất lớn, cảnh tượng dưới chân nhanh chóng rút lui, sơn hà như đai mỏng, hồ nước như phỉ thúy, khảm nạm trên mặt đất.
Giờ phút này, Cố Trường Sinh ngồi ngay ngắn trên lưng Ngân Huyết Thiên Long, áo trắng bị gió thổi qua, mơ hồ có thể ngửi được mùi thơm truyền đến.
“Đi đâu đây?” Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, trong tay hiển hiện mệnh đăng của Tô Tiểu Huyên, bây giờ quang mang rất ổn định, chưa từng xuất hiện trạng thái sắp dập tắt.
Thật ra hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ, hắn mới đến, cũng không biết rốt cuộc Tô Tiểu Huyên đang ở đâu.
Hiện nay Đồ Tiên mang theo hắn chẳng có mục đích gì du lịch trong Bạch Cốt Châu.
Nhưng từ cảnh tượng khắp nơi, hắn lờ mờ có thể thấy được cảnh tượng trong đó.
Kiến trúc tại nơi này có phong cách như thời kì cổ lão tại Tiên Vực, nói cách khác, thật ra Cửu U táng thổ là từ Tiên Vực độc lập đi ra.
“Chủ nhân muốn tìm ai?” Đồ Tiên mở miệng hỏi thăm.
Đây là ngày thứ hai Cố Trường Sinh bảo nàng đưa đi du lịch quanh Bạch Cốt Châu, trong lúc đó từng dừng lại một vài cổ thành, bị không ít sinh linh nhận ra, dẫn phát sóng to gió lớn.
Cố Trường Sinh nói, “Một cố nhân, nàng là thị nữ của ta, nàng truyền đến tin tức, bảo ta đi cứu nàng.”
“Thị nữ?” Đồ Tiên sững sờ, sau đó khó hiểu nói, “Chẳng lẽ cũng từ ngoại giới đến?”
“Đúng vậy, nhưng chắc hẳn nàng là sinh linh trong Cửu U táng thổ.” Ánh mắt Cố Trường Sinh như nhớ lại chuyện gì.
Đồ Tiên trầm mặc một lát, nói, “Thì ra là thế, thời gian này ta không nghe nói có sinh linh ngoại giới tới đây, chủ nhân là người đầu tiên.”
Cố Trường Sinh cười nói, “Đã như vậy, chuyện càng không đơn giản.”
Kết hợp với chuyện Tô Tiểu Huyên chính là một tồn tại nào đó chuyển thế, rất có thể thân phận của nàng tại Cửu U táng thổ còn không thấp.
“Nói cho ta nghe một chút về các thế lực phân chia trong Cửu U táng thổ đi.” Cố Trường Sinh lại nói.
“Vâng, chủ nhân.”
Sau đó, Đồ Tiên vừa mang theo Cố Trường Sinh đi du lịch trong Bạch Cốt Châu, vừa nói ra tin tức của tất cả gia tộc và các vị Vương ở đây cho hắn nghe.
Như Bạch Cốt Châu, sừng sững bất hủ, lúc Cửu U táng thổ vừa ra đời, chính là ở khu vực của Bạch Cốt Vương.
Bạch Cốt Vương chính là tồn tại bất hủ.
Bạch Cốt chỉ là tôn xưng, không ai biết rõ tên thật của ông ta.
Hơn nữa đến cấp bậc đó, nếu gọi thẳng tên thật, sẽ tạo thành tai họa rất khủng bố, thậm chí sẽ khiến một sợi chân niệm ở đây giáng lâm.
Huống chi cũng không ai biết rõ tên thật của Bạch Cốt Vương.
Tiếp theo là bảy châu khác, bảy vương cũng là tồn tại vô cùng kinh khủng.
Xích Kiêu Vương, Thiên Lang Vương, Tô Huyên Vương...
Mỗi vị vương đều là tồn tại vô địch cổ lão, tồn tại cùng Cửu U táng thổ.
Ngay lúc Cố Trường Sinh đang đi du lịch tại các nơi trong Cửu U táng thổ, mấy châu khác đều không yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận