Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 733 - Thời cơ siêu thoát, cái gọi là chân tướng, Tiên Vực gây dựng lại

Trong trận chiến này, chư thiên vạn vực đã chết rất nhiều sinh linh, bao gồm Tiên Vương cũng đã chết rất nhiều.
Rất nhiều vũ trụ cổ bị hủy diệt, bị đánh tan hoang, không có bất cứ sinh cơ. Rất nhiều đại giới cũng vĩnh viễn biến mất, có một số bị hắc ám ăn mòn, có một số thì là bị Chuẩn Tiên Đế giao chiến lan đến, hóa thành bột mịn.
Chư thiên vạn vực đều thương vong thảm trọng, một mảnh kêu khóc, rất nhiều sinh linh mất đi thân tộc, chết trong đại loạn hắc ám này.
Tiên Vực cũng thế, tuy rằng có Chuẩn Tiên Đế trấn giữ, nhưng bận đại chiến trong các chiến trường, không kịp ngăn cản.
Tuy là Chuẩn Tiên Đế nhưng không thể cứu tất cả mọi người.
"Tốt quá, Trường Sinh Thiên Đế trở về!"
Đám người Minh Đế, U Đế trước tiên phát hiện ra Cố Trường Sinh, bọn họ đang thanh lý chiến trường các nơi, tiêu diệt sinh linh hắc ám còn sót lại ở các nơi vũ trụ, ra tay cùng lúc xóa sổ căn nguyên hắc ám.
Tuy trong trận chiến này bọn họ bị thương nặng nhưng không đáng lo.
Khoảnh khắc Cố Trường Sinh bước vào Tiên Vực thì bọn họ cảm thụ được ngay, có chút vui sướng bất ngờ.
Bởi vì bọn họ đã cảm thụ việc xảy ra chỗ đại khủng bố Dị Vực, dù cách xa thật xa nhưng vẫn khiến họ run rẩy, cảm ứng dao động vượt qua Chuẩn Tiên Đế.
Rõ ràng, là Tiên Thể chân chính, sau khi Trường Sinh Thiên Đế đập chết bốn Đế thì một mình đánh qua, dữ nhiều lành ít.
Điều này khiến bọn họ vô cùng khâm phục.
“Ta không sao, bên Dị Vực đã yên ổn.” Cố Trường Sinh gật đầu với bọn họ, giải thích.
Cố Trường Sinh bình an trở về, toàn bộ Tiên Vực đều náo động.
"Không có việc gì thì tốt rồi." Diệp Minh Nguyệt, Tô Huyên thở phào nhẹ nhõm, bọn họ luôn luôn lo lắng Cố Trường Sinh.
Tất cả sinh linh đều tiến đến yết kiến, một bước là quỳ một lạy trên từng mảnh đất, ca tụng cái tên Thiên Đế, vô cùng thành kính và tôn kính.
Trong đại hạo kiếp hắc ám này, những gì Cố Trường Sinh làm đủ khiến đời sau khắc ghi mãi mãi ức vạn năm.
Đập chết bốn Đế, ngăn cản họa hắc ám, đi Dị Vực, chặn Tiên Đế.
Công tích như vậy nên được ca tụng bất hủ.
Đương nhiên, tất cả tồn tại anh dũng giết địch trong trận chiến này đều đáng giá hậu nhân vĩnh viễn ghi nhớ.
Tiên Vực và các nơi Cửu Thiên đều sôi trào.
Từ tám mươi vạn năm trước Tiên Vực đã bị đánh thành rất nhiều khối, trôi đi xa, vào khu vực Hỗn Độn khác nhau.
Chân Tiên bình thường không cách nào tìm kiếm những chỗ này, chỉ có Tiên Vương mới có thể.
Hiện giờ số lượng Tiên Vương Tiên Vực rất ít, đa số đều là Tiên Vương từ vũ trụ cổ khác đến, chém giết chinh chiến Tiên Vương Tiên Vực sa đọa.
Cho nên nhóm Minh Đế, Dương Đế, U Đế ra tay, dùng đại pháp lực tạo lại Tiên Vực. Cố Trường Sinh cũng ra tay, Càn Khôn xao động trong bàn tay hắn, lại đặt Cửu Thiên vào Tiên Vực.
Nhiều mảnh đất tàn phá bị kéo ra Hỗn Độn, tổ hợp lại, ghép vào nhau.
Trong đó Hỗn Độn Khí hùng dũng, thần quang ngút ngàn, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi vòm trời, đang mở mang vũ trụ mới.
Đối với Chuẩn Tiên Đế thì thủ đoạn như vậy không khó khăn.
Cách biệt hơn tám mươi vạn năm, Tiên Vực cuối cùng cũng khôi phục hoàn chỉnh.
Tất cả tộc quần, truyền thừa đạo thống đều không kiềm được kích động, sau đó là thương cảm.
Khoảng thời gian tiếp theo, khắp nơi hân hoan, tu sĩ ở các nơi chúc mừng.
Rất nhiều người cho rằng họa hắc ám đã bị bình định, Tiên Vực an ninh.
Nhưng nhóm Cố Trường Sinh, Hôi Lão thì biết không phải thế.
"Ngày xưa mở mang thế giới giờ đã có mười tám trọng thiên!"
Cố Trường Sinh có chút cảm khái, cùng nhóm Tô Huyên, Hôi Lão trở lại thế giới độc lập chỗ Cố gia.
Nơi này non xanh nước biếc, tiên vụ lượn lờ, tựa như đất lành lánh đời.
Ngày xưa do hắn tự tay mở mang, hiện giờ đã diễn biến đến nước này.
Cố gia có thể giữ được nguyên vẹn trong đại chiến này cũng nhờ phương thế giới này.
"Công tử."
"Thần Tử."
"Trường Sinh."
"Thiên Đế... "
Liên Tinh, phụ mẫu, gia gia, nãi nãi, các tộc nhân đều đến, nơi này vô cùng náo nhiệt.
Tất cả mọi người gọi Cố Trường Sinh với cái tên khác nhau, nhưng bất kể như thế nào, giờ phút này đều vô cùng hân hoan, thoải mái, kích động.
Đặc biệt là nhóm Liên Tinh, mẫu thân.
Ngày xưa biết được Cố Trường Sinh gặp phải hung hiểm, bọn họ không biết đã chảy bao nhiêu lệ.
"Yên tâm đi, đã không có việc gì." Cố Trường Sinh mỉm cười nói.
"Xin lỗi, khiến các ngươi lo lắng."
Mắt Liên Tinh đỏ hoe nhào vào ngực Cố Trường Sinh:
“Công tử bình an là tốt rồi, mọi người đều nhớ công tử!”
Cố Trường Sinh vỗ nhẹ lưng Liên Tinh, có chút áy náy.
Nhưng có thể lại đoàn tụ với thân tộc khiến Cố Trường Sinh tự nhiên rất vui vẻ.
Ở đây, Cố Trường Sinh lại nhìn thấy người quen cũ, người đi theo ngày xưa như Sở Yêu Nguyệt, Sở Thanh Huyền, Cổ Thần Mục, nhưng mà cũng có rất nhiều tộc lão cùng tộc nhân đã vùi thây trong chiến đấu.
Cùng thế hệ xếp trong mười hạng với hắn hiện giờ chỉ còn lại năm người.
Cố Minh Hoàng, Cố Lâm Trần...
Những người này vẫn còn đây.
Cố Trường Sinh còn trông thấy biểu muội Cố Khuynh Nhi, thiếu nữ ngày xưa cực kỳ ngưỡng mộ hắn hiện giờ đã trở thành nhân vật cấp bậc lão tổ.
Chẳng qua nàng vẫn giữ bộ dáng thiếu nữ, vẫn còn thích hắn.
Rất nhiều người đều không thay đổi.
Mà trong khoảng thời gian này, Tiên Vực các nơi cũng không bình tĩnh.
Vô số tu sĩ đều hy vọng Trường Sinh Thiên Đế có thể xây dựng Tiên Đình.
Hiện giờ nhiều truyền thừa đạo thống Tiên Vực bị cắt đứt, cần có một đạo thống khổng lồ hoặc là niềm tin để chống đỡ.
Đối với bọn họ thì Trường Sinh Thiên Đế nên lập Tiên Đình, Tiên Vực vạn giới cộng tôn.
Với Tiên Vực thì Tiên Đình như tín ngưỡng nguyện lực, từ thuở Tiên Vực sinh ra đã có hình thức ban đầu của Tiên Đình, thậm chí ảnh hưởng nhiều tồn tại vô thượng đời sau.
Thời trước vạn cổ xa xưa có Thần Đình, Yêu Đình, Thánh Đình, Thiên Đình tồn tại, đáng tiếc không tồn tại bao lâu thì sụp đổ, tan vỡ trong sông dài năm tháng.
Muốn xây dựng thế lực như vậy cần phải chịu đựng nhân quả không thể tưởng tượng nổi, có đại khí phách vô thượng, có trái tim thống ngự chư thiên vạn vực.
Lúc Cố Trường Sinh mới quay lại Tiên Vực, nhiều tu sĩ cầu xin hắn xây dựng Tiên Đình, vực dậy huy hoàng của Tiên Vực.
Nhưng mà ngay lúc đó Cố Trường Sinh suy xét đến bên người không có thân tộc, cố nhân, sau khi xây dựng Tiên Đình thì cũng chỉ là Tiên Đình của mình hắn, vì vậy đã từ chối.
Hắn tự nhiên không sợ hãi cái gọi là đại nhân quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận