Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 125: Liên Tiếp Bảy Bước, Vô Thượng Cực Cảnh, Nguyên Nhân Thiên Đạo Không Đồng Ý

Phi Tiên Lâu nguy nga sừng sững, tiên ý lượn lờ.
Lúc này ở trên không lại hiển hiện một cái cầu thang bạch ngọc, xưa cũ dạt dào, điêu khắc đạo văn thần dị, giống như muốn thông đến một giới không biết nào đó.
Bên trong Vọng Nguyệt, vô số tu sĩ nhìn một màn này, đôi mắt trừng lớn, không dám tin, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Thậm chí bọn họ còn chưa kịp phản ứng.
Cầu thang bạch ngọc trống rỗng kia xuất hiện, giống như hư ảo, lại giống như chân thật.
“Đó rốt cuộc là cái gì? Giống như đột nhiên xuất hiện?”
Cho dù là đám lão đồ cổ cũng phải chấn kinh, bởi vì trong điển tịch không có ghi chép chuyện như vậy, quá thần bí, cũng quá quỷ dị.
Đương nhiên.
Bởi vì từ xưa đến nay, có rất ít tu sĩ có thể đi đến hơn tầng tám mươi.
Cố Trường Sinh là ngoại lệ duy nhất, chưa từng có người nào có thể cường đại tại cảnh giới này như hắn.
Hắn đã phá vỡ ghi chép vạn cổ của Phi Tiên Lâu.
“Không đúng...”,
“Vừa rồi khí tức của Thần Tử Cố gia vẫn ở tầng chín mươi, sau đó liền phát sinh dị biến, tuyệt đối là có liên quan đến Thần Tử Cố gia.” Một người tinh tế suy nghĩ, sau đó hét lớn, giống như phát hiện cái gì.
Không cần hắn ta nói, rất nhiều tu sĩ cũng đã phát hiện.
Đám truyền nhân đại giáo còn lại đã sớm bị truyền ra ngoài Phi Tiên Lâu, ở bên trong thu hoạch được các loại cơ duyên.
Nhưng chỉ có Thần Tử Cố gia vẫn còn ở trong đó, không ngừng phá vỡ những tầng còn lại.
Vô số tu sĩ nhìn thấy một màn này, đều chấn động đến khó nói.
Quá mạnh, không có bất kì kẻ nào có thể ngăn cản bước chân của hắn.
Đám người Diệp Minh Nguyệt cũng có cảm giác như thế.
Mà bây giờ... Phi Tiên Lâu xuất hiện dị tượng, tám chín phần mười có liên quan đến Thần Tử Cố gia.
“Tối nay Phi Tiên Lâu xuất hiện dị tượng, đủ để ghi vào sử sách, tất sẽ oanh động bốn phương tám hướng.” Một tồn tại kinh khủng khẽ gật đầu, mở miệng nói.
“Có lẽ đây chính là chín tầng cuối cùng trong truyền thuyết của Phi Tiên Lâu.” Một người khác gật đầu nói, trong ánh mắt có vô tận thần mang diễn hóa, trật tự thần liên xen lẫn, muốn dò xét.
Nhưng lại kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng trào máu.
“Xem ra vẫn không thể nhìn trộm trong Phi Tiên Lâu... Có nguy hiểm chết người...” Hắn ta cười khổ nói.
Lúc vô số tu sĩ thảo luận.
Một thân ảnh áo trắng không biết đã xuất hiện trên chín bậc cầu thang bạch ngọc.
Vẻ mặt hắn tự nhiên không màng danh lợi, quanh người có hỗn độn khí lượn lờ, vạn đạo áp chế, áo trắng phần phật, giống như muốn cưỡi trăng trở về.
Vô số tu sĩ nhìn thấy một màn này, há to miệng, an tĩnh một cách kỳ lạ.
“Chẳng lẽ hôm nay chúng ta sẽ chứng kiến một người phi tiên sao?” Bọn họ rung động.
“Chín tầng cuối cùng, hẳn là nơi này đi.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng lẩm bẩm, hắn cũng không ngờ một bước phóng ra, lại xuất hiện ở bên ngoài Phi Tiên Lâu.
Cảm giác vạn chúng chú mục đã thành thói quen, vẻ mặt hắn cũng không có nhiều biến hóa.
“Trường Sinh đạo huynh, vì sao ngươi lại mạnh như vậy...” Nhìn một màn này, trên mặt Diệp Minh Nguyệt tràn đầy dị sắc, khẽ nói.
Bên trong Trọng Đồng có phù văn thần bí diễn hóa, muốn nhìn thấu hắn.
Nhưng bây giờ chỉ thấy một đoàn mê vụ!
Sâu không lường được!
“Tên gia hỏa này, thật sự không thể chiến thắng sao? Rõ ràng đứng đó không có gì khác trước, nhưng cảm giác càng thêm sâu không lường được, đến khí tức cũng thâm thúy nguy hiểm hớn rất nhiều...” Thiên Hoàng Nữ tuyệt vọng, cảm giác Cố Trường Sinh sẽ trở thành tâm ma cả đời của nàng ta.
“Công tử quá cường đại, nếu tu vi của ta quá thấp, nói là tùy tùng của công tử, cũng sẽ khiến công tử mất mặt.” Trên mặt Sở Thanh Huyền lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Đám người Cổ Đế Tử, Kim Bằng trầm mặc.
Mà lúc này!
Cố Trường Sinh động!
Vô số tu sĩ nhìn thân ảnh áo trắng kia phóng ra một bước về phía trước.
Hắn đi trong hư không, giống như đi bộ nhàn nhã, chuyện này đã áp chế tất cả tiếng nghị luận trong cả cổ thành Vọng Nguyệt.
Một bước rơi xuống.
Đông!
Trên cầu thang bạch ngọc truyền đến sức chống cự kinh khủng!
Giữa thiên địa giống như vang lên tiếng trống lớn, rung động như sấm, khiến trái tim mỗi tu sĩ vang lên.
Tất cả mọi người không khỏi kinh hãi ngạc nhiên, không kìm lòng được lui lại mấy bước.
Người có tu vi yếu một chút, giờ phút này đã sắc mặt đỏ lên, suýt chút nữa mạch máu bạo liệt.
“Quá cường đại! Đơn giản không dám tưởng tượng!”
“Chỉ là khí thế mà chúng ta đã không chịu được!”
Có một vài tán tu thế hệ trước biến sắc, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi và kinh hãi.
Mà vẻ mặt Cố Trường Sinh lại bình tĩnh, không có bất cứ ba động gì, tiếp tục đi lên phía trước.
Giống như đã sớm đoán trước.
“Bước đầu tiên, là Nhục Thân cảnh, là cực cảnh thời kì Thái Cổ Tiên Đình. Vượt qua vạn vạn cân, trong điển tịch chưa từng ghi chép qua...”,
“Lịch sử của Thái Cổ Tiên Đình sớm đã biến mất, ghi chép liên quan tới cực cảnh được hậu thế thành lập một lần nữa, không ngờ trước kia lại đáng sợ như vậy...”
Một vị tồn tại kinh khủng có kiến thức trầm giọng mở miệng nói, phát giác được khí tức kinh người kia.
Cố Trường Sinh cũng cảm nhận được sức chống cự này.
Ngay lúc đó.
Bầu trời đột nhiên có cự lực rơi xuống, như là mười vạn tòa thần sơn áp xuống, vạn quân chi trọng, có thể nghiền ép tất cả.
Nhưng mà.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh vẫn ung dung, không có chút ảnh hưởng nào, một bước tiếp tục rơi xuống, đi lên bậc cầu thang thứ hai.
“Quả nhiên, so với cực cảnh lúc còn nhỏ Thần Tử Cố gia đã đánh vỡ, lực lượng này vẫn là quá thấp...” Thấy thế, một vị tồn tại kinh khủng khác cười khổ nói.
Không nói cái khác.
Hiện nay bất kì thiên kiêu, tồn tại tuổi trẻ nào đi lên, tuyệt đối sẽ bị nghiền thành một đoàn huyết vụ.
“Đây chính là bậc đầu tiên, có vạn vạn cân áp lực, không chứa bất luận lực lượng tu vi nào, toàn bộ chỉ có thể nhờ nhục thân để đối kháng.”
Trong mắt một vị trưởng lão của vô thượng đạo thống mang theo kinh dị nói.
“Nhục Thân cảnh vạn vạn cân, ngoại trừ Thần Tử Cố gia, còn ai có thể làm được?”
“Đúng vậy, ít nhất là không nghe nói ai có thể làm được trình độ này.”
Đám tu sĩ còn lại nghe nói như thế, không khỏi sợ hãi.
Mà vẻ mặt của Cố Trường Sinh không có một gợn sóng, giống như ngăn cách với bên ngoài, siêu phàm thoát tục.
Lần nữa cất bước, bậc cầu thang thứ hai lập tức xuất hiện thần quang.
Vẻ mặt hắn ta vẫn lạnh nhạt nhẹ nhõm, không hề để ý cái gì.
Bậc thứ ba...
Bậc thứ tư...
...
Tại bậc thứ bảy.
Hỗn độn khí tràn ngập bên ngoài cơ thể Cố Trường Sinh, mạnh mẽ chống đỡ, cảm nhận được pháp lực mênh mông pháp đang chống lại hắn.
Sau đó, vẫn bình yên vô sự.
Bên cạnh có tu sĩ đang đếm mỗi bước đi, cũng có người giật mình rung động, tê cả da đầu.
“Bước thứ hai, là Khí Hải cảnh...”
“Bước thứ ba, là Uẩn Linh cảnh...”
“Bước thứ tư, là Hồn Cung cảnh...”
“Bước thứ năm, là Tịch Địa cảnh...”
“Bước thứ sáu, là Khai Thiên cảnh...”
“Bước thứ bảy, là Hoàn Nhất cảnh...”
“Tê! Liên tiếp bảy bước, không hề dừng lại!”
...
“Dựa theo cách nói vừa rồi, đó là cực cảnh mỗi cảnh giới thời Thái Cổ Tiên Đình, Thần Tử Cố gia hoàn toàn không có trở ngại đi lên, có phải mang ý nghĩa hắn đã phá vỡ tất cả cực cảnh trong những cảnh giới này rồi không?”
Có tu sĩ tuổi trẻ lẩm bẩm nói, không thể tin được.
Bên cạnh có lão đồ cổ lắc đầu nói, “Tiêu chuẩn thời Thái Cổ Tiên Đình không giống tiêu chuẩn hiện nay, sớm đã mai một trong vô số kỷ nguyên rồi...”
“Nhưng tiêu chuẩn phía sau, cũng không khó như thời kì Thái Cổ Tiên Đình.”
“Thật ra, nói cách khác, tại thời đại này, mỗi cảnh giới của Thần Tử Cố gia đều đạt đến vô thượng chi cảnh!”
Có lão nhân cười khổ giải thích cho một đám tu sĩ bên cạnh.
“Nhưng vì sao... Trước đây chỉ có Thiên Đạo bia của Nhục Thân cảnh hiển hóa! Không phải là tất cả?”
“Bởi vì chỉ còn sót lại ba tấm Thiên Đạo bia, trong đó còn có hai tấm không ở trong Tiên Vực, hình như năm đó đã bị thế lực vô thượng nào đó đưa đến hạ giới, không cách nào được thiên đạo của Tiên Vực tán thành.”
Có lão nhân lần nữa giải thích, nói rõ nguyên nhân vì sao Thần Tử Cố gia chỉ lấy được một lần thiên đạo công nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận