Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 831 - Siêu thoát ở Bỉ Ngạn, truyền thuyết vẫn đang suy diễn (2)

Siêu thoát ở Bỉ Ngạn, truyền thuyết vẫn đang suy diễn (2)
Cấp bậc của hai người đã hoàn toàn khác biệt, đây là sức mạnh vĩ độ sinh mệnh khó có thể chống lại.
Nếu Cố Trường Sinh muốn, hắn thậm chí có thể vây khốn Đại Hắc Thủ trong một điểm, một đường thẳng hoặc một vòng tròn vĩnh hằng, trọn đời không được siêu sinh.
Nhưng hắn không làm như thế, bởi vì tất cả điều này đã không còn ý nghĩa, không cần thiết nữa.
"m mưu vạn cổ, bàn tay đen lớn nhất thiên địa, bóng ma giấu ở phía sau sông thời gian..."
"Đất về với đất, cát bụi về cát bụi, đều cùng kết thúc."
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, vẻ mặt một mảnh tĩnh lặng.
Hắn lần nữa vung ống tay áo lên, khe hở khủng bố ở nơi xa kia dần khép lại, hơi thở bên ngoài Bỉ Ngạn đang bay xa.
Đại Hắc Thủ rốt cục nổ tung, hóa thành mưa ánh sáng đầy trời, dung nhập vào mảnh thiên địa đã hoang tàn này.
Cuối cùng hắn dùng phương thức như vậy kết thúc cuộc đời mưu đồ chư thiên của mình, trả lại cho thiên địa, tất cả những gì mà bản thân cướp đoạt lần nữa dung nhập vào trong thiên địa.
"Kết thúc... tất cả điều này đã kết thúc."
Hết thảy Tiên Đế ngơ ngác nhìn tất cả chuyện này, không ngờ Đại Hắc Thủ cường đại đến khó tin thế mà cuối cùng bị giải quyết dễ dàng như vậy.
Loại lực lượng này vô viễn phất giới, bọn họ căn bản không có khả năng tưởng tượng ra.
Không phải Đại Hắc Thủ không mạnh, cũng không phải kế hoạch của Đại Hắc Thủ xảy ra vấn đề, mà là do dị số Cố Trường Sinh phá vỡ hạn chế này, cũng phá vỡ gông cùm xiềng xiếc này.
"Đây chính là sức mạnh siêu thoát... là trình độ mà chúng ta truy tìm cả đời."
Thái Thượng Tiên Đế, Thần Chủ áo trắng, Đao Đế, tổ tiên Cố gia... Mọi người lúc này đều trầm mặc, sau đó cùng hành lễ hướng Cố Trường Sinh.
Hắn cứu vớt chư thiên, tất nhiên cũng cứu vớt bọn họ, nếu không thì hiện tại bọn họ vẫn còn ở trong âm mưu của Đại Hắc Thủ, hóa thành căn nguyên để hắn đi hướng Bỉ Ngạn.
Ánh mắt của Cố Trường Sinh tĩnh lặng, một bước xẹt qua, tất cả hắc ám đều tan biến, chư thiên đổ nát, trật tự vạn cổ vỡ vụn đang biến mất ở phía sau hắn đều bởi vì hắn đi qua mà dần tái tạo lại.
Non sông phục hồi như cũ, vũ trụ tái tạo lại, tinh tú nhật nguyệt...
Chư thiên đã từng sụp đổ, từ một ý niệm của hắn lần nữa được khôi phục, lần nữa tái tạo lại.
Sông thời gian vỡ nát, theo hắn đi tới hóa thành hàng ức vạn mảnh vụn dưới chân hắn, không ngừng bay lượn, ngưng tụ thành sông thời gian vĩnh hằng chí cao.
Bọt sóng sôi trào trong đó, các điểm sáng rơi vào trong, ở trong thiên địa có căn nguyên đếm không hết đang tái tạo, đang diễn hóa.
Một bọt sóng là một kỷ nguyên, kỷ nguyên cuồn cuộn lần nữa tái hiện, vết tích của thiên địa lần nữa trở về từ trong vĩ độ chưa biết.
Đây là việc còn khủng bố, khó tin hơn cả tái tạo lại luân hồi, tái tạo vạn cổ.
Hết thảy ý niệm trong đầu, hết thảy ý tưởng, khó tin đều phục sinh khi Cố Trường Sinh diễn biến, đủ loại thiên địa, vạn cổ cuồn cuộn lần nữa phục hồi như cũ.
Toàn bộ Tiên Đế nhìn hắn đi xa, nhìn chư thiên sớm đã không có sự sống lần nữa khôi phục trong tay Cố Trường Sinh.
Trật tự thiên địa lần nữa phủ xuống, hoa sen vàng nở rộ trên hư không, âm thanh đại đạo ù ù, trong Giới Hải đổ nát khô kiệt lần nữa có bọt sóng lăn lộn, từng Cổ Giới dần tái hiện.
Thanh khí chìm nổi, Thương Mang xuất hiện lần nữa, trầm xuống, giới đê ngưng tụ, ngăn cản thanh thế kinh thiên truyền tới từ Giới Hải bên kia.
Quá trình này không quá dài dòng, Cố Trường Sinh đi qua mỗi một góc chư thiên.
...
"Đây mới là dáng vẻ nên có của thiên địa..."
Ở phần cuối thiên địa, hắn thấy Thiên Đạo Bi đã từng biến mất, mặt trên không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Nhưng lúc này, trong óc hắn lần nữa xuất hiện một tia sáng.
Rất nhiều cảnh tượng xẹt qua, lướt qua.
Đây là chuyện đã từng khiến hắn vắt óc suy nghĩ, Thiên Đạo Bi là do ai đúc thành, là người nào để lại.
"Thì ra ngươi đã mang ta đến thế giới này."
Điều này khiến Cố Trường Sinh trầm mặc một lát, rất nhiều cảnh tượng cả đời này đi tới hiện ra trong óc hắn, chuyển kiếp, sinh ra, tu hành, xuất thế, chinh chiến, dương danh... thành Đế, rồi đến siêu thoát.
Thì ra tất cả những việc đó đều có liên quan đến vật này.
"Đây xem như là nhận ân tình của ngươi."
Hắn khẽ nói, vung ống tay áo lên, bên trên khối Thiên Đạo Bi này bắt đầu truyền ra âm thanh ù ù, như có hàng ức vạn thế giới chuyển động ở trong đó.
Nó bắt đầu có sự sống.
Bản thân Thiên Đạo Bi là do ý chí Thiên Đạo biến thành, vì tránh né âm mưu dung hợp của Đại Hắc Thủ nên nó chọn đưa ý thức vào trong văn bia.
Nhưng cuối cùng vẫn bị Đại Hắc Thủ phát hiện, bày ra hậu chiêu của hắn ở trong đó, thông qua Thiên Đạo Bi nỗ lực tìm kiếm một tia dị biến.
Đáng tiếc trời tính không bằng người tính, Cố Trường Sinh xuyên qua, bản thân vẫn chưa dính bất kỳ hơi thở gì của thế giới, tất nhiên không bị nhiễm dấu vết nào từ thế giới này, hoặc ít nhiều có liên quan tới khối Thiên Đạo Bi này.
Giây sau, ánh sáng vàng mãnh liệt bắn thẳng lên trời, chư thiên sớm đã không còn vận chuyển lần nữa ù ù hoạt động, Thiên Đạo duy trì diễn biến, từ đầu đến cuối, trước sau như một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận