Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 620 - Một vạn năm, trước chưa có ai sau không có người, lại khó tồn tiến

Đã qua một vạn năm kể từ khi hắn chấp chưởng Đại Đế Chi Tôn đương thời.
Trận chiến Chuẩn Tiên Đế dẫn phát ba nghìn Đạo Vực chấn động cũng hạ màn che.
Hoành Đế bị tổn hại nặng trấn áp.
Táng Đế thi triển cấm thuật vô thượng, trả giá đắt thiêu đốt ánh sáng Chuẩn Tiên Đế, trốn chạy vào sông dài thời gian.
Sau đó, Hoành Đế bị áp đi Sơn Hải thành, định mượn điều này đả kích sĩ khí Dị Vực.
Mà trong khoảng thời gian này, Cố Trường Sinh luôn khổ tu trong Cố gia.
Tuy tu vi của hắn đã đạt đến Nhân Đạo đỉnh cao, nhưng ở về khía cạnh nhiều cổ pháp, thần thông thì chưa đi đến cuối.
Hắn vẫn còn trong pháp rèn luyện bản thân, định đi mỗi bước đều phải tới trình độ trước không có ai sau không có người.
Đây là quá trình gian nan, cũng là quá trình dài dòng.
Đến cuối cùng, toàn thân của hắn đều tràn ra máu, ánh sáng Hỗn Độn khuếch tán, giống như có vạn cổ hung uy bùng nổ trong máu thịt.
Khoảnh khắc đó, khí thế của hắn dường như đã đến cấp bậc Tiên Vương, trấn áp chư thiên, khiến vạn cổ cùng run.
Sông dài thời gian cuồn cuộn, rực rỡ lạ thường.
Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng trong đó, giống như ngồi xem đẩu chuyển tinh di, vạn cổ thành thanh.
Trong quá trình này, Hỗn Độn Chân Hỏa hợp thành một thể, hóa thành Sinh Mệnh Chân Hỏa của Cố Trường Sinh.
Mỗi một tế bào đều bị Hỗn Độn Chân Hỏa thổ nạp.
Từ đầu tới chân, tổng cộng sáu mươi vạn ức tế bào, thành một phương tiểu thế giới Hỗn Độn thần bí bao la.
Bên trong là một mảnh Hỗn Độn sâu thẳm đen ngòm, đã xuất hiện đặc tính không gian.
Bùm!
Đến giai đoạn sau, khi Cố Trường Sinh hít thở cũng là thổ nạp ngân hà chi khí mênh mông, chấn động Thương Vũ, toàn bộ Tinh Không rung rinh theo.
Hắn đi hướng vũ trụ, bước vào trong đó.
Mỗi tế bào tự nhiên dung hợp vào không gian.
Giống như trở thành một phương tiểu thế giới thật sự.
Đạo hạnh của hắn cũng trưởng thành đến trình độ khủng bố mà Đại Đế cảnh có thể dung chứa.
Pháp thân chân chính to hơn Tinh Vực nhiều, mênh mông mà bàng bạc, giống như người khổng lồ mở trời chém đất trong truyền thuyết xa xưa.
Xung quanh Cố Trường Sinh, mặt trời mặt trăng vì sao vòng quanh, sợi tóc rũ xuống phát ra ánh sáng, tựa như thác nước Hỗn Độn, lại như ngân hà mênh mang.
Dao động khí huyết bao la như ngân hà, tựa như lò lửa vũ trụ đứng yên.
Tay có thể hái sao?
Bây giờ ngôi sao ở dưới tay hắn nhỏ bé như hạt bụi.
Đại Đế đỉnh, đã đứng ở Nhân Đạo đỉnh cao, với thực lực của hắn, Tiên Vương không ra thì không ai địch lại nổi.
Cố Trường Sinh chỉ mới tu hành khoảng một vạn năm.
Tốc độ như vậy nghe khiến người sợ, đã vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Dù là Cổ Chi Tiên Đế cũng không có tốc độ tu luyện như Cố Trường Sinh, hơn nữa mỗi một bước đều đi tới trình độ đỉnh cao nhất, không ai có thể vượt trên được.
Trong quá trình này, Cố Trường Sinh suy nghĩ con đường tiếp theo của mình.
Ngược lên Cửu Thiên, chắc chắn phải đi rồi.
Dù Tiên Môn không mở thì hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp thành Tiên.
Hắn cảm thụ được phương thiên địa này có một loại trói buộc, khi tu vi đến Đại Đế cảnh đỉnh cao thì khó mà tiếp tục bước ra bước tiếp theo.
Dù dùng thời gian dài đằng đẵng chờ đợi cũng chỉ có thể tăng trưởng một chút đạo hạnh.
Thậm chí, đạo hạnh này chẳng mang lại tác dụng bao lớn.
Cho nên lúc này, mọi người mới khát vọng thành Tiên, chỉ có ở trong Tiên lộ mới có thể đi xa hơn.
“Với thực lực của ta bây giờ hẳn là có thể ngược lên Cửu Thiên. Các loại đại kiếp nạn trong đó dù có giày vò cỡ nào cũng không thể hành chết ta.”
Cố Trường Sinh thì thào, hắn rời khỏi vũ trụ, quay trở về Cố gia, cần dặn dò một số việc.
Trên thần đảo trung ương của Cố gia, một tấm bia đá màu xanh nguy nga hùng vĩ đứng yên, vô cùng cao lớn, chảy xuôi thần huy, vô số phù văn đều đang lấp lóe.
Giờ phút này, đang có một đám nam nữ trẻ tuổi rèn luyện tại đây.
Bia này là Kiếp Kiều cảnh Thiên Đạo Bi mà Cố Trường Sinh ngày xưa từ hạ giới mang về.
Trên tấm bia này để lại nhiều dấu ấn cường đại của các thiên kiêu vô thượng trong từng giai đoạn.
Cố Trường Sinh cũng từng cùng bọn họ chém giết, cuối cùng đúc ra cực cảnh mạnh nhất vạn cổ, thành tựu thần thoại vô địch của hắn.
Tấm Thiên Đạo Bi này về sau thuộc về Cố gia.
Nhiều thiên kiêu trẻ đều muốn trắc nghiệm thực lực của bản thân, bao gồm thiên kiêu của Cố gia và thiên kiêu của thế lực đạo thống khác.
Đám nam nữ hội tụ ở đây đều là người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi.
Bọn họ là thiên kiêu mới xuất thế trong khoảng thời gian này.
Một thiếu nữ tinh nghịch, trong đôi mắt to tràn đầy tò mò cùng sùng bái, không kiềm được hỏi:
“Đây là Thiên Đạo Bi mà Trường Sinh Đại Đế đã để lại sao? Dấu ấn ở bên trên nhất là của hắn?”
Một thiếu niên áo đen vẻ mặt kiêu ngạo nói:
“Đúng rồi, đây là Trường Sinh Đại Đế Cố gia ta để lại, nhìn chung xưa và nay, không ai đạt đến trình độ đó, vượt qua tất cả mọi người. Cũng không có người có thể bắt kịp bước chân của Trường Sinh Đại Đế.”
Nhiều người có mặt cực kỳ hâm mộ.
Bởi vì thiếu niên áo đen họ Cố, được ba nghìn Đạo Vực công nhận là thế gia mạnh nhất hiện nay.
Hơn nữa, Đế mạnh nhất đương thời Trường Sinh Đại Đế là Thần Tử Cố gia năm xưa.
Rất nhiều người sắp quên xưng hô này.
Người cùng thế hệ với Cố Trường Sinh đã có hậu đại, cũng có con cái.
Đám thanh niên này dùng thái độ kính ngưỡng thế hệ trước quan sát tấm bia văn này.
“Mạnh quá, Trường Sinh Đại Đế năm xưa rốt cuộc đạt đến tình trạng gì... "
"Quả thực không dám tưởng tượng."
Một thiên kiêu rèn luyện trên Thiên Kiêu Bi xong lui ra, vẻ mặt khiếp sợ và khó tin nói.
Hắn là người nổi bật của bộ tộc bọn họ, thiên phú cường đại, trò giỏi hơn thầy, vượt qua bậc cha chú.
Nhưng trên dấu ấn thiên kiêu vô thượng để lại trong tấm Thiên Đạo Bi này, hắn không chống đỡ được giây lát.
Hắn quả thực không dám tưởng tượng, Cố Trường Sinh rốt cuộc cường đại tới trình độ nào.
Nghe đồn, Trường Sinh Đại Đế lúc ở cảnh giới này đã chém giết với một đám thiên kiêu vô thượng.
Thậm chí trấn áp bọn họ, đến cuối cùng, đẩy ngã vô địch, đúc thành thần thoại mạnh nhất.
"Mạnh quá, đó là độ cao mà ta cả đời đều không thấy được...”
Thiên kiêu trẻ này chẳng những không có chán nản, ngược lại là vẻ mặt sùng bái cùng kính sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận