Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 698 - Lại bình Thiên Uyên, một kiếm phá mở cửa lớn Dị Vực, bản thân bắt đầu tổng thanh trừ (2)

Oong!
Khoảnh khắc tiếp theo, thiên địa run lên, ngọn lửa màu đen khủng bố hiện ra, ẩn chứa quy tắc vô thượng, ngay cả hư không cũng sụp xuống.
"Đây là..."
Đám sinh linh Dị Vực này còn chưa nói ra câu nói thứ hai thì đã hoảng sợ trợn to mắt.
Tiếp theo, một tiếng nổ ầm vang, sau đó đột nhiên biến mất trong hư không, hóa thành khói đen cháy khét.
Kể cả nguyên thần cũng bị ngọn lửa màu đen đốt thành bột mịn, không có cả cơ hội luân hồi vãng sinh.
"Cường đại quá!"
Tất cả mọi người trong thôn làng sợ ngây người, thủ đoạn như vậy quá kinh khủng, chưa từng thấy bao giờ.
Bọn họ cũng biết một ít thủ đoạn tu luyện.
Cho dù tu luyện tới giai đoạn mạnh nhất cũng chưa từng có uy thế khủng bố như vậy.
"Đa tạ tiền bối!"
Sau đó, Lạc Tiên Nhi và lão nhân thọt chân một mắt giải thích một hồi.
Hết thảy người trong thôn xóm bây giờ mới kịp phản ứng lại, vô cùng kích động, biết nam nhân áo trắng này là nhân vật ngày xưa của Tiên Vực.
Tin tức như thế chẳng khác nào nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, tất cả mọi người kích động mà mừng rỡ, khó tự kiềm chế.
Cố Trường Sinh cũng để lại một lũ pháp thân ở chỗ này, đây coi như là tạm thời che chở bọn họ.
Tiếp theo hắn còn có việc cần hoàn thành, tuy Tiên Vực bây giờ đã không trọn vẹn, nhưng không thể để sinh linh Dị Vực muốn làm gì thì làm.
"Sau tám mươi vạn năm, để ta thay cho Tiên Vực bắt đầu tiến hành thanh toán." Cố Trường Sinh khẽ nói, ánh mắt tựa hồ xuyên qua từng mảnh vũ trụ này.
Ầm!
Giây sau, trên người hắn tuôn ra hàng ức vạn Hỗn Độn Tiên Quang, vừa rực rỡ vừa sáng lạn.
Một luồng hơi thở vô thượng bốc lên trên Dị Vực Thiên Uyên, tựa như một vị Chuẩn Tiên Đế đang thức tỉnh, uy áp đè xuống thiên địa tám phương, vũ trụ Càn Khôn cũng rung chuyển.
Mảng lớn vũ trụ cổ không trọn vẹn đều như sắp vỡ tan, hóa thành bột mịn.
Loại uy thế này quá kinh khủng, ngay cả Tiên Vương cũng phải biến sắc, thần phục tại chỗ, quỳ sấp xuống đất.
"Là hơi thở ngày đó..."
Tiên Vực không trọn vẹn hiện giờ vẫn tồn tại không ít chí cường giả, sớm đã bước vào lĩnh vực Tiên Đạo trước kỷ nguyên cổ xưa.
Lúc này, linh hồn của bọn họ không tự chủ được run rẩy, không nhịn được muốn quỳ lạy.
Bọn họ chấn động đến cực điểm.
"Đây tuyệt đối là hơi thở của cấp bậc Chuẩn Tiên Đế, ngay cả khi không phải thì cũng không kém quá xa. Làm thế nào mà sau tám mươi vạn năm, Tiên Vực không trọn vẹn hiện giờ còn có nhân vật Chuẩn Tiên Đế?"
Giọng nói của họn họ run rẩy, giờ phút này chỉ cảm thấy kinh sợ.
"Chẳng lẽ là tồn tại vô thượng trở về từ Giới Hải, muốn tiến hành tổng tẩy rửa?"
"Tổng tẩy rửa đã bắt đầu rồi?" Bọn họ run rẩy, không nhịn được suy đoán.
Vòm trời rung chuyển, hàng ức vạn trật tự rũ xuống, tựa như thác nước, đại đạo đang chấn động ầm ầm!
Cố Trường Sinh bước ra một bước, xuất hiện ở bên ngoài Thiên Uyên, Đại La Kiếm Phôi dâng lên ánh sáng sặc sỡ, rực rỡ đến cực hạn, vô tận Tiên Quang, quả thực có thể phá mở chư thiên vạn vực.
"Đây là người nào?"
"Thật đáng sợ, chẳng lẽ là nhân vật như Đế Tộc Chi Tổ sao?"
Vô số sinh linh Dị Vực sợ hãi, cảm giác như sắp diệt thế, tràn ngập vô tận nỗi sợ và tuyệt vọng.
Ầm bùm bùm!
Con ngươi của Cố Trường Sinh sâu thẳm lạnh nhạt, một kiếm hạ xuống, quy tắc vô thượng hóa thành ánh sáng ngút trời, Thiên Uyên trong khoảnh khắc bị huỷ diệt.
Sau đó, ánh kiếm không giảm uy lực trực tiếp chém vào nhiều Cổ Giới bị tàn phá ở trong đó.
Một cánh cửa bị sương mù màu đen cuồn cuộn bao phủ, vắt ngang ở bên trong, nguy nga không thể phá, tựa như vĩnh hằng bất hủ.
Nhưng giờ phút này lại bị một kiếm chém nứt, khói đen cuồn cuộn giờ đây tan rã!
Cửa lớn Dị Vực, sau tám mươi vạn năm lần nữa bị người chém vỡ!
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ sinh linh ở Tiên Vực không trọn vẹn, thậm chí ở khắp mảnh Dị Vực cũng bị chấn động!
Ầm bùm bùm!
Vòm trời bị đánh nát, Càn Khôn rung chuyển, cả mảnh vũ trụ đều giống như biến thành mảnh vụn.
Ánh kiếm cuồn cuộn có Hỗn Độn Tiên Quang quấn vòng quanh, đâm xuyên qua tất cả, đè ép khung trời.
Quá rực rỡ và chói mắt, như ban ngày trời xanh soi sáng vạn cổ.
Thậm chí cả sông thời gian cũng biến mất, hết thảy quy tắc trật tự đều đang sụp đổ, tan biến.
Toàn bộ sinh linh đều thấy được một kiếm này, chấn động không thôi, đứng ngây người tại chỗ.
"Hơi thở này, không thể sai được..."
"Là vị tồn tại vô thượng ngày đó, chẳng lẽ hắn định tiến công Dị Vực..."
Bên trong Tiên Vực không trọn vẹn, lúc này một mảnh kinh sợ và ngạc nhiên.
Xưng hô vô thượng này chỉ Chuẩn Tiên Đế mới có.
Đó là ở thời đại cổ xưa nhất, toàn bộ sinh linh thế gian tôn kính gọi cấp bậc Chuẩn Tiên Đế bằng danh xưng này.
Nếu tồn tại cấp bậc khác dám tự xưng là vô thượng thì sẽ bị thiên địa cắn trả.
Bây giờ, từng mảnh cấm khu trong tiểu thế giới chìm vào tĩnh lặng.
Hết thảy tu sĩ và sinh linh đang sợ hãi, run lập cập.
Rất nhiều tồn tại cổ xưa vốn đã tự phong, không xuất thế nữa, nhưng lúc này bị đánh thức, cứ như bị tạt một chậu nước lạnh xuống người, lạnh lẽo thấu xương.
"Tổng tẩy rửa đã bắt đầu?"
Có người nhỏ giọng nói, rất sợ hãi, dữ dội hơn còn hơn Tiên Cổ Chi Loạn, thân thể khó có thể ức chế mà run rẩy.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều hậu duệ Tiên Vực vô cùng kích động, hưng phấn phát ra từ linh hồn.
Dù sao đây chính là một vị vô thượng đang giằng co với Dị Vực!
Lỡ người đó thuộc về bên Tiên Vực thì sao!
Xoẹt!
Một luồng ánh sáng lấp lánh xẹt qua vòm trời vũ trụ!
Giờ phút này, vô số sinh linh Dị Vực từ các nơi Tiên Vực đổ nát hội tụ, dồn dập chạy tới vùng vũ trụ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận